TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3658 CHUYỆN NÀY ĐÁNG SAO?".

Trong phòng làm việc tổng giám đốc Dương Hoa.

Mã Hải đi qua đi lại, sốt ruột bất an.

Hiện giờ tất cả người của Dương Hoa đã được điều động đến vị trí người của Thiên Ma Đạo xuất hiện.

Không những vậy, cảnh sát toàn thành phố thậm chí là binh đoàn Long Huyền cũng xuất kích.

Chu Huyền Long đích thân dẫn đội trấn áp người của Thiên Ma Đạo.

Nhưng rõ ràng chỉ là muối bỏ biển đối với thế cục này.

Thủ đoạn của Chu Huyền Long chỉ có thể trấn áp được đám Thiên Ma Đạo bình thường, nếu gặp thủ vệ cấm địa thì e là cũng bó tay.

Đương nhiên, nơi quan trọng nhất hiện giờ vẫn là học viện Huyền Y Phái.

Mã Hải đã đưa một số lãnh đạo cấp cao của Dương Hoa đến đây, đồng thời bảo Từ Thiên sắp xếp người trấn áp nơi này.

Đây đã là toàn bộ lực lượng của Dương Hoa.

Thực ra Từ Thiên và Mã Hải cũng không biết có thể ngăn chặn được không.

Dù sao với trận đấu cấp bậc thế này, bọn họ cũng không biết rốt cuộc phải chết bao nhiêu người.

Điều bọn họ có thể làm là dốc toàn lực bảo vệ học viện.

Đúng lúc này, một người của Dương Hoa vội vàng chạy vào phòng làm việc, quỳ xuống trước mặt Mã Hải.

"Hà Sơn?".

Từ Thiên đứng phắt dậy, trừng mắt nhìn người kia, trầm giọng quát: "Tình hình bên ngoài sao rồi?".

Người tên Hà Sơn kia run rẩy kêu lên: "Ông Từ, Thần Hỏa Tôn Giả đã... đã..."

"Ông ta làm sao?".

Mã Hải quát.

"Ông ta... đã bị bắt rồi!".

Hà Sơn nhắm mắt lại, run rẩy đáp.

Mã Hải và Từ Thiên nghe xong đều biến sắc.

"Cậu chắc chắn là ông ta bị bắt chứ?".

Từ Thiên vội gầm lên.

Ông ta không tin Thần Hỏa Tôn Giả sẽ bị bắt.

Bởi vì trong mấy tháng Lâm Chính không ở đây, dù là Tử Vực hay Thiên Ma Đạo đến xâm phạm, ông ta đều đến chỗ Thần Hỏa Tôn Giả để xin chỉ thị.

Ông ta cũng có hiểu biết nhất định về Thần Hỏa Tôn Giả.

Người này vô cùng kiêu ngạo, cũng vô cùng mạnh mẽ!

Trước tiên không nói tới thực lực, với tính khí kiêu ngạo của ông ta thì ông ta sẽ không cúi đầu trước bất kỳ ai.

Nếu nói bị giết thì còn có khả năng!

Còn bảo bị bắt thì đúng là chuyện hoang đường!

Nhưng Hà Sơn lại run lẩy bẩy đáp: "Ông Từ, chuyện này hoàn toàn chính xác, người của chúng ta còn tận mắt chứng kiến. Không biết đối phương dùng tiên thuật gì, biến ra một chiếc lồng màu đen, nhốt Thần Hỏa Tôn Giả đại nhân lại. Không những vậy, rất nhiều cao thủ của Dương Hoa chúng ta cũng bị bọn chúng nhốt vào lồng, chẳng khác nào con vật, hoàn toàn không thể phản kháng!".

Hà Sơn quỳ dưới đất, khổ sở kêu lên.

Sắc mặt Từ Thiên trắng bệch, không nói được câu nào.

Nếu Thần Hỏa Tôn Giả quả thực thua trận bị bắt, thì chẳng khác nào trận động đất cấp 12 đối với Dương Hoa.

Ngay cả Thần Hỏa Tôn Giả cũng không đánh lại được đối phương, thì bọn họ lấy gì để chống lại đây?

Sắc mặt Mã Hải tái mét, ngây ra nhìn người kia một lúc lâu, rồi lập tức có phản ứng.

"E rằng những người được Thiên Ma Đạo phái tới lần này đều không tầm thường!".

"Giám đốc Mã, hiện giờ thần y Lâm không ở đây, Thần Hỏa Tôn Giả lại bị bắt, chỉ dựa vào lực lượng chúng ta có hiện giờ thì chống lại kiểu gì đây?".

Từ Thiên vội hỏi, hồn bay phách lạc.

