Toàn bộ ánh mắt đổ dồn về phía đó, ai nấy mở to mắt, ngây người nhìn cảnh tượng trước mặt.
Có người muốn chạy trốn.
Nhưng lúc này họ mới phát hiện ra người của Thiên Thần Điện đã xuất hiện quanh núi Thiên Thần từ lúc nào.
Họ bao vây núi Thiên Thần và chặn đường chạy trốn của các thành viên liên minh.
Thiên Thần Điện không muốn để bất cứ kẻ nào chạy thoát.
Bởi vì những người này là nguyên liệu thượng hạng để tu luyện.
Hôm nay, bọn họ muốn bắt hết tất cả những người trong liên minh.
"Diệp Viêm đại nhân, xin tha mạng!"
Cuối cùng, thủ lĩnh của liên minh Cửu Cung cũng không thể chịu đựng được nữa. Dưới sức mạnh và áp lực kinh hoàng, ông ta đã quỳ xuống dập đầu xin Diệp Viêm tha mạng.
Diệp Viêm thờ ơ nhìn.
Tất cả các thành viên của liên minh Cửu Cung đều hạ vũ khí xuống, cầu xin sự thương xót và khấu đầu trước hắn.
"Thánh Quân đại nhân, xin hãy tha cho chúng tôi!"
"Chúng tôi nguyện ý gia nhập Thiên Thần Điện, nguyện dốc sức vì Thánh Quân!"
"Diệp Viêm đại nhân, xin hãy thả chúng tôi đi!"
Mọi người run rẩy và hoảng sợ.
Nhưng Diệp Viêm gương mặt không chút cảm xúc, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm những người này.
"Xin tha mạng?"
"Nếu tôi là người thua cuộc, các người sẽ tha cho tôi chứ?"
"Các người sẽ xé xác tôi, đem đầu tôi cắm vào cọc tre đi bêu khắp vực Diệt Vong".
"Các người sẽ san bằng Thiên Thần Điện, cướp đoạt mọi thứ, sẽ nuốt chửng Thiên Thần Điện đến khi không còn gì!"
"Vậy tại sao tôi phải tha cho các người?"
Diệp Viêm giọng lạnh tanh đáp.
Lời nói lạnh lùng như bản án cuối cùng dành cho những người này.
Mọi người đều chết lặng.
Giây tiếp theo.
Vụt!
Diệp Viêm khẽ cử động một ngón tay, một tia sáng kì lạ xẹt qua cổ thủ lĩnh liên minh Cửu Cung.
Ngay lập tức, cổ của ông ta bị cắt ra, sau đó các vết nứt dần lan khắp cơ thể khiến thân xác ông ta bị chia thành nhiều mảnh.
Thủ lĩnh liên minh Cửu Cung chết thảm.
"Á!"
Những người còn lại la hét kinh hoàng.
Có người vùi đầu xuống đất run rẩy, có người chộp lấy vũ khí trên mặt đất, kịch liệt đánh trả.
Nhưng ở trước mặt Diệp Viêm, thủ đoạn của bọn họ quá non nớt, không đáng nhắc tới.
"Diệp Viêm là đạo tặc, tàn nhẫn vô tình, không cần cầu xin hắn tha thứ, chúng ta liều mạng với hắn!"
Có người sôi máu hét lớn.
Các liên minh lớn lại phát động một cuộc tấn công.
Vô số người lao về phía Diệp Viêm.
Diệp Viêm lắc đầu.
"Các người sao không ngoan ngoãn quỳ xuống chờ chết đi chứ?"
Dứt lời, ngón tay hắn lại cử động.
Vù vù vù vù....
Từ trên trời, vô số kim châm đủ màu trút xuống, rơi xuống đám người như mưa xối xả.
Cơ thể của tất cả những người bị kim đâm tan chảy tại chỗ và biến thành những vũng máu.
Mặt đất trên núi Thiên Thần chẳng mấy chốc đã nhuốm đầy máu.
"Diệp Viêm!"
Hạo Thiên gầm lên, đột ngột đứng dậy muốn tấn công hắn lần nữa.
Nhưng Diệp Viêm đã quay lại và đá ông ta ngã xuống đất.
Hạo Thiên muốn đứng dậy, nhưng Diệp Viêm đã trực tiếp giẫm lên đầu ông ta.
Một nửa đầu của Hạo Thiên gần như bị chôn vùi trong đất.
"Tôi đã thành tiên, các người là phàm nhân, phàm nhân sao dám chống lại thần tiên?"
"Hạo Thiên, việc tôi nói các người không làm được thì để tôi làm. Tôi sẽ chặt đầu ông rồi cho nó đi du ngoạn khắp vực Diệt Vong!"
Diệp Viêm bình tĩnh nói rồi xòe tay ra, bên cạnh một tay thuộc hạ của Thiên Thần Điện lập tức đưa cho hắn một thanh đao.
Đôi mắt của Hạo Thiên mở to, hơi thở vô cùng dồn dập.
Những người của liên minh tại hiện trường kêu gào và vùng vẫy điên cuồng.
Khung cảnh hệt như địa ngục.
Đúng vào lúc này.
"Giết!"
Một loạt tiếng hét từ đâu vang lên.
"Hửm?"
Diệp Viêm cau mày nhìn về phía phát ra âm thanh.
Nhưng hắn ta phát hiện, nguồn phát ra âm thanh không phải đến từ bên ngoài ngọn núi, mà là... từ trên đỉnh núi!
"Có quân tiếp viện tới phải không?"
Có người hét lên sung sướng.
"Không có khả năng này, các thành viên của liên minh đều đã tới, chúng ta làm gì còn viện binh nào chứ?"
Ai đó ngay lập tức phản bác ý kiến đó.
Nhưng trong giây tiếp theo, tất cả mọi người đã bị sốc.
Họ nhìn thấy rất nhiều bóng người xuất hiện trên đỉnh núi. Những hình người đó mặc quần áo khác nhau, nhưng cùng đeo một lệnh bài trông khá đơn giản trên thắt lưng của họ.
"Chẳng lẽ là liên minh Thanh Huyền?"
Những tiếng reo đầy kinh ngạc vang lên.
Không ai ngờ rằng những người từ liên minh Thanh Huyền sẽ xuất hiện!
Tất cả mọi người mở to mắt không thể tin được.
Diệp Viêm cũng nhíu mày.
"Còn có liên minh khác sao? Ai là người đứng đầu liên minh này?"
"Hồi bẩm điện chủ, là... Lâm Chính!"
Kẻ đứng bên cạnh khàn giọng nói.
Đôi mắt của Diệp Viêm mở to.
Hắn nhìn thấy từ trên đỉnh núi, một bóng người cô độc chậm rãi đi ra.