TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3590 “HẤP THỤ HOÀN MỸ?”.

Có người trên cơ thể che phủ một lớp da như đá, chướng khí tuy mạnh nhưng vẫn không thể phá được làn da đá này, bình an vô sự tiến vào thần mộ.

Có người thì toàn thân được một quầng sáng xanh bao trùm, tuy chướng khí xé rách da thịt nhưng lại có thể nhanh chóng lành lặn.

Người đại diện của các thế lực vào trong, có thể nói là bát tiên qua biển, ai nấy đều có thần thông riêng.

Lâm Chính thấy thế, không khỏi nhìn về phía Lôi Hổ.

Sắc mặt Lôi Hổ có chút lúng túng, chần chừ một lát rồi nói: “Cậu Lâm, cậu còn nhớ Tế Dạ Đan không? Chúng tôi đã chuẩn bị trước cho cậu Tế Dạ Đan có thể chống lại chướng khí, cái đó do chính tay các chủ của chúng tôi luyện chế, mất mấy chục năm ròng rã. Nhưng không ngờ cậu dùng Tế Dạ Đan mà không có bất cứ phản ứng gì, thế nên chúng tôi cũng bó tay”.

“Tế Dạ Đan?”, Lâm Chính nhíu mày: “Thứ này có thể chống lại được chướng khí?”.

“Có thể miễn dịch với hầu hết chướng khí!”.

“Thì ra là vậy”.

Lâm Chính gật đầu, bỗng lấy một cây châm bạc ra, đâm vào cổ mình.

Trong chớp mắt.

Vèo!

Một luồng sáng màu xám nhạt lấp lóe trên làn da anh.

“Cái gì?”.

Lôi Hổ há hốc miệng.

Lâm Chính không chút do dự, cất bước nhảy vào trong thần mộ chí tôn.

“Thằng oắt này không dùng bất cứ biện pháp phòng hộ nào mà vào thần mộ sao? Đúng là tự tìm đường chết!”.

“Lôi Trạch Thiên Các cũng tắc trách quá, xem ra lần này thần mộ chí tôn vô duyên với Lôi Trạch Thiên Các rồi”.

“Ha ha”.

Mọi người đều cười nhạo.

Nhưng sắc mặt Lôi Hổ lại dại ra.

“Lôi Hổ đại nhân, ông không sao chứ?”.

Người bên cạnh dè dặt hỏi.

Nào ngờ Lôi Hổ bỗng dưng vỗ bốp một tiếng, cất tiếng cười lớn.

“Tốt! Tốt lắm! Ha ha ha!”.

Mọi người thấy thế thì đều ngạc nhiên.

“Hử?”.

Người đại diện của các thế tộc khác đều ngoảnh sang nhìn, tỏ vẻ khó hiểu.

“Lôi Hổ đại nhân, chuyện gì mà ông vui mừng ngạc nhiên thế?”, người bên cạnh lại cẩn thận hỏi.

“Tôi cứ tưởng người này chỉ là hạng bất tài, thiên phú không có gì xuất chúng, ngay cả Tế Dạ Đan cũng không hấp thụ được, không ngờ tôi đã coi thường cậu ta rồi”.

Lôi Hổ vỗ tay cười: “Thiên phú của tên Lâm Chính này còn đáng sợ hơn tưởng tượng của chúng ta nhiều, cậu ta đã hấp thụ hoàn mỹ Tế Dạ Đan!”.

“Hấp thụ hoàn mỹ?”.

Mọi người đều sửng sốt.

“Đúng, là hấp thụ hoàn toàn 100%!”.

Lôi Hổ nheo mắt nói: “Vốn dĩ sau khi hấp thụ Tế Dạ Đan, người thường sẽ bị bạc tóc, đồng tử có vằn đỏ, giống như ma nhân. Trước đó tôi thấy Lâm Chính không có sự thay đổi gì, còn tưởng cậu ta không hấp thụ được Tế Dạ Đan, bây giờ xem ra là tôi đã nhầm. Sở dĩ cậu ta không có đặc trưng là vì đã hấp thụ hoàn mỹ Tế Dạ Đan, khiến dược hiệu của Tế Dạ Đan nở rộ hoàn toàn trong người cậu ta. Hiện giờ, lục phủ ngũ tạng, gân cốt toàn thân của cậu ta đã được Tế Dạ Đan tăng cường, hơn hẳn bình thường, vào thần mộ là có thể chống lại hầu hết chướng khí. Cậu ta sẽ là người không sợ chướng khí nhất ở đây”.

“Thật sao?”.

“Nói vậy là lần này Lôi Trạch Thiên Các chúng ta có hi vọng lấy được nhẫn rồi!”.

Mọi người vô cùng kích động.

“Người thường dùng Tế Dạ Đan chỉ như họa bì, còn thằng oắt này dùng Tế Dạ Đan lại như họa cốt, thiên phú của cậu ta thật đáng sợ, e rằng… chỉ có tốp ba anh kiệt hàng đầu mới có thể sánh bằng”.

Lôi Hổ thì thào, trong lòng không khỏi sinh lòng tiếc tài.

Nếu có thể chiêu mộ Lâm Chính vào Lôi Trạch Thiên Các thì chắc chắn sẽ có giúp đỡ rất lớn cho sự phát triển của thiên các.

“Chỉ đáng tiếc… chuyện này không làm được rồi”.

Lôi Hổ khẽ thở dài, dường như nghĩ ra gì đó, ánh mắt chứa đầy sự tiếc nuối.

Đọc truyện chữ Full