TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 4039 LÀM ĂN MÀY?

“Thanh trừng?”.

Cao Nội Kiệt sửng sốt một lúc, đột nhiên nghĩ ra chuyện gì, sắc mặt trắng bệch.

“Cao Thiên Thu, ông có thể ngồi vững ở vị trí tỷ phú của Long Quốc chắc chắn không phải dựa vào năng lực cá nhân của ông, mà là dựa vào tài nguyên và mối quan hệ của Thương Minh chúng tôi. Chúng tôi đầu tư cho nhà họ Cao các ông nhiều như vậy, sao có thể trơ mắt nhìn nhà họ Cao sụp đổ? Nếu vậy, sự nỗ lực của chúng tôi chẳng phải sẽ uổng phí hay sao? Kế hoạch chúng tôi vạch ra chẳng phải cũng sẽ bị phá hỏng? Cho nên, tôi sẽ cho ông hai lựa chọn”.

Người đàn ông trung niên bình thản nói: “Thứ nhất, Thương Minh chúng tôi sẽ nghĩ cách dàn xếp chuyện này cho ông, ông tiếp tục kinh doanh tất cả sản nghiệp trong tay. Chúng tôi sẽ tiếp tục hỗ trợ ông, giúp sản nghiệp của ông tiếp tục mở rộng ra nước ngoài, để ông có tư cách cạnh tranh tỷ phú thế giới!”.

"Tỷ phú thế giới?”.

Cao Thiên Thu căng thẳng, hai mắt nóng bỏng.

Nhưng ông ta không hề bị sự cám dỗ to lớn này làm mê muội đầu óc, mà bình tĩnh lại, nói: “Vậy thì thưa đại nhân… cái giá sẽ là gì?”.

“Con trai ông!”.

Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói.

Gương mặt của Cao Thiên Thu không còn chút sắc máu.

“Là ý gì? Các người… Các người muốn giết tôi sao?”.

Cao Nội Kiệt hoảng hốt, run rẩy hỏi.

“Bởi vì sự lỗ mãng của cậu khiến cho thần y Lâm có cớ ra tay với nhà họ Cao. Qua sự đánh giá của Thương Minh chúng tôi, cậu sẽ là nhân tố bất ổn lớn nhất trên con đường thành công của bố cậu. Nếu cậu không chết, Thương Minh muốn nâng đỡ bố cậu lên tỷ phú thế giới, độ khó sẽ tăng thêm gấp mười lần. Cho nên, nếu bố cậu còn muốn tiếp tục hợp tác với tôi thì cậu phải chết”.

Người đàn ông trung niên thản nhiên nói.

Cao Nội Kiệt ngã ngồi xuống đất, tròn mắt nhìn.

“Tôi chỉ có một đứa con trai, nếu nó mất rồi, tôi cần tiền để làm gì?”.

Cao Thiên Thu nói.

“Vậy ông có thể lựa chọn cách thứ hai, bán tất cả mọi thứ của nhà họ Cao bồi thường cho thần y Lâm năm trăm tỷ. Nếu vậy, mặc dù ông giữ được con trai, nhưng ông sẽ mất tất cả”.

Người đàn ông trung niên nói.

“Tôi chọn cách thứ hai!”.

Cao Thiên Thu gần như không do dự.

“Ông chắc chứ?”.

Người đàn ông trung niên nheo mắt lại: “Ông phải biết nhà họ Cao các ông là do Thương Minh nâng đỡ. Vì hành động ngu xuẩn của con trai ông dẫn đến mọi thứ đi theo dòng nước, khiến kế hoạch của Thương Minh bị buộc phải gác lại, những tổn thất này phải bù đắp như thế nào?”.

“Chúng tôi đã không còn gì cả, ông muốn thế nào?”.

Cao Thiên Thu lạnh lùng hỏi.

“Nếu ông lựa chọn cách thứ hai thì ông sẽ phải chịu hình phạt do Thương Minh đưa ra. Ông không những phải đền năm trăm tỷ cho thần y Lâm, mà tất cả tài sản của ông đều sẽ bị Thương Minh tước đoạt. Trừ điều đó ra, ông sẽ không nhận được bất cứ công việc nào, không còn công việc để làm giàu trở lại, nửa đời sau của ông và cả người nhà của ông chỉ có thể đi xin ăn qua ngày! Nếu ông có thể chấp nhận trừng phạt đó, Thương Minh sẽ không truy cứu trách nhiệm của ông nữa”.

