“Cô Ngạo, cô muốn làm gì?”
Lôi Hổ thay đổi sắc mặt, lập tức trầm giọng nói: “Các người đều là khách của Lôi Trạch Thiên Các, nơi này là Lôi Trạch Thiên Các, lẽ nào các cô muốn động chân động tay ở đây? Các cô xem thường bọn tôi đấy à?”
Lần này dù là Lôi Hổ cũng tức giận.
Ngạo Hàn Mai chẳng xem Lôi Trạch Thiên Các ra gì?
Mặc dù người cô ta dẫn đến đều là cao thủ hạng nhất, nhưng mười mấy người này có thể có tác dụng gì?
Lôi Hổ giơ tay hét lên, hàng ngàn cao thủ Lôi Trạch Thiên Các sẽ đánh cho người của gia tộc Ngạo Tuyết chẳng còn gì.
Huống gì những người ngồi ở xung quanh đây đều là bá chủ của siêu thế tộc, sao có thể xem thường thực lực của họ chứ?
Mọi người đều nhíu mày nhìn Ngạo Hàn Mai, ánh mắt lộ ra vẻ bất mãn.
Họ phải thừa nhận gia tộc Ngạo Tuyết rất mạnh nhưng đây không phải là nơi Ngạo Hàn Tuyết ngang ngược như vậy.
“Các vị đừng hiểu lầm, tôi sẽ không ra tay với các vị ở đây, tôi chỉ muốn nói với các vị, nếu các người không có cách chữa trị, tôi chỉ sẽ cho các người một con đường”.
Ngạo Hàn Mai nói, sau đó vung tay lên.
Người gia tộc Ngạo Hàn đứng sau những thủ lĩnh này lập tức lấy một bản hợp đồng từ trong người ra, sau đó đặt nó xuống trước mặt mọi người.
Ngay cả Lâm Chính cũng có một bản.
Lâm Chính cầm bản hợp đồng lên đọc, sau đó nhíu mày.
“Tôi biết mọi người không có cách chữa khỏi căn bệnh kỳ lạ của tôi, nhưng điều đó không quan trọng. Mục đích tôi đến đây không chỉ là nhờ bạn chữa bệnh mọi người chữa bệnh cho tôi, mà còn muốn mọi người gia nhập liên minh. Gia tộc Ngạo Tuyết bọn tôi có dự định mở rộng thế tộc, tôi hy vọng các thế tộc siêu bá chủ không đủ tiêu chuẩn các người có thể sáp nhập vào gia tộc Ngạo Tuyết của tôi, hiểu không?”
Mặt Ngạo Hàn Mai không cảm xúc nói.
“Cô nói gì?”
Mọi người đều rất ngạc nhiên.
Ngay cả Hạo Thiên cũng khẽ nhíu mày.
“Cô Ngạo, cô muốn thâu tóm chúng tôi ư?”
Minh chủ Cửu Cung – Phong Hồng lập tức đứng lên hỏi.
“Cửu Cung các người là liên minh do chín thế tộc bá chủ hợp thành, tự xưng là thế tộc siêu bá chủ, nhưng thật ra lại không có thực lực như thế tộc siêu bá chủ. Nhất là sau trận núi Thiên Thần, các người bị thương vong hơn phân nửa, ngay cả Vĩnh Thanh cũng đã chết”.
“Bây giờ liên minh Cửu Cung chẳng qua chỉ mạnh hơn thế tộc bá chủ một chút. Phong Hồng, thật ra các người không có tư cách tham gia vào đại hội lần này, tôi mời các người gia nhập liên minh cũng là tôi đánh giá cao các người, cho các người thể diện rồi đấy, hiểu không?”
Ngạo Hàn Mai bình thản nói.
“Cô…”
Phong Hồng tức đến mức không nói nên lời.
“Vậy Đại Thụ bọn tôi thì sao? Cũng không đủ tư cách tự xưng là siêu bá chủ sao?”
Căn Hành lạnh lùng hỏi.
“Dĩ nhiên các ông thì đủ tư cách, nhưng vẫn chưa đủ với gia tộc Ngạo Tuyết”.
“Ý cô là sao?”
Căn Hành nói.
“Thực lực của Đại Thụ thì không có gì phải nghi ngờ nữa, mấy năm trước khi Đại Thụ được thành lập thì đã cùng tồn tại hài hòa với thiên nhiên, tìm kiếm con đường trường sinh bất lão từ vạn vật. Nhưng mấy năm nay, các ông ngày càng quan tâm đến lợi ích, đã đi ngược lại ý định ban đầu của Đại Thụ, có rất nhiều kẻ thù. Bây giờ các ông đã bốn bề là địch, ông nói xem nếu gia tộc Ngạo Tuyệt bọn tôi tấn công Đại Thụ vào lúc này, Đại Thụ không gặp nguy hiểm sao?”
Ngạo Hàn Mai nói.
“Cô đang đe dọa bọn tôi ư?”
Căn Hành nổi giận, toát ra khí tức định ra tay.
Nhưng Ngạo Hàn Mai không hề sợ: “Căn Hành, nếu ông muốn ra tay, tôi chưa chắc sợ ông nhưng tôi sẽ không đánh trả, ông muốn giết tôi, cho dù giết được thì ông phải suy xét đến hậu quả”.
Căn Hành sửng sốt, thầm nghiến răng không nói gì.
“Tôi đã không còn nhiều thời gian nữa, cần gì phải sợ chết? Cho nên các người đừng hòng đe dọa tôi bằng vũ lực, ngược lại tôi có thể đe dọa tôi bằng vũ lực, các người không phục thì chết”.
Ngạo Hàn Mai lại nói.
Câu này đã giải thích toàn bộ mục đích đến đây của cô ta.