Cùng với chưởng lực được đánh ra, không gian phát ra âm thanh như tiếng nước sôi sùng sục.
Lâm Cính đanh mắt, nhìn trái nhìn phải. Không gian bỗng nhiên vặn vẹo như có thứ gì đó nhúc nhích ở bên trong.
Ngay sau đó.
Vụt...Một lượng lớn châm bạc đột nhiên xuất hiện đâm về phía Lâm Chính.
Lâm Chính vội vàng lụi lại, né đòn. Đừng thấy châm bạc trong suốt mà khinh thường vì chỉ cần bị ghim trúng thôi là sẽ xong đời.
Anh cũng phóng châm ra đối kháng. Bùm bùm...Châm khí va chạm, phát ra tiếng nổ lớn.
'Thế nhưng số châm khí ở hai bên giống như bất tận vậy. Chúng điên cuồng tấn công Lâm Chính. Lâm Chính chống cự nhưng không có hiệu quả.
Cuối cùng anh cảm thấy hơi hoảng loạn, lớp bảo vệ bắt đầu xuất hiện vết nứt. Độc Cô Vấn đanh mắt. Nhân lúc này hắn định tấn công nhưng lại tỏ ra do dự.
Thế là đúng lúc hắn do dự thì Lâm Chính đã tóm được cơ hội. Lâm Chính đột nhiên tạo ra hai cây châm màu xanh nhạt, phóng về hai bên phải và trái. Cây châm màu xanh giống như một vì sao lướt đi trong không gian.
Trong nháy mắt. Âm! Cả vùng không gian trái và phải nổ tung.
Cả khu vực thi đấu trấn động. Độc Cô Vấn tái mặt, lập tức lùi lại. Thế nhưng vẫn không kịp.
Việc Lâm Chính đột nhiên gâ khó dễ khiến hắn không kịp phản ứng.
Rõ ràng vừa nãy anh còn chật vật mới đỡ được đòn của hắn vậy mà bây giờ đột nhiên tấn công dũng mãnh như vậy. Sự thay đổi này khiến hắn không kịp phòng bị.
Lâm Chính xông lên, tung liên tiếp ba chưởng vào. ngực của Độc Cô Vấn.
Độc Cô Vấn bay bật ra, lưng đập vào bức tường mới dừng lại. Hắn vội vàng đứng vững, lấy châm ra ghim vào. ngực.
Cuộc thi y võ thì mỗi một chiêu thức đều chứa độc. cực mạnh hoặc là chứa sức mạnh khủng khiếp. Nếu như không phải muốn đối phương bị độc chết thì cũng sẽ phá hỏng mệnh mạch của đối phương.
Nếu như không kịp bảo vệ mệnh mạch, khống chế độc tố thì sợ rằng dù có mạnh hơn nữa cũng sẽ trúng đòn chí mạng.
Huống hồ Lâm Chính không phải là người đơn giản. Vài cây châm ghim xuống.
Phụt! Độc Cô Vấn đột nhiên nôn ra máu tươi, cả người run rẩy. Hắn loạng choạng.
“Cái gì?”, tất cả đều vô cùng kinh ngạc.
“Huynh trưởng”, Độc Cô Hoài và Độc Cô Lạc Nhạn đều kêu lên.
“Cậu Vấn”. “Sao có thể chứ?”
Người của thành Độc Gô thất sắc. Những người có mặt cũng trố tròn mắt, nhìn bằng vẻ không dám tin.
“Sao lại như thế? Kẻ đó chỉ dùng có ba chiêu mà đã khiến Độc Cô Vấn đại nhân nôn ra máu sao? Không thể nào?”
“Độc Cô Vấn đại nhân là ai chứ? Sao có thể bị tấn công bởi ba chưởng đánh được?”
“Rốt cuộc kẻ đó đã dùng thủ đoạn gì vậy?”, đám đông cảm thấy da đầu tê dại.
“Hóa ra là vậy”, lúc này Tê Thủy Tâm như nhận ra được điều gì đó bèn trố tròn mắt và kêu lên.
“Thủy Tâm nhìn ra điều gì sao?”
Tề Trọng Khôn vội vàng nhìn cô ta. Tê Thủy Tâm cười chua chát: “Anh Lâm quá lợi hại. Hóa ra ban đầu mục tiêu của anh ta đã là Độc Cô Vấn rồi chứ không phải Độc Cô Hoài”.
“Cái gì?”
“Cô Thủy Tâm, cô đang nói gì vậy...chúng tôi không hiểu lắm”.
Người của Tê Phượng Sơn cảm thấy nghi ngờ. Đến
ngay cả người của các gia tộc khác cũng không hiểu.
“Tôi nói thế này vậy. Thực ra lúc đấu nhau với Độc Cô Hoài thì Lâm Chính đã đặt mục tiêu lên Độc Cô Vấn rồi. Thực ra anh ta vốn không có hứng thú với Độc Cô Hoài. Cuộc chiến giữa anh ta và Độc Cô Hoài trước đó chúng ta cảm thấy kỳ lạ là vì Lâm Chính đang thăm dò. _ mà thôi”.
“Thăm dò sao?”, đám đông ngạc nhiên.
“Thăm dò?”, Tê Trọng Khôn vội hỏi.
“Bố không hiểu thật sao? Đương nhiên là thăm dò chiêu thức của thành Độc Cô rồi”,Tê Thủy Tâm tỏ ra mất kiên nhẫn. Tê Trọng Khôn nghe thấy vậy thì nín thở.
“Con gái, ý của con là...cuộc chiến của cậu Lâm và Độc Cô Hoài chỉ là để tham dò chiêu thức của thành Độc Cô và để đối phó với Độc Cô Vân?”
“Đúng vậy”, Tê Thủy Tâm gật đầu.
Dứt lời, đám đông cảm thấy da đầu tê dại.