Mạn Sát Hồng trốn vào sơn trang, nhảy xuống tầng hầm chỗ Bạch Họa Thủy.
"Hử?".
Bạch Họa Thủy đang nhàn rỗi đọc sách liền nhíu mày.
Bà ta đương nhiên biết Mạn Sát Hồng, cũng biết thân phận thực sự của cô bé này.
Nhưng bà ta chưa bao giờ nhìn thấy Mạn Sát Hồng tỏ vẻ sợ hãi thất thố như vậy.
Phải biết rằng, tuy Mạn Sát Hồng là tướng hàng, nhưng ở Giang Thành vẫn luôn tỏ vẻ rất cường thế, chưa bao giờ để lộ vẻ mặt này trước bất cứ người nào.
Nhìn dáng vẻ này của cô ta thì chỉ có một khả năng.
Cô ta đang sợ hãi từ tận đáy lòng.
"Cô Mạn Sát Hồng, xảy ra chuyện gì mà khiến cô sợ hãi thế?".
Bạch Họa Thủy bình thản nói, nhưng vẻ mặt đầy căng thẳng.
Chuyện có thể khiến Mạn Sát Hồng sợ hãi như vậy, e là bà ta cũng không thoát khỏi liên quan.
Dù sao hiện giờ bà ta cũng đang ở Giang Thành.
Mạn Sát Hồng ôm lấy đầu, run như cầy sấy, đôi mắt trợn trừng, lắp bắp nói: "Tôi không ngờ đạo chủ lại điên cuồng như vậy, ông ta... ông ta phái hẳn mấy người kia đến! Tiêu rồi! Tiêu đời cả lũ rồi..."
"Mấy người kia?".
Bạch Họa Thủy nhíu mày, ghé lại gần hơn: "Mấy người nào?".
"Còn có thể là ai chứ? Đương nhiên là đám người trong cấm địa rồi!".
Mạn Sát Hồng gào lên.
"Cấm địa?".
"Nếu không thì sao? Bà tưởng ai cũng có thể vào nơi đạo chủ của Thiên Ma Đạo tu luyện sao? Đó là cấm địa của Thiên Ma Đạo chúng tôi, muốn vào cấm địa này thì phải được thủ vệ của cấm địa cho phép! Những người tấn công Giang Thành lần này chính là tám thủ vệ của cấm địa!".
"Tám thủ vệ?".
Bạch Họa Thủy nín thở.
Tuy bà ta đã ở đây rất lâu, nhưng vẫn biết mọi chuyện ở bên ngoài.
Nhất là chuyện của Thiên Ma Đạo, trước khi đến tầng hầm này bà ta cũng có nghe tới.
Bà ta biết rõ về Ma Nữ Ma Quân của Thiên Ma Đạo.
Nhưng thủ vệ cấm địa thì chưa bao giờ nghe tới.
"Các thủ vệ cấm địa này... có cấp bậc gì?".
Bạch Họa Thủy chần chừ một lát rồi nhỏ giọng nói.
Mạn Sát Hồng ôm đầu, run rẩy đáp: "Lúc trước khi đạo chủ đến bảo địa này, đã dẫn theo tất cả Ma Quân Ma Nữ đến chiếm cứ, kết quả có hơn một nửa Ma Quân Ma Nữ mất mạng, tôi cũng được chọn làm Ma Nữ vào lúc đó..."
Bạch Họa Thủy nghe thấy thế thì im lặng.
Nói vậy thì Mạn Sát Hồng được chọn làm Ma Nữ cũng là nhờ những thủ vệ này.
Mà những thủ vệ này có thể giết chết Ma Quân Ma Nữ một cách dễ dàng như vậy, thực lực đương nhiên không hề tầm thường.
Chỉ là không ngờ đạo chủ của Thiên Ma Đạo lại có thể thao túng bọn họ...
"Thần y Lâm không ở đây thì có ngăn được chúng không?", Bạch Họa Thủy do dự một lát, khàn giọng nói.
Mạn Sát Hồng run lẩy bẩy đáp: "Cho dù cậu ta ở đây... thì cũng mất mạng..."
Toàn thân Bạch Họa Thủy run lên.
Nếu vậy thì tầng hầm này cũng không còn an toàn rồi.
Bà ta gấp quyển sách trong tay, đi qua đi lại một lúc, rồi bỗng dừng lại, lạnh lùng nói: "Mạn Sát Hồng, nếu đã vậy thì chỉ có thể xin đại hội giúp đỡ thôi!".
"Đại hội?".
Mạn Sát Hồng ngẩng phắt lên.
"Những kẻ này tiến vào Giang Thành thì chắc chắn sẽ tàn sát bừa bãi, giết hại người dân! Cô hãy mau phái người đến đại hội, xin đại hội tham gia vào đi! Chắc chắn bọn họ sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu!".
"Lúc nào thì cao thủ của đại hội đến được?", Mạn Sát Hồng cuống quýt hỏi.
"Đại hội vẫn chưa lơi lỏng việc giám sát Giang Thành, nếu cô phái người đi thì chắc chắn trong nửa ngày họ sẽ đến chi viện".
"Được! Tôi đích thân đến đại hội xin cứu viện!".