"Anh thấy tôi giống đang nói đùa lắm sao?", Lâm Chính lạnh lùng nói.
"Vậy... vậy..”., Thần Cung Thương muốn nói lại nhưng lại thôi, đôi mắt rực cháy, tràn đây khát vọng.
"Đợi sau khi cuộc thi này kết thúc, tôi sẽ kê cho anh một phương thuốc, do chính tôi chẩn đoán cho anh, bây giờ không tiện lắm, cuộc thi vẫn chưa kết thúc”, Lâm Chính nói.
Thần Cung Thương nghe xong, mừng đến chảy nước mắt, hai mắt đỏ ngầu, lần nữa chắp tay ôm quyền với Lâm Chính: "Cảm ơn anh Lâm, đại ân đại đức này, Thần Cung Thương không bao giờ quê
"Mau đi trị thương đi”. "Được I" 'Thần Cung Thương gật đầu.
Người của thế gia Thần Cung đứng bên cạnh đây kinh ngạc.
"Ý gì vậy?"
"Hình như... thiên phú bị phá hủy của cậu chủ có thể chữa khỏi?"
"Thật... Thật ư?"
"Mau, mau đi thông báo cho lão gia, mau truyền tin tức này đi!"
Ngay sau đó, Thần Cung Thương bị đưa đi.
Tin tức cũng lan truyền khắp vùng đất Tu Di như lửa cháy trong rừng.
Những người chửi rủa Thần Cung Thương như ăn phải phân chuột, sắc mặt bọn họ tái xanh, không nói nên lời. Có người vội vàng chạy tới thế gia Thần Cung xin lỗi với khuôn mặt tươi cười. Có người cười trên nỗi đau của người khác, cảm thấy may mà bản thân không rơi vào rắc rối.
Khung cảnh rất nực cười.
Nhưng lại có nhiều người khiếp sợ trước thực lực của Lâm Chính.
Không ai ngờ được rằng, người ngoại vực này đã đạt tới cảnh giới bán bộ thần tiên!
Hơn nữa còn sở hữu sức mạnh phi thăng, có thể nói là đã đè bẹp hoàn toàn Thần Cung Thương.
'Thần Cung Thương mặc dù khởi động Bát Môn, cũng sở hữu sức mạnh phi thăng như vậy, nhưng sức. mạnh phi thăng của hắn không phải chân chính, là do tiềm lực bên trong tạo thành, còn sức mạnh phi thăng mà Lâm Chính nắm giữ có bản chất khác biệt.
Sức mạnh phi thăng của Lâm Chính tới từ linh vận thiên địa, về phẩm chất thì cao hơn Thần Cung Thương rất nhiều.
Cho nên cú tấn công cuối cùng, anh đã làm cho. 'Thần Cung Thương thất bại thê thảm.
Vô số người nhìn chằm chằm Lâm Chính, người nào người nấy sợ hết hồn hết vía.
"Người ngoại vực này, rốt cuộc là quái vật đến từ đâu vậy?"
"Sao ngoại vực lại xuất hiện yêu nghiệt phi phàm như thế?"
"Sao hắn có thể tu luyện thành bán bộ thần tiên?" Giọng nói không ngừng run rẩy.
"Thành chủ Nam Ly Thành, chúc mừng! Chúc mừng! Không ngờ con rể của Nam Ly Thành, lại là người đạt đến cấp bậc bán bộ thần tiên, Nam Ly Thành sẽ có tương lai xán lạn!"
Thành chủ Nam Ly Thành còn đang ngẩn người, đột nhiên nghe thấy bên cạnh truyền đến một tiếng chúc. mừng.
Ông ta lấy lại tinh thần, mới phát hiện một người đứng đầu đại thế tộc đi tới, mặt nở nụ cười, chắp tay hành lễ.
"Đây không phải là gia chủ Triệu sao? Khách khí, khách khí rồi!", thành chủ Nam Ly Thành vừa mừng vừa lo.
Mặc dù gia chủ Triệu chẳng qua chỉ là thế gia bình thường, không thể so sánh với Nam Ly Thành, nhưng thành chủ Nam Ly Thành từng quỳ xuống trước mặt Lâm Chính, có thể nói là kẻ phản bội, không ai bằng lòng tới gần Nam Ly Thành, bây giờ có thế tộc bằng lòng chủ động bày tỏ thiện ý, thành chủ Nam Ly Thành ắt sẽ nắm bắt.
"Thành chủ Nam Ly Thành, ông đúng là có con mắt tốt, chắc hẳn trước đây ông đã biết người ngoại vực này là một con rồng thật sự nên mới để cô Nam Hạnh Nhi gả cho cho cậu ta nhỉ? Thành chủ đúng là biết nhìn xa trông rộng, bái phục! Bái phục!"
Lại một người của thế gia khác đi tới chúc mừng. "Đâu có đâu có, con mắt tôi rất mờ mịt”.
"Thành chủ Nam Ly Thành, lúc trước bọn tôi nói chuyện hơi mạo phạm, hi vọng ông không để trong lòng! Hai nhà chúng ta, nên qua lại nhiều hơn, tiến hành liên hôn đi!"
"Thành chủ Nam Ly Thành, rảnh rỗi có thể vào thành của chúng tôi dạo quanh vài vòng! Chúng tôi rất hoan nghênh!"
"Thành chủ Nam Ly Thành...”
Càng lúc càng có nhiều người lãnh đạo hoặc phụ trách các thế tộc đi tới, kết giao với thành chủ Nam Ly Thành, tạo lập mối quan hệ, có người muốn gả con gái cho thành chủ Nam Ly Thành làm vợ bé.
Việc này khiến thành chủ Nam Ly Thành bối rối.
Nhưng ngay sau đó, ông ta đã hiểu được ý đồ của những người này.
Trong mắt những người này, Lâm Chính là người chồng mà Nam Hạnh Nhi sẽ gả, là con rể của Nam Ly Thành, Nam Ly Thành có một đứa con rể bán bộ thần tiên, sau này chắc chắn sẽ một bước lên mây, thậm chí có thể thăng cấp thành thế tộc bá chủ.
Như vậy Nam Ly Thành sẽ có tiền đồ phi thường, sao bọn họ lại không đi kết giao chứ?
Những người từng rời bỏ Nam Ly Thành nhìn thấy cảnh tượng này, ai nấy đều trợn mắt há mồm, vô cùng hối hận.
Đây vốn là thời khắc bọn họ hưởng thụ vinh dự.
Chỉ tiếc là không thể trở về.