Mọi người giật nảy mình.
Nhìn về phía cửa mới phát hiện rất nhiều người nhà họ Hàn đi theo Hàn Lạc xông vào phòng họp.
"Hàn đại thống soái?".
Mai Vịnh Thánh kêu lên thất thanh.
Ông ta nhận ra Hàn Lạc.
Dù sao Hàn Lạc và Thang Gia Tuấn cũng được coi là bạn thân, thường xuyên qua lại.
Còn Mai Vịnh Thánh là tâm phúc của Thang Gia Tuấn, đương nhiên từng gặp thống soái cấp Thiên trẻ nhất Long Quốc này không chỉ một lần.
Sao nhân vật có máu mặt này lại chạy đến đây?
Mai Vịnh Thánh cảm thấy khó hiểu, vội vàng đi tới nghênh đón.
"Hàn thống soái, có chuyện gì sao? Tôi có thể giúp được gì không?".
Mai Vịnh Thánh nở nụ cười chuyên nghiệp.
Ông ta là tinh anh trong giới kinh doanh, đương nhiên biết cách đối phó với những người kiểu này.
Nhưng Hàn Lạc lúc này dường như có chút điên cuồng, đôi mắt nóng rực nhìn chằm chằm Mai Vịnh Thánh, khẽ gầm lên: "Nói cho tôi biết, long soái ở đâu?".
"Long soái?".
Những người đang có mặt đưa mắt nhìn nhau, đều không hiểu gì.
"Hàn thống soái, ý cậu là ba vị long soái của Long Quốc chúng ta sao?".
"Tôi nghĩ bọn họ hoặc là ở tiền tuyến, hoặc là ở nơi cao nhất Yên Kinh, chứ sao có thể ở chỗ chúng tôi chứ?".
Mấy lãnh đạo cấp cao của công ty Quốc tế Hồng Trang không nhịn được nói.
"Ý tôi chỉ vị long soái thứ tư của Long Quốc!".
Hàn Lạc gầm lên.
"Cái gì? Vị long soái thứ tư?".
"Long Quốc chúng ta... xuất hiện long soái thứ tư rồi sao?".
Ai nấy đều kinh ngạc.
"Người của tôi tận mắt nhìn thấy long soái đi vào công ty Quốc tế Hồng Trang! Tôi đã tìm khắp công ty mà không thấy anh ấy! Nói, anh ấy đâu rồi? Anh ấy đã đi đâu?".
Hàn Lạc túm cổ áo Mai Vịnh Thánh, lắc như điên như dại.
Mai Vịnh Thánh bị hắn lắc cho muốn tiền đình.
"Anh Hàn, anh đừng kích động! Anh hãy nói cho tôi biết vị long soái kia là ai, chúng tôi sẽ báo với phòng bảo vệ, để bọn họ kiểm tra camera, chắc là sẽ nhanh chóng biết long soái đang ở tầng nào".
Một nhân viên của Kỹ thuật Thang Thành đi cùng Mai Vịnh Thánh lập tức đi tới nói.
Hàn Lạc nghe thấy thế thì tâm trạng dịu đi một chút, lập tức quát: "Mau đưa tôi đến phòng giám sát! Nhanh lên!".
Mọi người không dám chậm trễ, còn bỏ cả cuộc họp, vội vàng đưa Hàn Lạc đến phòng giám sát.
Hàn Lạc có thân phận như vậy, một công ty Quốc tế Hồng Trang sao có thể bì được? Đâu ai dám chậm trễ?
Huống hồ, người hắn cần tìm là long soái cao nhất Long Quốc.
Tại sao một trụ cột chống trời như vậy đến công ty Quốc tế Hồng Trang mà không ai biết gì?
Ngay cả Lương Hồng Anh cũng run lên cầm cập, vội vàng đi theo mọi người đến phòng giám sát.
"Long soái đến lúc nào vậy?".
"Anh ta đến đây làm gì?".
Lương Hồng Anh cũng chịu.
Nhưng cô ta biết tuyệt đối không được đắc tội với người này, nếu như mạo phạm, thì cho dù dập vỡ đầu, cũng phải cầu xin đối phương tha thứ.
Cả đám người nhanh chóng xông vào phòng giám sát.
Bảo vệ trong phòng giám sát đang gác chân uống trà, nhìn thấy các sếp ập tới thì sợ đến mức suýt nữa ngã lăn xuống đất.
"Mau, mở tất cả camera từ tầng 60 đến tầng 1 cho tôi! Nhanh lên!".
Hàn Lạc gầm lên.
"Vâng, vâng..."
Bảo vệ nhanh chóng thao tác.
Người nhà họ Hàn vội nhìn chằm chằm vào video giám sát.
Khoảng mấy phút sau.
"Cậu chủ! Tìm thấy rồi!".
Một người nhà họ Hàn kích động chỉ vào một video, kêu lên.
Hàn Lạc vội hỏi: "Đây là tầng mấy?".
"Hình như là... tầng 1..."
Hàn Lạc nghe thấy thế liền chạy đi như một cơn gió.
Mọi người nhìn video giám sát.
Tầng 1 nhiều người qua lại, cũng không biết ai là long soái, chỉ đành lao ra khỏi phòng giám sát cùng Hàn Lạc, gặp được long soái đã rồi tính.
Lương Hồng Anh nhìn video giám sát, hơi ngẩn người ra.
Cô ta nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
"Lâm Chính?".