“Cái gì? Ăn xin?”.

Cao Thiên Thu trợn tròn mắt.

Tỷ phú mà trong một ngày sa sút thành ăn mày?

Sự sa sút này sao ông ta có thể chấp nhận?

“Bố, con… con không muốn làm ăn mày, con không muốn làm ăn mày…”.

Cao Nội Kiệt sốt ruột, vội vàng hét lên.

“Con không muốn làm ăn mày, vậy con muốn chết sao?”.

Cao Thiên Thu đau khổ hỏi.

Với năng lực của Thương Minh thì chắc chắn nói được làm được.

“Con… Con…”.

Cao Nội Kiệt đứng sững tại chỗ, một lúc lâu không nói nên lời.

Từ nhỏ hắn đã quen với cuộc sống giàu sang, lúc nhà họ Cao chưa được Thương Minh nâng đỡ cũng xem như gia sản bạc triệu.

Cả đời hắn chưa từng tiếp xúc với nhân sĩ tầng lớp thấp.

Bây giờ bảo một cậu chủ như hắn đi làm ăn mày…

Vậy còn đau đớn khổ sở hơn cả việc giết hắn.

“Cao Thiên Thu, mặc dù ông đã lớn tuổi nhưng cũng không phải không thể sinh thêm một đứa nữa. Trên thế giới này có tiền là có thể làm được tất cả. Con trai ông đã hỏng rồi, tôi khuyên ông nên sinh thêm một đứa đi. Nếu đi làm ăn mày, cả đời này cho đến đời sau của nhà họ Cao sẽ tiêu tùng”.

Lúc này, La Sát mới lên tiếng.

Giọng nói lạnh lùng như phán tử hình cho Cao Nội Kiệt.

Cao Thiên Thu đột nhiên quay người, mở to hai mắt nhìn về phía Cao Nội Kiệt.

Một lúc lâu không nói gì.

Dường như ông ta đã nghĩ thông suốt.

“Bố… Bố muốn làm gì?".

Cao Nội Kiệt lắp bắp hỏi.

Cao Thiên Thu đau khổ, bối rối một lúc lâu, nói: “Con trai, bố biết con không muốn làm ăn mày, làm ăn mày đối với con mà nói e là sống không bằng chết… Cho nên… tha lỗi cho bố được không?”.

Cao Nội Kiệt nằm tê liệt trên đất, ngây ngốc một lúc lâu, đột nhiên gào khóc.

“Cao Thiên Thu, ông là người thông minh, cũng đã đưa ra lựa chọn thông minh, tôi nghĩ ông sẽ không hối hận vì quyết định này”.

La Sát vỗ vai Cao Thiên Thu, sau đó phất tay.

Hai người từ ngoài cửa đi vào đưa Cao Nội Kiệt đi.

“Hãy cho hắn chết một cách dễ chịu thôi”.

“Không! Bố! Cứu con với! Con không muốn chết! Con thà làm ăn mày! Bố, đừng mà bố!”.

Cao Nội Kiệt gào lên thảm thiết, điên cuồng giãy giụa.

Nhưng Cao Thiên Thu không nói lời nào, chỉ cúi đầu lặng lẽ rơi nước mắt.

Làm ăn mày?

Đừng nói Cao Nội Kiệt không chấp nhận được, Cao Thiên Thu cũng không chấp nhận được.

Hơn nữa, lời nói của La Sát đã nhắc nhở ông ta.

Cao Nội Kiệt quả thật đã hỏng.

Vì hắn mà hi sinh toàn bộ nhà họ Cao thực sự không sáng suốt, ngược lại mình có khối tiền, vì sao không đi tìm bác sĩ tốt nhất trên thế giới điều dưỡng chăm sóc sức khỏe, sinh thêm một đứa?

Sau khi Cao Nội Kiệt bị đưa đi, Cao Thiên Thu thẫn thờ ngồi trên ghế, nói: “Hai vị đại nhân, lần này hai người đã hài lòng chưa?”.

“Chốc lát nữa chúng tôi sẽ đi gặp thần y Lâm, ông ở lại nhà họ Cao đợi chỉ thị của cấp trên”.

“Vâng”.

“Ngoài ra, lần này tôi đến đây còn phải làm một chuyện”.

La Sát nói.

“Chuyện gì?”.

“Ông có biết… Kỹ thuật Thang Thành hay không?”.

Đọc truyện chữ Full