“Gia nhập Long Vương Điện?”
Lâm Chính nhíu mày.
Người xung quanh cũng rất ngạc nhiên.
Không ai ngờ rằng điện chủ Tử Long Điện sẽ nói chuyện này.
“Điện chủ, lần đầu bà đến đây nhỉ? Tôi và bà cũng là lần đầu tiếp xúc, chúng ta không hiểu nhau, tại sao bà lại đột nhiên muốn tôi dẫn dắt Dương Hoa sáp nhập vào chúng với các người?”
Lâm Chính nhìn chằm chằm bà ta, bình tĩnh nói: “Hơn nữa tôi không nhìn ra được bà xem trọng Dương Hoa chúng tôi thế nào? Cũng phải có lý do chứ nhỉ?”
Điện chủ Tử Long Điện cũng không thể phủ nhận, khẽ gật đầu: “Cậu nói đúng, thật ra tôi không quá quan tâm đến Dương Hoa các cậu, tuy rằng đây là lần đầu tôi đến đây, cũng không biết rõ về các cậu, nhưng các cậu chỉ là một thế lực bình thường ở Long Quốc, theo lý thì còn lâu các cậu mới có tư cách sáp nhập vào Long Vương Điện”.
Nghe thế, những người Dương Hoa ở phía sau cảm thấy tức giận.
Lâm Chính cười mỉa nói: “Vậy tại sao bà lại muốn mời tôi?”
“Vì người của Ma La Thiên đang nhắm vào các cậu”.
Điện chủ Tử Long Điện lạnh nhạt nói: “Tôi nghe nói y thuật của cậu rất tốt, hơn nữa Dương Hoa cũng là một thế lực hành nghề y ở khắp nơi, tuy rằng vẫn chưa đủ tiêu chuẩn đánh giá của Long Vương Điện nhưng chúng tôi trước giờ luôn có mâu thuẫn với Ma La Thiên, chúng tôi tuyệt đối không thể đưa cho chúng những gì chúng muốn, thế nên tôi muốn cậu gia nhập Long Vương Điện, hiểu không?”
Những lời này càng khiến mọi người tức giận hơn.
Mọi người ai cũng mặt đỏ tía tai, mắt đều phun ra lửa.
Nếu không phải có Lâm Chính đứng đây thì cả đám đã mắng một trận rồi.
“Mẹ… y thuật của thần y Lâm rất cao siêu”.
Thấy bầu không khí ngột ngạt, Châu Thời Vận vội thấp giọng nói.
“Đúng thế điện chủ, y thuật của Dương Hoa cực kỳ giỏi, có thể so sánh với người của Thanh Long Điện”.
Tử Ngải cũng bước lên trước nói.
“Hỗn láo!”
Điện chủ Tử Long Điện nổi giận, đập bàn trợn mắt với Tử Ngải: “Ngải Nhi, đừng nói năng lung tung”.
“Điện chủ… những gì tôi nói đều là thật”, Tử Ngải cảm thấy ấm ức, vành mắt đỏ ửng.
“Nói nhảm cái gì? Tôi nói cho mà biết, nếu để người của Thanh Long Điện nghe được mấy lời này thì ngay cả tôi cũng không thể bảo vệ được cô. Ngậm miệng lại đi, đừng nói lung tung nữa”.
Điện chủ Tử Long Điện mắng.
Tử Ngải chỉ đành cúi đầu lùi sang một bên lặng lẽ lau nước mắt.
Mấy người Châu Mặc đều không dám nói gì nữa.
“Thần y Lâm, tôi đã nói đến thế rồi, cậu lập tức ra lệnh, thu dọn đồ đạc, đếm nhân số đi”.
Điện chủ Tử Long Điện như cho rằng Lâm Chính sẽ không từ chối, bà ta đứng thẳng người dậy.
Ngẫm lại cũng đúng, có bao nhiêu người mơ ước được gia nhập vào Long Vương Điện, nhưng đều không có cửa, bây giờ điện chủ Tử Long Điện đích thân ra mặt ra lệnh cho Lâm Chính, sao anh có thể từ chối được?
Mặt bà ta vẫn lạnh tanh, ánh mắt đầy tự tin.
“À phải rồi, người gia nhập Long Vương Điện chỉ có thể là thành viên cốt cán của Dương Hoa, không phải thì thôi, Long Vương Điện chúng tôi không nhận rác rưởi”.
Nói rồi điện chủ Tử Long Điện xoay người đi ra ngoài, dường như chẳng muốn ở lại dù chỉ một lúc.
“Khoan đã”.
Lâm Chính gọi.
“Nếu có bất kỳ thắc mắc gì, cậu có thể nói với Châu Mặc, thời gian của tôi rất quý giá, không lãng phí với cậu được”.
Điện chủ Tử Long Điện không dừng bước nói.
Lâm Chính lắc đầu: “Tôi nói gì với anh ta được chứ? Tôi không đồng ý gia nhập vào Long Vương Điện mà”.
Điện chủ Tử Long Điện dừng bước, quay phắt lại, mặt đầy vẻ khó tin.
“Cậu nói gì cơ?”
“Tôi nói… tôi từ chối gia nhập vào Long Vương Điện”.
Lâm Chính bình thản nói.
Cả căn phòng tiếp khách bỗng chốc lặng im như tờ.