TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3485 HẮN CHỈ KHINH ĐỊCH MÀ THÔI!”.

Độc Cô Hoài sửng sốt, ngay sau đó nói: “Duy Ngã Mệnh? Hắn chỉ khinh địch mà thôi!”.

“Khinh địch? Em trai, em đừng có tự an ủi, Duy Ngã Mệnh có khinh địch cũng đâu đến nỗi tới lúc sinh tử còn khinh địch? Hắn thật sự không bằng người ngoại vực kia nên mới bị giết chết. Ngoài ra, cũng không phải Nhiêu Ưng trạng thái không tốt hay không biết sử dụng Trùng Long Thích, chỉ đơn thuần là không đánh thắng được đối thủ. Mấy câu giải thích của Trùng Long Cốc nghe thôi là được rồi, đừng xem là thật. Bọn họ nói vậy chỉ để giữ mặt mũi mà thôi”, Độc Cô Vấn nói.

Độc Cô Hoài và Độc Cô Lạc Nhạn đều sửng sốt, không lên tiếng nữa.

“Trận đấu thứ ba, có thể vào trong đều là cao thủ, em phải cẩn thận. Cao thủ ở cuộc thi lần này có lẽ là nhiều nhất trong lịch sử, thực lực của em chưa là gì cả”.

Nói xong, Độc Cô Vấn rời đi.

Độc Cô Hoài lặng lẽ nhìn theo bóng lưng Độc Cô Vấn, đợi hắn đi xa rồi mới nghiến răng.

“Anh cả vẫn như xưa, chưa bao giờ xem trọng mình”, Độc Cô Hoài phẫn hận nói.

“Anh hai, anh cả cũng chỉ muốn tốt cho anh. Anh ấy nói người ngoại vực đó không dễ đối phó, chúng ta bỏ qua đi”, Độc Cô Lạc Nhạn do dự một lúc rồi nói.

“Bỏ qua? Sao thế được? Anh phải chứng minh cho anh cả biết anh ấy sai rồi, anh mới là người đúng. Độc Cô Hoài này không yếu như anh ấy tưởng! Chẳng phải chỉ là một kẻ ngoại vực thôi sao? Anh mà không đối phó được hắn?”.

“Nhưng mà anh cả… Cứ nhìn biểu hiện lúc này của người ngoại vực kia, những chuyện xảy ra lúc trước chắc chắn là thật. Đám thổ phỉ kia chắc chắn là do hắn giết, em không bị ảo giác! Anh còn không tin sao?”, Độc Cô Lạc Nhạn vội vàng nói.

Nghĩ tới lúc trước cô ta tận mắt nhìn thấy thủ đoạn khủng khiếp, hung ác tàn bạo của Lâm Chính là lại sợ hãi.

“Sợ cái gì? Độc Cô Hoài anh không sợ hắn, xem anh chém chết hắn như thế nào!”.

Độc Cô Hoài lạnh lùng đáp, ngay lập tức gọi quản sự tới, dặn dò người đó đi tới lầu các một chuyến.

Quản sự hơi do dự, nhưng nhìn thái độ cứng rắn của Độc Cô Hoài cũng chỉ đành xách theo một đống đan dược vào lầu các.

Trận cuối cùng của vòng hai là của Thần Cung Thương.

Hắn vừa lên võ đài, hầu như đã thành tiêu điểm của mọi người.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Thần Cung Thương, ai cũng mong chờ hắn phát huy.

So ra đối thủ của Thần Cung Thương thật xui xẻo.

Đó là một cô gái để tóc ngắn, da có màu lúa mạch.

Cô gái mặc võ phục bó sát màu đen, ở thắt lưng quấn một vòng đai vũ khí giống như châm, vừa lên võ đài đã nhìn chằm chằm Thần Cung Thương, gương mặt đầy nghiêm túc.

“Người này hình như là con gái của thành chủ Nam Ly Thành! Nam Hạnh Nhi!”.

“Cũng là một vị thiên kiêu! Chỉ tiếc xui xẻo gặp phải Thần Cung Thương!”.

“Nếu tôi là cô ta thì đã đầu hàng nhận thua rồi, hoàn toàn không có gì để đấu!”.

“Nam Hạnh Nhi xưa nay kiêu ngạo, tính cách mạnh mẽ, chưa bao giờ chịu thua đàn ông. Cô ta là người có tự tôn cao, sao có thể nhận thua trước mặt nhiều người như vậy”.

“Vậy thì rắc rối rồi! Thần Cung Thương không phải người biết thương hoa tiếc ngọc”.

Mọi người bàn tán xôn xao.

Sắc mặt của thành chủ Nam Ly Thành tất nhiên không dễ coi chút nào, ông ta đứng dậy khỏi ghế, chắp tay nói: “Thương thiên tài, con gái tôi hiếu thắng không chịu nhận thua, Thương thiên tài thứ tội, mong cậu nương tay, đừng làm hại tính mạng con gái tôi!”.

Thần Cung Thương nghe vậy thì liếc sang thành chủ Nam Ly Thành, hờ hững nói: “Nếu cô ta nhận thua ở đây, đương nhiên tôi có thể giữ lại mạng cho cô ta. Nếu cô ta không chịu nhận thua thì tôi cũng không còn cách nào, quyền cước tranh đấu, không quan tâm sinh tử”.

Thành chủ Nam Ly Thành kinh hãi.

Cũng phải, Thần Cung Thương một đường tới đây, đối thủ của hắn hoặc là đầu hàng không thì sẽ chết.

Sao hắn có thể dễ dàng tha cho người khác?

Đọc truyện chữ Full