TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3759 CẦN PHẢI NHANH CHÓNG GIẾT CHẾT ÔNG TA.

Lâm Chính lao vọt vào trong sấm sét, một tay chụp lấy một tia sét đáng sợ. Tia sét như giao long chuyển động trong tay anh, sau đó lại thấy anh vung tay ném về phía đạo chủ Thiên Ma Đạo.

Xoẹt xoẹt…

Tia sét đáng sợ cắt ngang hư không, như muốn làm nổ tan mọi thứ, vô vàn sấm sét làm biết bao nhiêu người lóa mắt.

Đông Phương đảo chủ cảm thấy trước mắt sáng lên, hầu như không nhìn rõ được thứ gì.

Lâm Chính cầm tia sét trong tay, vung về phía đạo chủ Thiên Ma Đạo giống như thần sấm sét.

Sấm sét đáng sợ hóa thành giao long lao thẳng về phía đạo chủ.

Đạo chủ gào lên, sau lưng có nhiều ma khí dâng tràn. Ma khí hóa thành những cánh tay ma đáng sợ tóm lấy số sấm sét kia.

Nhưng sấm sét quá nhiều, ma khí của ông ta không đủ để phòng ngự, hơn nữa phạm vi ma khí bao trùm cũng không rộng bằng sấm sét.

Cứ vậy kéo dài vài nhịp thở, ma khí quanh người đạo chủ Thiên Ma Đạo bị sấm sét đánh tan.

Ông ta không dám do dự, lập tức lùi về sau tránh mũi nhọn.

Nhưng một giây sau.

Vèo!

Một vòng sức mạnh sấm sét như mạng nhện khổng lồ giáng từ trên trời xuống, đánh về phía đạo chủ.

Đạo chủ kinh hãi gào lên, trong cơ thể tuôn ra một dòng ma khí to lớn, đánh về phía sấm sét.

Nhưng dưới sự gia trì của sức mạnh phi thăng tinh thuần, độ mạnh của sấm sét cao đến mức khiến người ta run rẩy.

Xoẹt!

Ma khí to lớn bị sấm sét đánh tan, tia sét còn lại đánh mạnh lên người đạo chủ.

Ầm!

Tia chớp bắn tung tóe giữa đất trời.

Cả khu vực trở nên trắng xóa.

Không ít người bị tia sáng chiếu mù cả mắt.

Ngay cả cao thủ ở cấp bậc như Đông Phương đảo chủ tạm thời cũng không nhìn được gì.

Đợi đến khi sấm sét dần dần tan đi, một cảnh tượng khiến người ta kinh hãi hiện ra trong tầm nhìn của mọi người.

Toàn bộ Ma Sơn đã biến mất.

Một hố sâu khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Trong hố sâu cháy đen một mảng, khói đen bốc lên, những tia chớp vẫn còn lóe lên ở trong hố sâu.

Đạo chủ Thiên Ma Đạo nằm trong hố sâu, toàn thân cháy đen như than, co giật nhẹ, da thịt bong tróc thê thảm.

“Đạo chủ!”.

“Không! Đây không phải sự thật! Đây không phải sự thật!”.

“Đạo chủ không thể nào thất bại!”.

Vô số ma nhân khóc lóc thảm thiết, quỳ xuống đất dập đầu kêu gào.

Tín ngưỡng của bọn họ đã sụp đổ.

Người mà bọn họ xem như thần linh đã thất bại!

Bọn họ không chấp nhận được chuyện này, không chấp nhận được cảnh tượng giống như ác mộng ấy!

Một vài ma nhân dùng tay không móc tim mình ra, tự sát tại chỗ.

Sự sụp đổ của Thiên Ma Đạo dường như đã bắt đầu từ lúc này.

Lâm Chính đáp xuống đất, lôi ý tan đi, bước về phía đạo chủ Thiên Ma Đạo.

Anh có xương chí tôn, độ mạnh xác thịt có thể sánh ngang với thiên thần, ngay cả là đạo chủ Thiên Ma Đạo cũng khó mà phá vỡ.

Trong trận chém giết này, Lâm Chính đã đứng ở thế bất bại.

Cũng vì vậy nên Lâm Chính mới dám phát động cuộc chiến phản công Thiên Ma Đạo.

“Cứ tưởng ông mạnh lắm, không ngờ chỉ được có vậy!”.

Lâm Chính khàn giọng nói.

Không phải anh ngạo mạn, mà là thật sự cảm thấy thực lực của đạo chủ Thiên Ma Đạo không mạnh như trong tưởng tượng.

Dường như cũng chỉ cao hơn tám thủ vệ cấm địa kia hai đến ba cấp mà thôi.

Sao ma nhân của Thiên Ma Đạo lại xem ông ta như thần linh?

Lâm Chính không hiểu nổi.

Nhưng anh cũng không muốn nghĩ về mấy vấn đề vô nghĩa này nữa.

Lâm Chính nắm tay lại.

Vù!

Một luồng dị hỏa cực kỳ tinh thuần bùng lên giữa lòng bàn tay anh. Anh vung tay chuẩn bị đánh về phía đạo chủ Thiên Ma Đạo, đốt trụi ông ta.

Nhưng lúc đó…

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm…

Bốn phương tám hướng của hố sâu vang lên những tiếng nổ to rõ, sau đó thì thấy các vách bên trong hố sâu nổ ra những lỗ hổng lớn. Lượng lớn máu tươi tràn ra từ những lỗ đó, giống như nước lũ tràn về.

“Cái gì?”.

Lâm Chính sửng sốt, không dám do dự lập tức lao tới chỗ cơ thể của đạo chủ Thiên Ma Đạo.

Anh không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Nhưng bất kể là chuyện gì xảy ra cũng không phải chuyện tốt.

Cần phải nhanh chóng giết chết ông ta.

Trong khi Lâm Chính lao tới.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm…

Mặt đất trước mặt anh đột nhiên nổ tung, những cột máu ngút trời phun trào, chặn ở phương hướng Lâm Chính tiến về phía trước.

Sau đó, nhiều huyết nhân dữ tợn bước ra từ trong cột máu, lao về phía Lâm Chính như điên.

Lâm Chính vội vàng tránh đi, dẫn dị hỏa thiêu đốt.

Huyết nhân nhanh chóng bốc hơi trước dị hỏa.

Nhưng kẻ này bốc hơi lại xuất hiện kẻ khác, vô cùng vô tận, liên miên không dứt, làm thế nào cũng không giết hết được!

Lâm Chính lạnh lùng nhìn hố sâu dần dần được lấp đầy bởi máu tươi, đột nhiên nhảy vọt lên trời cao.

Lúc này, hố sâu đã biến thành biển máu.

Vô số huyết nhân, huyết thủ sôi sục trong biển máu.

Chúng giận dữ nhìn Lâm Chính, phẫn nộ gào thét, giống như thiên quân vạn mã.

Đạo chủ Thiên Ma Đạo dần dần nổi lên trên biển máu. Cơ thể ông ta ngập trong biển máu, da thịt cháy đen trở nên đỏ sẫm dữ tợn, đồng thời ông ta chậm rãi mở mắt ra.

Những dòng máu vô tận tràn vào trong cơ thể ông ta…

Đọc truyện chữ Full