TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3765 ĐÂY SẼ LÀ NHÁT KIẾM THAY ĐỔI LỊCH SỬ!

"Khốn kiếp!".

Đạo chủ Thiên Ma Đạo gầm lên, giãy giụa như điên, lùi lại phía sau.

Nhưng Lâm Chính thà chết không buông, hai bàn tay bằng xương chí tôn sống chết không chịu rời khỏi người ông ta.

Ầm!

Cuối cùng, đạo chủ Thiên Ma Đạo chẳng còn cách nào khác, lập tức dẫn bạo lồng ngực.

Một mảng ngực bị nổ tung, máu thịt be bét.

Nội tạng cũng bị tổn thương, ông ta phun ra máu tươi, liều mạng lùi lại để kéo giãn khoảng cách.

Đến khi đứng vững, nhìn ông ta vô cùng chật vật thê thảm, cơ thể cũng lảo đảo.

Mọi người trợn tròn mắt, không dám tin vào bước ngoặt này.

"Xảy ra chuyện gì vậy?".

"Không biết nữa..."

"Thần y Lâm đã làm gì thế?".

Không ai rõ đã xảy ra chuyện gì.

Chỉ thấy Lâm Chính thu lại bàn tay bằng xương chí tôn, nhanh tay đâm mấy châm vào người, rồi lại nuốt mấy viên đan dược, cuối cùng khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.

Đạo chủ Thiên Ma Đạo ở bên kia nổi trận lôi đình, còn muốn phát động tấn công, nhưng lúc này lồng ngực ông ta gần như nát bét, máu tươi túa ra, nhìn rất đáng sợ.

Nếu không kịp thời trị thương, thì tình trạng của ông ta sẽ rất tồi tệ.

Bất đắc dĩ, đạo chủ cũng chỉ đành ngồi xuống để lấy lại sức.

Thế là hai người cùng ngồi khoanh chân trên mặt đất đổ nát.

Bầu không khí vô cùng kỳ quái.

Mọi người trừng mắt nhìn nhau, không biết nên làm thế nào.

Đúng lúc này, đạo chủ Thiên Ma Đạo bỗng mở bừng mắt, gầm lên: "Tất cả ma chúng nghe lệnh! Bằng mọi giá phải giết được thần y Lâm Giang Thành! Bỏ qua tất cả kẻ địch trước mắt, tập trung giết thần y Lâm! Giết thần y Lâm! Giết thần y Lâm!".

Âm thanh này vang khắp cả Thiên Ma Đạo.

Vô số ma nhân ngẩng đầu lên, nhìn về phía phát ra tiếng nói. Giọng nói như có ma lực, khiến đôi mắt bọn họ càng ngày càng đỏ ngầu, cũng như phát điên phát dại.

Chỉ trong chớp mắt, gần trăm nghìn ma nhân lao tới.

Mục tiêu của bọn chúng chỉ có một, đó chính là Lâm Chính vẫn đang ngồi thiền.

"Hỏng rồi! Mau bảo vệ thần y Lâm!".

Đông Phương đảo chủ gầm lên.

"Mau liên thủ với các cường giả Dương Hoa và bộ đội của chính quyền Long Quốc, bảo vệ thần y Lâm!".

"Nhanh lên!".

Gần như tất cả mọi người đều có phản ứng, cũng ùa về phía Lâm Chính.

Ngay cả người của mười mấy thế tộc cùng Lâm Chính tấn công Thiên Ma Đạo cũng xông tới.

Bọn họ biết mình không thể thua trận chiến này.

Nếu không tiêu diệt được Thiên Ma Đạo, chờ bọn chúng lấy lại sức thì sẽ tính sổ với từng người một. Mà các thế tộc như bọn họ sẽ không có kết quả nào khác ngoài việc bị diệt môn.

Thế là hai bên nổ ra trận đại chiến kinh thiên động địa trên cao nguyên.

Tuy ma nhân điên cuồng, nhưng những người của liên minh này cũng liều mạng không kém.

Ai cũng có lý do không thể thua trận!

Ai cũng liều chết chém giết!

Tình thế bắt đầu giằng co.

"Lấy máu của ta, thiêu đốt trời xanh, lấy hồn của ta, san bằng mặt đất, lấy vuốt của ta, xé rách ngôi sao, lấy ý của ta, xuyên qua nhật nguyệt..."

Đúng lúc này, đạo chủ Thiên Ma Đạo đang nhắm mắt ngồi khoanh chân bỗng lẩm bẩm.

Giọng nói không lớn, nhưng dường như vang vọng bên tai mỗi người, ai nấy đều nghe thấy rõ ràng.

"Đây là..."

Có người nhận ra sự bất thường.

"Nguy rồi, đạo chủ Thiên Ma Đạo đang cường hóa những ma nhân này!".

"Mọi người cẩn thận!".

Tiếng la hét vang lên.

Quả nhiên.

Sau khi từng câu khẩu quyết vang lên, tất cả các ma nhân đều nhỏ lệ máu, làn da của bọn chúng đều trở nên đỏ tươi như máu.

Sau đó, tất cả ma nhân đều phát điên.

Bọn chúng mất hết lý trí, không thèm quan tâm đến tính mạng, cũng không phòng ngự nữa, chỉ cắm đầu lao tới để giết Lâm Chính.

