Lâm Chính bị trúng châm, trông có vẻ không đấu lại.
Ngược lại, Độc Cô Hoài mừng thầm trong lòng, lập tức thừa thắng xông lên.
Ngón tay hắn khẽ động, hư không xung quanh biến dạng nhiều hơn, châm khí dày đặc hơn bay ra từ bên trong, đánh về phía Lâm Chính như mưa bão.
Thế tấn công dồn dập khiến người ta ngạt thở.
Lâm Chính vội vàng tránh né, trông vô cùng chật vật, đối phó cực kỳ tốn sức.
Bọn họ thấy vậy đều cười thành tiếng.
“Kẻ ngoại vực kia cũng chỉ được thế mà thôi!”.
“Ngay cả Độc Cô Hoài cũng không đối phó được, tôi còn bảo anh ta lợi hại chứ!”.
“Xem ra người của Trùng Long Cốc nói đúng, lúc Nhiêu Ưng giao đấu với hắn trạng thái không tốt, Trùng Long Thích cũng không biết sử dụng, nếu không thì sao có thể thua bởi hắn?”.
“Duy Ngã Mệnh cũng có vấn đề! Chỉ được hư danh mà thôi!”.
“Người ngoại vực đi một đường tới đây cũng nhờ may mắn, lần này gặp phải đối thủ mạnh thì gì cũng lộ ra hết!”.
“Người ngoại vực chung quy cũng là người ngoại vực, sao có thể sánh với vực Diệt Vong chúng ta?”.
“Đúng vậy!”.
Tiếng cười chế giễu và tiếng chế nhạo vang lên.
Khán giả ở ngoài cũng thích thú quan sát.
Bọn họ đã mong đợi cảnh này từ rất lâu. Theo nhiều người thấy, Lâm Chính có thể vào được vòng chung kết vốn là một chuyện khiến vực Diệt Vong hổ thẹn, người của vực Diệt Vong kiêu ngạo sao có thể thua bởi người ngoại vực?
Nếu thật sự để Lâm Chính giành quán quân cuộc thi… e là tình hình lúc đó nghĩ cũng không dám nghĩ.
Chỉ sợ sẽ có vô số người của vực Diệt Vong suy sụp ngay tại chỗ.
“Sao lại như vậy? Với thực lực của thần y Lâm, vì sao lại không đấu lại Độc Cô Hoài?”.
Bên ngoài, Ái Nhiễm mở to mắt, không tin nổi cất tiếng.
“Suy cho cùng, thủ đoạn của ngoại vực vẫn lạc hậu hơn vực Diệt Vong chúng ta. Cậu Lâm có thể chiến đấu đến mức này đã là không tệ. Huống hồ, nhìn Độc Cô Hoài cũng không có vẻ gì yếu, cậu Lâm không đấu lại cũng là hợp tình hợp lý”, tông chủ Thanh Huyền Tông thở dài, trên mặt để lộ vẻ thương tiếc.
Mặc dù nói thì nói vậy, nhưng nếu Lâm Chính bị Độc Cô Hoài loại, chắc chắn sẽ xếp hạng ngoài top 20.
Tuy như vậy cũng đã rất ưu tú, nhưng nếu Lâm Chính muốn đạt được mục đích của mình, khiến thế tộc bá chủ mạnh chú ý, dẫn bọn họ trở thành cứu viện đối kháng với Thiên Thần Điện thì chỉ dựa vào thứ hạng đó hiển nhiên không đủ.
Tình hình có vẻ trở nên khó khăn.
Người của sơn trang Vân Tiếu, Tường Vân Phái và Nam Ly Thành đều mang vẻ mặt vô cùng nặng nề.
“Xem ra cậu Lâm chỉ có thể dừng lại ở đây, thế gia Độc Cô vẫn là thế gia Độc Cô, nội tình dày dặn. Sinh ra một Độc Cô Vấn chưa nói, thiên phú và thủ đoạn của Độc Cô Hoài cũng khiến người ta chấn động đến vậy”.
Tề Trọng Khôn đi tới, chậm rãi nói.
Tề Thủy Tâm nhìn chằm chằm khu vực thi đấu, một hồi lâu không lên tiếng, giống như đang suy nghĩ gì đó.
“Thế nào? Con gái, con nhìn ra được gì rồi sao?”, thấy Tề Thủy Tâm có dáng vẻ như vậy, Tề Trọng Khôn không nhịn được hỏi.
“Con cảm thấy anh Lâm đánh rất lạ”, Tề Thủy Tâm đáp khẽ.
“Rất lạ?”.
“Đúng, cảm giác anh Lâm quá bảo thủ, dường như anh ấy vẫn luôn phòng ngự, không chủ động tấn công Độc Cô Hoài”.
“Mê Ảnh Phi Châm của Độc Cô Hoài đáng sợ như vậy, hầu như đánh đến mức không kịp thở, cậu Lâm không thể phản công cũng là lẽ dĩ nhiên”, Tề Trọng Khôn mỉm cười.
Thật ra đổi lại là ông ta cũng chưa chắc sẽ dễ dàng chống chọi, thật sự không thể xem thường Độc Cô Hoài.
Nhưng Tề Thủy Tâm liên tục lắc đầu.
“Bố nhìn lầm rồi. Mặc dù anh Lâm trông có vẻ như rơi vào thế yếu, nhưng cách đánh của anh ấy khiến con cảm thấy giống như đang giả vờ vậy!”.
“Giả vờ sao?”.
Tề Trọng Khôn càng nghe càng không hiểu.
“Vô duyên vô cớ sao cậu Lâm phải giả vờ? Chuyện này đâu tốt cho cậu ta nhỉ?”.
“Con không biết, nhưng con luôn cảm thấy anh Lâm đang thăm dò chiêu thức của Độc Cô Hoài”.
“Bố nghĩ con nhầm rồi. Nếu cậu Lâm đấu lại được Độc Cô Hoài thì cần gì phải thăm dò chiêu thức? Nếu đấu không lại còn làm chuyện như vậy, chẳng phải là dồn bản thân vào đường cùng hay sao? Con nghĩ nhiều rồi”, Tề Trọng Khôn cười nói.
Tề Thủy Tâm không nói nữa, nhưng trong lòng cô ta càng thêm nghi ngờ.
Vài tuyển thủ ở trước khu thi đấu cũng có cách nghĩ giống vậy.
Trong đó bao gồm cả Độc Cô Vấn và Thần Cung Thương…