TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3746 ĐÔNG KHÓ MÀ CẦM CỰ ĐƯỢC LÂU!”.

Lạc Đàm Hoa nhảy vào trong phạm vi của Thiên Ma Đạo, bay thẳng về phía đạo chủ.

Gương mặt cô ta tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Cô ta biết An Huyền đã thất bại.

Từ giây phút phát hiện Tỉnh Duyên Hà là nội gián, Thiên Ma Đạo đã thất bại thảm hại.

Thật ra Lạc Đàm Hoa còn nhìn thấu hơn cả An Huyền.

Cho dù Lâm Chính đến một mình, nhưng anh đã nắm giữ mọi thứ, chuẩn bị sẵn mọi thứ.

Thiên Ma Đạo đã biến từ chủ động thành bị động.

Lần này, An Huyền hoàn toàn không có cơ hội thoát thân!

Bây giờ điều cần làm là tập trung tất cả người của Thiên Ma Đạo phản công.

“Đạo chủ! Xảy ra chuyện rồi! Tất cả đều là âm mưu của thần y Lâm, tất cả đều là âm mưu của hắn!”.

Lạc Đàm Hoa quỳ dưới đất, hướng về Bạch Cốt Ma Điện hét lên.

Trong Ma Điện tỏa ra sát quang, ma khí ngút trời, giọng cô ta hét rất lớn, nhưng đạo chủ lại làm ngơ, giống như không nghe thấy.

“Đạo chủ?”.

Lạc Đàm Hoa nghi hoặc.

Lúc này đạo chủ không ra mặt thì làm sao ổn định tình hình?

Nhưng nhìn dáng vẻ Bạch Cốt Ma Điện lúc này…

Lẽ nào đạo chủ đang đột phá?

Lạc Đàm Hoa có phần luống cuống.

“Xảy ra chuyện gì? Sao lại hoảng hốt như vậy?”.

Lúc này, một bóng người đi tới, hỏi Lạc Đàm Hoa đang mất hồn.

Cô ta quay đầu nhìn lại, hóa ra là vị thủ vệ cấm địa còn sót lại.

“Ma Nhai đại nhân, hóa ra Tỉnh Duyên Hà là do người của thần y Lâm giả mạo. Thần y Lâm đặt bẫy, dụ An Huyền và các Ma Quân Ma Nữ đến Thiên Thạch Lâm Nguyên, đồng thời mai phục giết chết bọn họ. Bây giờ An Huyền đại nhân và những người khác đã bị bắt!”.

Lạc Đàm Hoa quỳ xuống, nước mắt tuôn rơi, nói.

“Cái gì?”.

Ma Nhai mở to mắt, gần như không dám tin.

“Không phải có ba mươi nghìn quỷ đầu ma đó sao? Chiến lực đáng sợ như vậy sao lại để thần y Lâm đạt được mục đích? Chẳng lẽ ba mươi nghìn quỷ đầu ma đều bị thần y Lâm giết chết?”.

“Không, Ma Nhai đại nhân, ba mươi nghìn quỷ đầu ma vẫn còn, chỉ là… chỉ là bọn họ đều rơi vào trạng thái ngủ say, không thể gọi dậy. Bọn họ đều bị thần y Lâm giở trò, không thể vây giết thần y Lâm!”.

Giọng Lạc Đàm Hoa run run, trên mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Ma Nhai nghe vậy thì mắt mở to, gần như không đám tin những gì Lạc Đàm Hoa nói.

“Ma Nhai đại nhân, bây giờ chúng ta phải mau chóng mời đạo chủ ra. Chỉ có đạo chủ mới có thể trấn áp thần y Lâm, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ tiêu đời, tiêu đời hết!”.

Lạc Đàm Hoa vô cùng sốt ruột nói.

Ma Nhai nhìn chằm chằm Bạch Cốt Ma Điện, lên tiếng: “Bây giờ đạo chủ đang tiến hành bước đột phá cuối cùng, bất kỳ ai hay bất kỳ việc gì cũng không được làm phiền ông ấy. Dù tôi muốn mời ông ấy ra cũng không thể làm được!”.

“Vậy… Vậy bây giờ phải làm sao mới được?”.

Lạc Đàm Hoa hoảng hốt hỏi.

Ma Nhai căng thẳng, suy nghĩ một lúc, sau đó khẽ nói: “Triệu tập tất cả lực lượng, tập kết ở tiền tuyến, diệt trừ thần y Lâm trước. Cho dù không thể giết chết cậu ta cũng có thể kéo chân cậu ta, đợi đạo chủ xuất quan!”.

“Tập kết lực lượng?”.

Lạc Đàm Hoa sửng sốt.

“Nghe đây, từ bây giờ cô sẽ là tổng chỉ huy cao nhất ở Thiên Ma Đạo ngoại trừ đạo chủ, tôi muốn cô lập tức điều động tất cả người của Thiên Ma Đạo giết chết thần y Lâm, rõ chưa?”.

Ma Nhai nói.

Nghe được câu nói đó, Lạc Đàm Hoa sửng sốt, như ý thức được gì đó mà vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn.

“Tôi biết rồi! Ma Nhai đại nhân hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo vệ Thiên Ma Đạo!”.

Lạc Đàm Hoa nói cực kỳ nghiêm túc.

“Được! Mau đi chuẩn bị!”, Ma Nhai nói.

Trong lòng Lạc Đàm Hoa dâng lên ý chí chiến đấu vô tận.

Cô ta tin rằng, chỉ cần người của Thiên Ma Đạo cùng nhau chống lại kẻ địch, trên dưới một lòng, nhất định có thể đánh lùi kẻ địch xâm phạm.

Đúng lúc đó.

“Báo! Không hay rồi, Ma Nữ đại nhân, không hay rồi!”.

Một ma nhân chạy đến, hoảng loạn nói.

Lạc Đàm Hoa giật mình, nhìn chằm chằm người đó: “Xảy ra chuyện gì?”.

“Bẩm Ma Nữ đại nhân, phía Tây Nam của Thiên Ma Đạo xuất hiện kẻ địch phát động tấn công với chúng ta, phòng tuyến của phía Tây Nam sắp không chống đỡ nổi nữa”, người đó quỳ dưới đất, vội nói.

“Phía Tây Nam?”.

Ma Nhai kinh ngạc.

“Báo!”.

Một ma nhân nữa chạy tới, quỳ xuống, lo lắng nói: “Bẩm Ma Nữ đại nhân, phòng tuyến phía Đông xuất hiện nhiều kẻ địch tấn công Thiên Ma Đạo, xin Ma Nữ đại nhân hãy phái người chi viện, nếu không, phòng tuyến phía Đông khó mà cầm cự được lâu!”.

“Cái gì?”.

Ma Nhai lại giật mình, tròng mắt gần như sắp rớt ra khỏi hốc mắt.

Nhưng như vậy vẫn chưa phải kết thúc.

“Báo!”.

“Báo!”.

“Báo…”.

Vài người của Thiên Ma Đạo lại chạy đến, quỳ xuống báo cáo, cầu viện Lạc Đàm Hoa.

Mỗi một tin tức đều khiến hai người cực kỳ chấn động, như bị sét đánh.

“Chẳng lẽ Thiên Ma Đạo… bị kẻ địch bên ngoài bao vây rồi?”.

Ma Nhai cất giọng chua chát, ngơ ngác lẩm bẩm.

Lạc Đàm Hoa thì mặt đã trắng như tờ giấy, một hồi lâu không nói nên lời.

Đọc truyện chữ Full