Dưới sự tấn công của đám người như xác sống này, người của các liên minh cũng không chống lại được, bị người của Thiên Ma Đạo dần chiếm thượng phong.

Người của Thiên Ma Đạo ở vòng ngoài cùng chỉ còn cách Lâm Chính không tới trăm mét.

"Tinh Hà Đồng Châu!".

Đúng lúc này, Đông Phương đảo chủ quát lớn một tiếng, tung người nhảy lên, dưới chân hiện ra một con thuyền nhỏ như được ngưng tụ từ sao trời, một mình xông tới trước đại quân ma nhân.

"Tinh Thần Diệu Ngã!".

Đông Phương đảo chủ lại quát, con thuyền sao dưới chân bỗng nổ tung, hóa thành vô số ánh sao băng bắn tung tóe ra xung quanh. Những ngôi sao này mang theo sức mạnh vô cùng đáng sợ, đánh trúng ma nhân nào là kẻ đó tan xác.

Trong chớp mắt đã tiêu diệt được một đám ma nhân.

"Xây lớp phòng ngự! Bảo vệ thần y Lâm!".

Đông Phương đảo chủ quát lớn, sau đó đánh ra một lớp màn chắn chân khí khổng lồ.

"Vâng!".

Những người ở phía sau hoàn hồn, vội vàng xông tới, rót khí tức vào lớp màn chắn.

Lấy màn chắn làm ranh giới, hai bên tạm thời bị chia cắt.

Tuy đây là màn chắn được dựng lên tạm thời, nhưng với sự đồng tâm hiệp lực của mọi người, màn chắn vô cùng kiên cố, năng lượng dồi dào, ma nhân dù có điên cuồng thì nhất thời cũng không thể phá vỡ.

Mọi người nghiến răng, cố gắng cầm cự.

Đúng lúc này.

Phập! Phập! Phập!

Phía sau đám ma nhân bỗng chốc hỗn loạn.

"Đảo chủ! Mau nhìn kìa!".

Có người kinh ngạc kêu lên.

Đông Phương đảo chủ vội nhìn.

Chỉ thấy một đám võ sĩ với thực lực phi phàm đang đánh tới.

Các ma nhân không ngăn cản được bọn họ, bị bọn họ mở ra một con đường máu.

"Có cường giả đến giúp chúng ta rồi!".

"Tốt quá! Lại có cường giả đến! Hôm nay chắc chắn là ngày tàn của Thiên Ma Đạo!".

Mọi người vô cùng mừng rỡ.

"Mau mở kết giới ra cho chúng tôi vào!".

Đội ngũ này lại gần liền hét lên với Đông Phương đảo chủ.

Đảo chủ vội quát: "Mở kết giới ra đón bọn họ vào!".

"Rõ!".

Mọi người đồng thời dừng tay.

"Không được, bọn họ là người của Tử Vực!".

Đúng lúc này, Dịch Quế Lâm của Dương Hoa hét lên.

"Người của Tử Vực?".

Không ít người rùng mình ớn lạnh.

Đông Phương đảo chủ sửng sốt.

Ông ta không biết Tử Vực là thế lực gì, lại càng chưa bao giờ thấy đám người này.

Nhưng ông ta không dám chậm trễ, vội vàng huy động khí tức, ngưng tụ lại màn chắn.

Nhưng dù sao vẫn chậm một bước.

Dường như các cường giả của Tử Vực đã có chuẩn bị từ trước, giờ phút này, tất cả đều lao tới, phá vỡ màn chắn trong nháy mắt, lao tới giết Lâm Chính.

"Hả?".

Ai nấy đều biến sắc.

"Người của Tử Vực thật là to gan! Dám mưu hại tướng Lâm! Các ông định phản quốc sao?".

"Giết! Phải giết!".

"Người của Tử Vực đáng chết!".

Vô số người nổi giận, gầm lên lao tới.

Mọi người ở xung quanh Lâm Chính vội vàng chống đỡ, nhưng vẫn không đánh lại được các cao thủ Tử Vực bất ngờ gây rối, đều bị giết sạch.

Đại nguyên trưởng rút luôn thanh kiếm sắc ở hông ra, chém mạnh về phía cổ Lâm Chính.

Nhát kiếm này ông ta dùng toàn lực.

Thân kiếm tỏa ra ánh sáng, sắc bén vô cùng, đủ để chia đôi trời đất, chém nát ngôi sao.

Vô số đôi mắt nhìn chằm chằm về phía nhát kiếm đáng sợ này.

Đây sẽ là nhát kiếm thay đổi lịch sử!

Đây sẽ là nhát kiếm thay đổi vận mệnh của Long Quốc!

Nhưng đúng lúc nhát kiếm chém tới.

Cạch!

Hai ngón tay bỗng chìa ra, kẹp trúng thân kiếm một cách chuẩn xác.

Lưỡi kiếm dừng cách cổ Lâm Chính ba tấc, không thể tiến thêm chút nào nữa.

"Cái gì?".

Đại nguyên trưởng nín thở, ngẩng phắt đầu lên.

Chỉ thấy Lâm Chính đang ngồi xếp bằng đã chậm rãi mở mắt ra...

Đọc truyện chữ Full