TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3597 NGỒI LÀM NGƯ ÔNG ĐẮC LỢI?

Thật ra Lâm Chính không sốt sắng chuyện nhẫn chí tôn.

Khắp thần mộ chí tôn đâu đâu cũng là bảo bối, nhưng đám người kia lại muốn lấy nhẫn chí tôn.

Nếu đoán không lầm thì có lẽ trong nhẫn chí tôn lưu trữ truyền thừa một đời của chủ nhân thần mộ này.

Đương nhiên Lâm Chính cũng muốn có thần vật như vậy. Nhưng Thánh Quân Diệp Viêm đang ở đây, hiện giờ anh vẫn chưa có thực lực đối kháng với hắn, thế nên cũng không nghĩ tới nhẫn chí tôn nữa.

Có thời gian đó, chi bằng lấy một vài bảo bối khác.

Lâm Chính thận trọng điều khiển Hồng Mông Long Châm, cắt thi thể đó ra từng chút.

Châm bạc bao bọc sức mạnh phi thăng, sắc bén hơn cả thần binh, nhưng cắt thi thể này ra lại cực kỳ khó khăn. Chỉ mới cắt tay chân, Lâm Chính đã thở mệt nhọc.

Nhưng nghĩ tới thi thể này thần kỳ như vậy, Lâm Chính cũng không dám nghỉ ngơi, vừa uống thuốc vừa làm việc.

Cứ vậy qua hai mươi phút, cuối cùng anh cũng cắt thi thể khô quắt đó ra thành nhiều mảnh.

Sau đó lại dùng khí kình bao bọc, đưa những mảnh thi thể ra ngoài từ khe hở, sau đó nối lại.

Đó là kỹ thuật, cũng là thể lực.

Lâm Chính tin rằng những người đó sẽ không tới nữa.

Dù sao trong mắt bọn họ, dường như đây chỉ là mộ của thủ vệ, không có giá trị gì.

Khi Lâm Chính chuẩn bị cắt nội tạng của thi thể đó ra thì lại nghe keng một tiếng, tiếng động lạ vang lên.

Cứng thật!

Lâm Chính nhíu mày, cảm giác sức mạnh phi thăng của mình như cắt phải kim loại kiên cố nhất trên thế giới.

Dù anh có dùng sức thế nào cũng không thể cắt được nó.

“Đây là cái gì?”.

Lâm Chính cực kỳ nghi hoặc.

Trông không giống với nội tạng mà giống như tảng đá.

Anh nhắm mắt kiểm tra kỹ càng một phen, chợt kinh ngạc, hai mắt sáng lên.

“Năng lượng thật tinh thuần! Trong này giống như có… linh vận thiên địa?”.

Lâm Chính run rẩy cả người.

Linh vận thiên địa!

Hơn nữa còn là linh vận thiên địa thượng phẩm cực kỳ!

Loại phẩm cấp này còn mạnh hơn cả linh vận thiên địa mà Lâm Chính cướp từ thiên kiêu hạng nhất.

Từ đó có thể thấy, thi thể đó khi còn sống… có lẽ là một người phi thăng chân chính!

Một vị Lục Địa Thần Tiên chân chính!

Trái tim Lâm Chính đập điên cuồng, hô hấp gần như dừng lại.

Lục Địa Thần Tiên!

Thế thì phải có tài phú cỡ nào? Cơ duyên cỡ nào?

Anh hít sâu một hơi, lần này không vội hoàn thành mà kiên nhẫn nâng vật cứng như đá đó lên từng chút một, di chuyển đến trước khe hở.

Những khe hở này chỉ rộng bằng nửa ngón tay cái, độ dài thì đủ nhưng muốn đưa vật cứng to bằng nắm tay ra khỏi đó thì cực kỳ khó.

Lâm Chính chống hai tay vào ngăn bí mật, sau đó dùng sức.

Hai tay dùng hết sức mạnh đè ngăn bí mật xuống.

Dưới tác dụng của sức mạnh, ngăn bí mật rung lên, nhưng muốn đè xuống thì rất khó.

Lâm Chính nghiến răng, không bỏ cuộc, tiếp tục gầm lên dùng sức.

Chẳng mấy chốc, lỗ hổng ở ngăn bí mật dần dần to ra.

Cùng với đó, mặt đất toàn bộ con đường cũng rung lên nhè nhẹ.

Dường như hành động của Lâm Chính đã ảnh hưởng tới cả con đường.

“Ồ?”.

Lúc này, đám người ở trước mộ chính cảm nhận được sự rung chuyển nhẹ, ai cũng dừng lại, mắt mở to nhìn xung quanh.

“Cơn chấn động ở đâu truyền tới?”.

“Không biết…”.

“Phải chăng… là do Diệp Viêm gây ra?”.

“Sao có thể! Diệp Viêm đã rơi vào Thất Sát Trận, chắc chắn đã chết. Bây giờ e là hắn đã thành đống thịt vụn, còn gây ra được động tĩnh sao?”.

