TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3683 “NHỮNG NGƯỜI NÀY...LẼ NÀO LÀ NGƯỜI CỦA THIÊN HỔ”.

Tiền Thâm và Triển Hồng tái mặt. Họ lập tức lao ra khỏi xe về phía trung tâm. Bọn họ không ngờ Lâm Chính lại tới đây nhanh như vậy. Nếu vậy thì tức là đám người chặn Lâm Chính kia đã chết hết rồi sao?

Tiền Thâm cảm thấy da đầu tê dại. Cần phải biết lần hành động này là do tầng lớp cấp cao của Tử Vực chỉ huy, những người được cử tới đều là những cao thủ cả.

Bọn họ mới cầm cự được bao lâu mà đã thành ra như vậy rồi? Thực lực của thần y Lâm rốt cuộc mạnh tới mức nào chứ?

Hai người vội chạy tới hiện trường. Hi vọng duy nhất lúc này của họ là thấy ma khi vẫn còn ở đâu đó quanh đây. Ma khí quá tinh thuần nên chưa tan biến hết.

Đây chắc chắn là khí tức của những người canh giữ cấm địa. Lúc này Tiền Thâm chỉ hi vọng người của cấm địa chỉ đang thu khí tức của mình lại nên mới yếu như vậy.

Nếu mà bọn họ còn ở đấy thì Tiền Thâm còn cảm thấy có chút hi vọng. Hai người họ thầm cầu nguyện. Họ cảm thấy run rẩy, chỉ hi vọng có kỳ tích xảy ra.

Hai người nhanh chóng lao tới đống đổ nát. Bọn họ cũng ngay lập tức nhìn thấy bóng hình của một thủ vệ cấm địa. Thế nhưng…bóng hình này chỉ còn là một cơ thể tàn nát.

“Không…thể nào?”, Tiền Thâm sững sờ.

“Á”, Triển Hồng sợ tới mức ngồi phịch ra đất, mặt tái mét nhìn các thi thể nát bấy nhầy. Nếu không phải tận mắt được nhìn thấy thì chắc không ai dám tin.

Tám thủ vệ…đều đã chết ở đây.

“Là giả! Chắc chắn là giả! Tiền đại nhân, tất cả là giả đúng không?”, Triển Hồng run rẩy, cô ta như muốn phát điên.

Tiền Thâm cũng vô cùng bàng hoàng. Hế nhưng ông ta bình tĩnh hơn Triển Hồng nhiều. Ông ta hít một hơi thật sâu, khẽ nói: “Đến cả thủ vệ cũng chết thì e rằng…chúng ta cũng hết đường sống rồi”.

“Không”, Triển Hồng lao tới bên cạnh một thi thể và gào lên với vẻ bất lực: “Các vị đại nhân, mọi người ở đâu, mau ra đây, chúng ta cùng giết thần y Lâm. Mau lên”.

Cô ta chỉ nhìn thấy có một thi thể. Cô ta tin bảy thủ vệ khác vẫn còn sống. Thế như hiện trường đáp lại cô ta bằng sự vắng ngắt và lạnh lẽo.

Triển Hồng sững sờ, nhìn bốn phía. Tiền Thâm cũng nhắm mắt lại. Lâm Chính bước ra từ đống đổ nát nhìn hai người họ.

“Không cần tốn công sức làm gì. Tất cả tám thủ vệ đã bị giết rồi. Nếu như mọi người muốn gặp họ thì có thể tới tổng bộ Hoa Dương để gặp.

Tiền Thâm nín thở, trố tròn mắt: “Cậu nói cái gì? Cậu…bắt sống họ sao?”

“Có vấn đề gì à?”, Lâm Chính điềm đạm nói.

“Không thể nào! Đó là đại ma của Thiên Ma Đạo. Thực lực của họ thông thiên và là những kẻ vô địch. Cậu...sao có thể bắt sống được họ chứ?”

Tiền Thâm hét lớn, không thể chấp nhận được sự thật này. Lâm Chính lắc đầu, bước tới. Tiền Thâm bặm môi, phất mạnh tay.

Có lẽ ông ta muốn phản công. Thế nhưng đòn tấn công của ông ta chẳng khác gì lấy trứng chọi đá. Một tiếng keng vang lên, sức mạnh va đập vào người Lâm Chính tóe lửa sau đó tan biến.

Lâm Chính chẳng hề hấn gì. Hai người như mất hồn, đứng ngây ra đó. Anh chẳng buồn quan tâm tới đòn tấn công của Tiền Thâm.

Nếu không đích thân được trải nghiệm thì có lẽ họ không tin. Tiền Thâm là một trong những cao thủ hàng đầu của Tử Vực mà.

“Xong rồi! Xong thật rồi”, Tiền Thâm lầm bầm, hai chân run rẩy lùi về sau.

Triển Hồng cũng như muốn sụp đổ.

Đúng lúc này...Có âm thanh nặng nề vọng tới. Lâm Chính chau mày, quay qua nhìn.

Ở một góc của đống đổ nát, một bóng hình mặc áo màu đen cầm kiếm xuất hiện.

“Đây là...người của đại hội”, Tiền Thâm lập tức chú ý thấy ký hiệu trên trang phục của đối phương. Ông ta vui lắm, lập tức chạy tới quỳ xuống: “Đại nhân cứu mạng, thần y Lâm của Giang Thành giết chết người của chúng tôi. Xin đại nhân cứu giúp”.

Lúc này Tiền Thâm như vớ được cọng cỏ cứu mạng nên không ngừng cầu xin người vừa xuất hiện. Triển Hồng giật mình, cũng vội vàng chạy tới và khấu đầu.

Mặc dù bọn họ không biết người này có thực lực và địa vị như thế nào. Nhưng chỉ cần là người của đại hội thì chắc chắ là sẽ có khả năng chấn nhiếp.

Lâm Chính nhìn người này. Anh có thể cảm nhận được thực lực của đối phương không hề tầm thường. Ít nhất thì người này cũng có thực lực cao hơn đội thủ vệ của cấm địa.

Đúng lúc này...Vô số bóng bình từ trong không trung đáp xuống.

Bọn họ đứng đó, phát ra sức mạnh vô cùng ghê gớm. Tiền Thâm giật mình, ông ta càng tỏ ra vui mừng hơn.

Khí tức này thật đáng sợ. Người của đại hội đều vô cùng đáng sợ.

“Chúng ta may mắn rồi. Chúng ta được cứu rồi”, Tiền Thâm kích động tới mức không nói nên lời.

“Tiền đại nhân, những người này....là ai của đại hội vậy?”, Triển Hồng run rẩy hỏi.

“Tôi cũng không rõ lắm”, Tiền Thâm cẩn thận nhìn trang phục của họ thì thấy trên quần áo của họ đều có hình đầu rồng.

“Những người này...lẽ nào là người của Thiên Hổ”.

“Thiên Hổ sao”, Triển Hồng nheo mắt.

Tiền Thâm lầm bầm: “Thiên Hổ...Xích Vệ Tổ”.

Đọc truyện chữ Full