Tuy chiêu này của Lâm Chính là bí quá hoá liều, không còn cách nào khác mới làm, nhưng Độc Cô Vấn không muốn cho anh bất cứ cơ hội nào.
Hắn vẫn cảm thấy người làm việc thì nên chú trọng vào sự ổn định nên Độc Cô Vấn sẽ không tùy tiện mạo hiểm.
Còn hành động kế tiếp của Lâm Chính chính là đang đánh cuộc!
Đây là một ván cược lớn!
Một người thông qua cách chiến đấu của em trai để phỏng đoán chiêu thức của anh trai, một người lo trước tính sau cỡ đó thì sao có thể đưa ra quyết định liều lĩnh như vậy trong giây phút quan trọng này?
Chắc chăn là có mưu mô chước quỷ gì đấy!
Độc Cô Vấn híp mắt, hoàn toàn phóng hết sức mạnh còn sót lại trong người ra ngoài.
Sắc mặt hắn trắng bệch, hai bên thái dương đổ đây mồ hôi, cơ thể cũng run bần bật.
Giờ đây, hắn chẳng còn nghĩ được gì nữa. Mà chỉ có một mục đích!
Đó là đánh nát phòng ngự của Lâm Chính và giết chết anh!
"AI"
Độc Cô Vấn lại gầm lên, khí kình trên người hoàn toàn bùng nổ truyền cho tất cả phân thân có mặt ở hiện trường. Có phân thân lập tức to ra một vòng, tần suất bắn kim khí về phía Lâm Chính cũng tăng lên gấp đôi.
Khí kình quanh người Lâm Chính không ngừng nứt nẻ, toàn bộ chắn bảo vệ đang chậm rãi bong ra từng mảng một.
Nhưng anh lại chẳng thèm để ý, mà là cố gắng cầm lấy Trùng Long Thích, chân bước tới trước từng chút một, song, một tay khác cũng nắm vào Trùng Long Thích, bắt đầu truyền sức mạnh vào bên trong nó.
"Ha ha! sai quá sai rồi! Trùng Long Thích nào có thể khởi động như vậy? Xem ra tên này đã bí đường thật rồi", cốc chủ Trùng Long Cốc híp mắt cười lạnh.
"Cốc chủ, trông dáng vẻ thì tên kia thua chắc rồi, nhưng nếu hắn thua thì chẳng phải Trùng Long Thích sẽ rơi vào trong tay thế gia Độc Cô? Rồi chúng ta phải lấy lại bằng cách nào?", một Long Vệ bước tới chắp tay hỏi.
"Quan hệ giữa Trùng Long Cốc chúng ta và thế gia Độc Cô cũng không tính là kém, đợi Độc Cô Vấn thắng, tôi sẽ đến nói chuyện với thành chủ Độc Cô một chuyến. Tôi nghĩ ông ta sẽ nể mặt tôi mà trả lại thôi", cốc chủ Trùng Long Cốc cười nói.
"Vâng!"
Hiện trường nóng hừng hực như lửa.
Trận chiến giữa hai người cũng đến hồi gay cấn. Thắng bại ngay trong một kích kia của Lâm Chính.
Nhưng ở trong mắt rất nhiều người xem, Lâm Chính đã thua.
Nói đùa à, kia chính là thần khí của Trùng Long Cốc. đó! Tuy Lâm Chính đã cướp được, nhưng anh chỉ là người ngoài, sao có thể biết được cách dùng nó như thế nào?
Đừng nói là người ngoại vực, dù là người trong vực Diệt Vong cũng chưa chắc biết dùng! Dù sao cách dùng nó chỉ có Trùng Long Cốc mới biết được.
Đã vậy, còn phá cục thế nào nữa?
Vừa thấy đã có thể kết luận.
"Người ngoâi vực đúng là người bên ngoài, hoàn toàn chẳng có chút đầu óc nào".
"Thần khí mà anh ta tưởng là đồ thường sao? Nói có thể dùng là dùng được?"
"Lát nữa tên kia sẽ hối hận cho xeml" "Còn chẳng phải sao?"
Rất nhiều người lắc đầu, cười lạnh và chế giễu Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính vẫn không bị ảnh hưởng, tiếp tục nắm chặt Trùng Long Thích, rót khí kình vào trong, còn tay khác lại thử cầm hoặc nắm, động tác hết sức kỳ lạ.
Cốc chủ Trùng Long Cốc bỗng cảm thấy không thích hợp, ông ta đứng phắt dậy nhìn chằm chằm vào động tác của Lâm Chính, sắc mặt cũng chậm rãi thay đổi.
"Cốc chủ, sao thế?"
Long Vệ bên cạnh kinh ngạc hỏi.
"Động tác kia... trông hơi quen...", cốc chủ Trùng Long Cốc lẩm bẩm.
"Hả?" Mọi người đồng loạt nhìn sang.
Chỉ thấy Lâm Chính thế mà giơ Trùng Long Thích lên ngang với tầm mắt!
"Kỳ lạ ghê!"
"Rốt cuộc thì tên kia đang làm gì vậy?"
Nhưng cốc chủ Trùng Long Cốc lại như nhận ra gì đó, la lên thất thanh: "Không xong! Đây là thủ pháp thúc. giục căn nguyên! Trùng Long Thích sắp bị khởi động! Cẩn thận!"
Câu đó vừa được nói ra, hiện trường lập tức ồ lên.