Thiên Xu cười khẽ, sau đó nheo mắt nhìn Diên Dận ở phía trước: “Cô Diên Dận, cô không coi tôi ra gì rồi nhỉ, muốn ăn một mình sao?”.

“Tôi chỉ không muốn làm lỡ thời gian mà thôi! Mọi người đều đã đến thì chúng ta hãy cùng nhau hợp sức, tìm được nhẫn chí tôn rồi nói!”.

Diên Dận ôm vết thương trên người, khàn giọng nói.

Sau khi cô ta bị đuổi kịp thì đã chiến đấu với bọn họ một trận.

Nhưng cô ta biết mình không đấu lại, thế là đề nghị hợp tác cùng nhau tìm nhẫn chí tôn.

May sao Thiên Xu cũng bị thương nên tán thành với đề nghị của Diên Dận.

Thế là bọn họ cùng nhau tiến vào mộ chính, phân công công tác.

Mộ chính rất lớn, vô cùng khí phách.

Mặc dù mọi người đều đến đây lần đầu, nhưng bởi vì có người đi trước cung cấp tin tức, mọi cơ quan ở đây đều tránh được.

Ở lối vào mộ chính, bọn họ đứng quan sát mộ, thấy mộ chính rộng bằng một sân bóng, cao tới bảy mét, bảy bức tượng khổng lồ giống như cây cột dựng trong mộ chính.

Bảy người này đều cầm trường kiếm, khoác áo choàng trên lưng, oai phong lẫm liệt, nhưng tất cả đều quỳ một gối trước quan tài thủy tinh khổng lồ ở giữa, vẻ mặt cung kính.

“Chủ của thần mộ chí tôn chắc chắn là nằm trong quan tài thủy tinh đó!”, có người run rẩy hô lên.

“Nhẫn chí tôn... lẽ nào cũng ở trong đó?”.

Diên Dận lẩm bẩm.

Những người khác đều nhìn quan tài thủy tinh với ánh mắt nóng bỏng, khó mà dời đi.

Cuối cùng, có người không kiên nhẫn được nữa lao về phía quan tài thủy tinh.

Những người khác thấy vậy cũng vội vàng xông tới tranh đoạt.

Thiên Xu lập tức lấy đan dược ra uống, chuẩn bị cướp đoạt.

Khi hắn nhìn lướt qua Diên Dận, đan dược đưa đến bên miệng lập tức khựng lại.

“Sao? Cô Diên Dận không thấy hứng thú với nhẫn chí tôn này à?”, Thiên Xu nheo mắt hỏi.

“Sao lại không hứng thú? Chỉ là nhẫn chí tôn không dễ dàng lấy được như vậy. Bọn họ cũng không quan sát kỹ càng mà vội vàng tiến tới, có khác nào tìm chết? Tôi không lỗ mãng như bọn họ”, Diên Dận lắc đầu nói.

“Ồ?”.

Thiên Xu ngẩn ra, sau đó gật đầu: “Không sai, tin tức về nhẫn chí tôn cũng chỉ có một trong bảy người vào thần mộ năm mươi năm trước tình cờ có được bí điển mới biết. Nghe nói nhẫn chí tôn ghi chép tất cả truyền thừa của chủ nhân thần mộ. Nếu ai có được nhẫn chí tôn thì sẽ có thể trở thành chí tôn vạn thế. Nhưng dù gì mọi thứ cũng chỉ là ghi lại, nhẫn chí tôn có tồn tại hay không, rốt cuộc ở đâu không ai biết được”.

“Khó mà tránh khỏi một trận đại chiến, bây giờ ai lấy được nhẫn chí tôn sẽ là mục tiêu của mọi người, sao không ngồi làm ngư ông đắc lợi?”, Diên Dận khẽ cười.

Thiên Xu nhìn cô ta đầy sâu xa, không khỏi suy nghĩ về lời cô ta nói.

Ngồi làm ngư ông đắc lợi?

Đây là thần mộ chí tôn, khắp nơi toàn là chướng khí, há có thể ở lại lâu?

Bọn họ được phái đi tìm nhẫn chí tôn đương nhiên đã nghĩ đến đường lui và thủ đoạn chạy thoát sau khi có được nhẫn. Nếu để người khác lấy được bảo bối thì e là chưa kịp ra tay, người đó đã chạy mất.

Hơn nữa, ai biết được nhẫn chí tôn đó có công hiệu gì đặc biệt hay không?

Lỡ như là thần khí vô địch thì sao?

Lỡ như bị người ta cướp được, mình lại không giành được thì phải làm thế nào?

Thiên Xu tin rằng Diên Dận đã nghĩ tới điều này.

Cô ta không ra tay chắc chắn là vì mục đích khác.

Vù!

Trong khi Thiên Xu đang suy nghĩ, một luồng sáng tràn ngập cả điện đường.

Mọi người run rẩy, vội vàng đưa mắt nhìn, lại thấy đôi mắt của bảy pho tượng đều tỏa ra tia sáng, hội tụ trên quan tài thủy tinh!

Cảnh tượng duy mỹ và quỷ dị đến mức nào?

Đọc truyện chữ Full