Trên bầu trời, cả hai vẫn đang chiến đấu ác liệt.
Những làn sóng hủy diệt có sức ảnh hưởng rộng lớn và đáng sợ tỏa ra từ những cú va chạm của hai người và lan ra xung quanh.
Trên núi Thiên Thần, người của các liên minh và cao thủ Thiên Thần Điện cũng giao tranh kịch liệt.
Với sự gia nhập của liên minh Thanh Huyền, tình hình trên chiến trường đã đảo ngược một cách thần kỳ.
Các thành viên của những liên minh khác phát hiện ra rằng liên minh Thanh Huyền vốn luôn bị họ coi thường nhưng lại có sức chiến đấu đáng sợ.
Sau khi xuất hiện, bọn họ trực tiếp xông vào quân chủ lực của Thiên Thần Điện, đánh lui quân chủ lực của Thiên Thần Điện từ tiền tuyến về phía sau, tạo áp lực khiến bọn chúng khó lòng chống đỡ.
"Chuyện gì đang xảy ra thế?"
"Những người này....thực sự đến từ liên minh Thanh Huyền?"
"Không phải bọn họ là một đám lưu manh sao? Tại sao lại có sức chiến đấu đáng sợ như vậy?"
Liên minh Cửu Cung, liên minh Phong Khởi và các lực lượng đồng minh còn lại đều chết lặng.
Lôi Hổ ôm lồng ngực bị thương, ngơ ngác nhìn những chiến binh mạnh mẽ của liên minh Thanh Huyền. Khi nhìn thấy quầng sáng nở rộ trên người họ, ông ta đã hiểu ra mọi chuyện.
"Họ mới thực sự là những chiến binh bảo vệ vực Diệt Vong!"
Lôi Hổ khàn giọng nói.
"Lôi Hổ đại nhân, ý ông là sao?", những người khác bối rối.
"Mọi người chưa thấy nó sao? Những người này đã từ bỏ tất cả, hy sinh tất cả, thậm chí từ bỏ cả tuổi thọ, ít nhất cũng phải hơn năm mươi năm sinh mệnh để cường hóa sức mạnh!"
"Họ đang liều chết để chiến đấu chống lại Thiên Thần Điện!"
"Nhìn lại chúng ta xem, chúng ta đều chỉ chăm chăm đi tìm lợi ích, thấy lợi mà quên nghĩa, tham sống sợ chết! Đội quân của liên minh chúng ta căn bản không thể coi là vệ binh của vực Diệt Vong! Chỉ có những người từ liên minh Thanh Huyền mới thực sự chiến đấu vì vực Diệt Vong!"
Lôi Hổ xấu hổ, nói xong lại thở dài một hơi.
Mọi người xung quanh đều xấu hổ.
Chợt Lôi Hổ hít sâu một hơi, lớn tiếng hô: "Người của Lôi Trạch Thiên Các đâu!"
"Đại nhân!"
Người của Lôi Trạch Thiên Các xung quanh đồng thanh hô lên.
"Dẫn Lôi!"
Chỉ nghe thấy tiếng Lôi Hổ gầm lên.
Ông ta vừa dứt lời, mọi người da đầu đều tê dại, kinh ngạc nhìn về phía Lôi Hổ.
"Lôi Hổ đại nhân, cái này....làm sao có thể làm như vậy? Nếu lợi dụng Dẫn Lôi thì cho dù thắng, những người này ít nhất cũng phải nằm liệt trên giường ba năm, tài hoa tổn hại!"
Ai đó đã vội vàng tiến lên để thuyết phục ông ta.
"Người khác có thể hy sinh, nhưng Lôi Trạch Thiên Các chúng ta không thể hy sinh sao? Chúng ta là thế tộc bá chủ! Làm sao có thể thua kém người khác được? Huống chi, ngay cả Hạo Thiên các chủ cũng đã làm như vậy, chúng ta còn phải do dự sao?"
Lôi Hổ kích động gầm lên giận dữ: "Lẽ nào các người không muốn chiến đấu để giữ gìn chút tôn nghiêm cuối cùng?"
Tất cả mọi người run rẩy, nhìn Lôi Hổ bằng ánh mắt không thể tin nổi.
Cuối cùng, có tiếng ai đó thét lên một tiếng dài, thôi thúc năng lượng trong cơ thể và lao thẳng lên trời.
Ngay lập tức, một tiếng sét giáng xuống và đánh trúng người này.
Khi tia sét biến mất, có những tia lửa lập lòe khắp cơ thể người đàn ông.
Thoạt nhìn, đó giống như những tia chớp.
Chúng cực kỳ mảnh mai, giống như những mũi kim bạc đâm vào cơ thể người đàn ông, nhưng chúng không ngừng lóe lên tia sáng sấm sét, nhìn rất đáng sợ.
Dưới sự giúp đỡ của những lôi kim này, sức mạnh của người đàn ông điên cuồng tăng lên, trong nháy mắt đã đột phá mấy tầng!
"Ah!"
"Ah!"
"Ah!"
Thấy vậy, các thành viên khác của Lôi Trạch Thiên Các không chút do dự cũng thét lên một tiếng
Một loạt tiếng sét giáng xuống những người của Lôi Trạch Thiên Các.
Những người xung quanh bàng hoàng nhìn những người này bằng ánh mắt khó tin.
Đến nước này, Lôi Trạch Thiên Các thực sự đang định chiến đấu đến chết!