TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3486 “THẬT ĐÁNG TIẾC”

“Con gái đừng miễn cưỡng quá, mau đầu hàng đi, đầu hàng Thương anh kiệt không hề mất mặt”, thành chủ Nam Ly Thành đành hét lên với Nam Hạnh Nhi.

Thế nhưng Nam Hạnh Nhi với tính cách ương bướng chỉ bặm môi: “Bố, đánh còn chưa đáng, sao có thể đầu hàng được? Không chiến mà đầu hàng sẽ khiến con mất đi tự trọng. Con nguyện chết còn hơn”.

“Con”, chủ thành Nam Ly Thành tức lắm.

“Nam Hạnh Nhi sao?”, Ái Nhiễm nhìn lê trên đài và kêu lên.

“Cô quen à?”, Lâm Chính hỏi.

“Coi như là biết nhưng cũng không thân lắm”, Ái Nhiễm thở dài:“"Nam Hạnh Nhi là con gái duy nhất của thành chủ Nam Ly Thành. Thành chủ tuổi cao mới có con nên là yêu chiều lắm. Thế nhưng Nam Ly Thành không có người kế vị cũng chính vì lý do này. Nam Hạnh Nhi trước giờ hành sự như con trai. Không chịu lép vế, vô cùng ương ngạnh. Cô ta muốn trở thành nữ thành chủ của Nam Ly Thành. Vì vậy cô ta tu luyện cũng vô cùng khắc khổ. Cô ta muốn giành vị trí kẻ giỏi nhất, để lấp đấy mồm miệng của những kẻ nghi ngờ thực lực của cô ta. Chỉ đáng tiếc cô ta quá xui xẻo, đụng phải Thần Cung Thương...

“Dũng khí được lắm”, Lâm Chính tỏ vẻ đánh giá cao.

“Thần Cung Thương làm người có một nguyên tắc, đó là không bao giờ nương tay với đối thủ. Hắn luôn dồn toàn lực chiến đấu. Thực lực của Nam Hạnh Nhi không hề yếu nhưng so với Thần Cung Thương thì cô ta vẫn không thể thắng nổi được. Nếu cô ta không chịu đầu hàng thì sẽ bỏ mạng ở đây là cái chắc”, Ái Nhiễm tỏ vẻ tiếc nuối.

“Vậy thì đành dvào ý trời thôi”.

“Haizz”, thành chủ Nam Ly Thành không thể khuyên thêm được nữa.

Nam Hạnh Nhi đã chuẩn bị xong. Cô ta dùng thuốc trước rồi dùng châm giúp gia tăng thực lực. Hai mắt cô ta đanh lại, nhìn chăm chăm Thần Cung Thương.

“Trận đấu bắt đầu”, cùng với tiếng hô vang lên thì cả hiện trường cũng trở nên yên lặng.

“Thần Cung Thương. Tôi biết anh rất mạnh nhưng tôi cũng không phải kẻ vừa. Anh cứ cẩn thận đấy”, Nam Hạnh Nhi lên tiếng.

“Cô chuẩn bị xong chưa?”, Thần Cung Thương thản nhiên hỏi.

“Tới đi”, Nam Hạnh Nhi gầm lên, hai tay vung mạnh. Hàng trăm cây châm được phóng ra, lao về phía Thần Cung Thương.

Thế nhưng Thần Cung Thương vẫn đứng im. Hắn chắp tay sau lưng, nhìn đám châm bay tới.

Khi tất cả số châm còn cách Thần Cung Thương một khoảng cách rất gần thôi thì tất cả đều rơi xuống. Giống như chúng chạm vào thứ gì đó vậy. Hóa ra là xung quanh cơ thể Thần Cung Thương có một lớp cương khí bảo vệ.

Nam Hạnh Nhi đanh mặt, rút từ eo ra những cây châm dài màu đen. Mỗi cây châm dài 3 đốt ngón tay, được cô ta siết chặt. Cô ta lao tới, ghim cây châm vào Thần Cung Thương.

“A!”, cô ta hét lớn, dùng toàn lực, rót sức mạnh vào những cây châm đen và ghim về phía cơ thể của Thần Cung Thương.

Lớp khí bỗng rung lên. Những vị trí bị kim châm xuất hiện vết nứt. Những người phía dưới nín thở.

Người của Nam Ly Thành đứng bật dậy, trố mắt nhìn. Đám đông vô cùng kỳ vọng vào những cây châm đen, hi vọng nó có thể đâm xuyên vào cơ thể của Thần Cung Thương.

Thế nhưng...những cây châm dường như chỉ có thể tạo ra được những vết nứt. Ngay sau đó thì những cây châm không thể đâm sâu vào được nữa.

Nam Hạnh Nhi chau mày, bặm môi dồn toàn lực vào những cây châm. Nhưng dù cô ta có cố gắng thế nào thì số châm cũng không thể nhúc nhích thêm nửa phân.

Đúng lúc này điều khiến người ta càng kinh hãi đã xảy ra. Những cây châm gãy vụn. Một luồng sáng phóng lên sau đó những vết nứt biến mất.

“Cái gì?”, Nam Hạnh Nhi trố mắt.

“Thật đáng tiếc”, Thần Cung Thương khẽ lắc đầu, tiếp tục phóng ra sức mạnh.

Không hay rồi...Nam Hạnh Nhi vội vàng rút tay về.

Thế nhưng đã không còn kịp nữa rồi. Dòng khí bao trùm lên cơ thể cô ta. Nam Hạnh Nhi bay bật ra, đập mạnh vào tấm chắn của võ đài, sau đó lăn xuống đất và bất động. Cơ thể cô ta bấy nhầy.

“Hạnh Nhi”, thành chủ hét lớn, hai mắt đỏ rực.

Đọc truyện chữ Full