Khuôn mặt của điện chủ Tử Long Điện cứng đờ, ngạc nhiên nhìn Lâm Chính, mất một lúc lâu vẫn không định thần lại được.
Có lẽ bà ta nghĩ không ra tại sao lại có người dám từ chối lời mời của Long Vương Điện.
“Cậu…”
Điện chủ Tử Long Điện bình tĩnh lại, bà ta thay đổi sắc mặt, trong lòng vô cùng tức giận.
“Điện chủ bớt giận!”
Đám người Châu Mặc cảm thấy không ổn, lập tức lên tiếng khuyên ngăn.
Điện chủ Tử Long Điện hít sâu một hơi, đè nén ngọn lửa giận, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Chính: “Có thể nói cho tôi biết lý do không?”
“Chỉ đơn giản là do không coi ra gì mà thôi!”
Lâm Chính thản nhiên nói.
“Không coi ra gì ư?”
Điện chủ Tử Long Điện giận quá hóa cười: “Thần y Lâm, cậu đúng là ếch ngồi đáy giếng! Lại không Long Vương Điện chúng tôi ra gì! Tôi thấy cậu không hiểu gì về Long Vương Điện chúng tôi rồi!”
“Tôi nói cho cậu biết! Long Vương Điện của chúng tôi đã đánh bại ba thế lực siêu cấp ở ngoại vực, là bá chủ hoàn toàn xứng đáng của ngoại vực! Chúng tôi nắm giữ khối tài nguyên khổng lồ ở ngoại vực, thực lực của chúng tôi khiến cho các quốc gia trên thế giới vừa nghe thấy đã sợ mất mật! Sự tồn tại của Long Vương chúng tôi có thể so với Thiên Thần! Như thế mà cậu còn không coi ra gì sao? Buồn cười, cậu vậy mà lại xem thường à? Buồn cười, cực kỳ buồn cười!”
Điện chủ Tử Long Điện đã hiểu, thần y Lâm của Dương Hoa gì chứ, cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng, sợ rằng không hề có hiểu biết gì về Long Vương Điện nên mới có quyết định ngu ngốc như thế.
“Thần y Lâm, tôi có thể cho cậu thời gian một ngày, để cậu tìm hiểu về Long Vương Điện của chúng tôi, đợi sau khi cậu biết được sự vượt trội của Long Vương Điện thì cậu hãy dẫn người đến”.
Điện chủ Tử Long Điện bực bội nói xong, phất tay muốn bỏ đi.
“Tôi thật sự đã hiểu rất nhiều về Long Vương Điện, tôi đã nói không gia nhập là không gia nhập, điện chủ Tử Long Điện, bà nên hiểu thái độ của tôi rồi chứ!”
Lâm Chính hô lên.
“Khốn kiếp”.
Cuối cùng Điện chủ Tử Long Điện cũng không nhẫn nại được nữa, bà ta đột nhiên xoay người, lắc mình lao vọt tới chỗ Lâm Chính, một tay bóp lấy cổ anh.
Nhưng...
Lâm Chính vẫn không động đậy, để mặc cho điện chủ Tử Long Điện ra tay với anh.
“Mẹ!”
“Điện chủ!”
Đám người Châu Thời Vận và Tử Long Nhất vội vàng xông tới ngăn cản.
“Mẹ, thần y Lâm đã cứu bọn con, mong mẹ xem xét lại chuyện này mà tha tội mạo phạm cho anh ấy!”
“Đúng vậy điện chủ, nếu thần y Lâm không muốn gia nhập Long Vương Điện thì chuyện này cứ cho qua đi, bên phía Ma La Thiên, điện chủ không cần phải lo lắng, chúng tôi đã tận mắt chứng kiến việc Hổ Ma La mời thần y Lâm gia nhập Ma La Thiên, thậm chí còn cho anh ấy thêm chín ngày, nhưng vẫn bị anh ấy từ chối. Cho nên Hoa Dương chắc chắn sẽ không gia nhập Ma La Thiên đâu, mong điện chủ suy xét!”
Tử Long Nhất cũng vội vã ôm quyền.
Trước những lời khuyên bảo của mọi người, điện chủ Tử Long Điện thả lỏng tay.
Lâm Chính vẫn không thay đổi sắc mặt, hờ hững nhìn chằm chằm đối phương.
Điện chủ Tử Long Điện lạnh lùng nói: “Không biết lớn nhỏ, nếu rượu mời không uống, vậy thì đừng trách tôi! Chuyện này sẽ không chấm dứt chỉ vì mấy câu cầu xin của bọn chúng đâu! Tôi cho cậu thêm ba ngày suy nghĩ! Sau ba ngày, hoặc là cậu gia nhập Long Vương Điện, hoặc là giải tán Hoa Dương của cậu! Nếu không, đừng trách tôi vô tình!”
Nói xong, bà ta đùng đùng nổi giận dẫn người rời đi.
“Mẹ!”
“Điện chủ!”
Đám người Châu Mặc đuổi theo.
Lâm Chính thản nhiên nhìn theo.
“Vô pháp vô thiên! Rất vô pháp vô thiên!”
“Chủ tịch Lâm! Chúng ta đừng quan tâm bà ta! Người phụ nữ này là một kẻ điên!”
Mấy người Từ Thiên mắng chửi, ai cũng hậm hực khó chịu.
“Xem ra trong Tử Long Điện này không có ai bình thường! Không cần để ý, nên làm gì thì làm đấy!”
Lâm Chính thở một hơi, thản nhiên nói.
“Đúng”.
“Thầy ơi, nếu ba ngày sau người đàn bà điên đó lại đến thì nên đối phó thế nào đây?”
Tần Bách Tùng cau mày, hỏi.
“Đến lúc đó khóa chặt cửa lại, không để bà ta vào là được!”
“Một cửa sắt nhỏ bé làm sao có thể cản nổi bà ta?”
“Vậy lấy cái này treo lên cửa sắt”.
Lâm Chính lấy một vật bên hông ra đặt lên bàn, bình tĩnh nói.
Mọi người nhìn thấy vật đó, đều cảm thấy rất ngạc nhiên.