"Chuyện đâu sẽ có đó, chúng ta chỉ có thể dốc toàn lực thôi. Nhưng Từ Thiên, còn một chuyện quan trọng ông nhất định phải đích thân đi làm, người của Thiên Ma Đạo cứ để tôi xử lý. Nếu ông làm được chuyện này thì sẽ dễ ăn nói với Chủ tịch Lâm hơn", Mã Hải trầm giọng nói.

Từ Thiên run rẩy, bỗng nhớ ra gì đó, vội hỏi: "Giám đốc Mã, bàn về tư chất thì chuyện này nên để ông làm, còn cường giả của Thiên Ma Đạo để tôi ngăn chặn mới đúng chứ".

"Đừng nhiều lời nữa! Từ Thiên! Lúc tôi đi theo Chủ tịch Lâm thì còn chưa biết ông ở xó xỉnh nào đâu! Cứ làm theo lời tôi nói! Không được có sơ sót!".

Mã Hải đập bàn, nghiêm trọng nói.

"Mã Hải, ông đừng có cậy già lên mặt! Chủ tịch Lâm đã nói ông quản việc kinh doanh, tôi quản việc chiến đấu! Bây giờ Thiên Ma Đạo đã đánh tới!".

Từ Thiên cuống lên, cũng đập bàn cãi lại Mã Hải.

"Từ Thiên!".

Mã Hải bỗng quát lớn, đôi mắt vằn lên tia máu, hung ác nhìn chằm chằm Từ Thiên.

"Tôi nói cho ông biết! Lúc Chủ tịch Lâm đi chỉ bảo tôi phụ trách công việc của Dương Hoa, không hề bảo tôi phụ trách vấn đề an toàn của người kia. Mà chuyện này trước giờ vẫn luôn do ông và Cung Hỉ Vân phụ trách. Bây giờ đang lúc nguy nan, nếu ông không đi, chờ Chủ tịch Lâm trở về xem ông ăn nói thế nào!".

Mã Hải gần như là gào lên.

Thái độ vô cùng cứng rắn.

Từ Thiên ngây người nhìn Mã Hải, một lúc lâu không nói câu nào.

Cũng không biết đã qua bao lâu, ông ta mới hoàn hồn.

Ông ta rơi lệ nói: "Ông bạn, chuyện này... đáng sao? Chuyện này đáng sao?".

"Trước khi gặp Chủ tịch Lâm, Mã Hải tôi vẫn chỉ theo đuổi những thứ tầm thường như danh lợi, nhưng sau khi tiếp xúc với cậu ấy, tôi mới hiểu, trên đời này còn có những chuyện quan trọng hơn tiền bạc danh lợi. Tôi không muốn phụ lòng thần y Lâm, mà chỉ có thể làm hết khả năng của bản thân. Từ Thiên, mau đi đi, đừng để Chủ tịch Lâm trở về còn phải đau lòng rơi lệ!".

Mã Hải mỉm cười chua chát, vẻ mặt đầy an ủi.

Từ Thiên đứng phắt dậy tiến về phía cửa.

Nước mắt tuôn rơi.

Ông ta không thích khuyên nhủ người khác.

Ông ta biết, lúc này khuyên nhủ cũng vô ích.

Đã đến nước này thì điều ông ta có thể làm chỉ là một câu nói.

"Ông Mã, hãy chờ tôi!".

Dứt lời liền lao thẳng ra khỏi phòng làm việc.

"Giám đốc Mã..."

Người đến báo tin run rẩy kêu lên.

"Cậu mau đi đi, đừng ở lại đây! Còn nữa, thư ký Trương, thư ký Trương!".

"Giám đốc Mã!".

Một cô gái nhanh chân chạy vào phòng làm việc.

"Mau thông báo xuống dưới, bảo tất cả nhân viên tan làm sớm. Bắt đầu từ hôm nay, Dương Hoa tạm nghỉ, thời gian đi làm chưa xác định, bảo bọn họ ở nhà chờ thông báo!".

Mã Hải trầm giọng nói.

Thư ký Trương run lên, nhưng không dám do dự, lập tức chạy ngay đi.

"Cậu mau đi đi!".

Mã Hải sẵng giọng nói với người báo tin kia.

Người kia không dám chậm trễ, vội vàng đứng lên, đang định rời khỏi phòng làm việc.

Nhưng đúng lúc này.

Choang!

Cửa thủy tinh của phòng làm việc bỗng vỡ tan.

Sau đó một luồng sáng đen đánh trúng người báo tin kia.

Anh ta run bắn lên, còn chưa kịp giơ tay mở cửa phòng làm việc, đã đứng bất động tại chỗ.

Sau đó...

Ầm!

Người kia bất ngờ nổ tung thành sương máu, chết thảm tại chỗ.

Mã Hải run lẩy bẩy, sắc mặt tái mét.

Chỉ thấy một luồng sương màu đen sì lan tới cửa sổ.

Sau đó, mấy cái bóng chậm rãi đi ra khỏi sương đen...

Đọc truyện chữ Full