Tin này vừa truyền ra, người của các siêu thế tộc như Phong Khởi, Căn Hành, Vấn Mệnh đều bàn tán xôn xao.
Rất nhiều người không tin Hàn Giang Cô Huyết nổi tiếng như cồn có thể chữa được.
Dù sao đây cũng là một căn bệnh kỳ quái có thể sánh với tam đại kì bệnh.
Sáng sớm hôm sau, Ngạo Hàn Mai tuyên bố liên minh Thanh Huyền sẽ rút khỏi kế hoạch sáp nhập vào thế gia Ngạo Tuyết.
Nghe được tin này, tất cả mọi người đều hiểu ra.
Vị Lâm minh chủ đến từ ngoại vực này thực sự có y thuật trác tuyệt như vậy sao?
Tuy ở vực Diệt Vong ai cũng biết y thuật, nhưng mục đích học y của hầu hết mọi người là vì võ.
Bọn họ hi vọng có thể thông qua y thuật tài giỏi khiến sức mạnh, tốc độ, tuổi thọ của mình được tăng cường, chứ không phải để chữa bệnh cứu người.
Luận về y thuật, thì trình độ của Lâm Chính so với hầu hết người của vực Diệt Vong là một đẳng cấp khác hẳn.
Bệnh Hàn Giang Cô Huyết có lẽ là bệnh nan y đối với người khác, nhưng đối với Lâm Chính thì anh vẫn nhìn ra được manh mối.
Bởi vì Lâm Chính có dị hỏa mà người khác không có.
Nếu không có dị hỏa giúp đỡ thì anh cũng phải tốn không ít sức lực mới chữa được.
Hai ngày tiếp theo, Ngạo Hàn Mai ở trong sương phòng một mình chờ đợi.
Tuy liên minh Thanh Huyền không gia nhập vào thế gia Ngạo Tuyết nữa, nhưng vẫn phải đưa ra câu trả lời cho các thế tộc siêu bá chủ khác.
Lâm Chính không rảnh để lãng phí thời gian ở đây, liền thu dọn mọi thứ, chuẩn bị dẫn Sở Thu rời khỏi Lôi Trạch Thiên Các.
"Ồ? Lâm minh chủ sắp về rồi sao?".
Trong đại điện, Hạo Thiên hơi nhíu mày, lên tiếng: "Lâm minh chủ không ở lại thêm mấy ngày nữa?".
"Liên minh nhiều việc, không tiện ở lâu".
"Nếu vậy thì tôi cũng không giữ nữa, Lâm minh chủ, tôi cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy, mong cậu lượng thứ".
Hạo Thiên bình thản nói, đứng lên tiễn khách.
"Hạo Thiên đại nhân khách sáo quá".
Lâm Chính xua tay, xoay người định rời đi.
Nhưng đúng lúc này, một người của Lôi Trạch Thiên Các vội vàng chạy vào đại điện.
"Các chủ đại nhân, người của thế gia Ngạo Tuyết tới ạ!".
"Ồ?".
Hạo Thiên nhíu mày.
Lôi Hổ ở bên cạnh cũng tỏ vẻ kinh ngạc: "Chẳng phải cô Ngạo Hàn Mai vẫn ở đây sao? Sao bọn họ lại phái người đến nữa?".
"Cứ mời người vào hỏi là biết".
Hạo Thiên nói với người kia: "Bày trà ở thiên điện, Lôi Hổ, ông qua đó trước đón tiếp đi".
"Vâng, đại nhân".
Lôi Hổ gật đầu.
"Lâm minh chủ, để tôi tiễn cậu".
Hạo Thiên nói rồi đi thẳng tới.
Lâm Chính cũng không từ chối.
Nhưng người kia của Lôi Trạch Thiên Các lại bất ngờ lên tiếng: "Các chủ đại nhân, đối phương chỉ đích danh muốn gặp Lâm minh chủ".
"Cái gì?".
Lôi Hổ và Sở Thu đều ngạc nhiên.
Lâm Chính cũng nhíu mày.
Hạo Thiên trầm ngâm một lát rồi bình thản nói: "Lâm minh chủ, chắc là đối phương đến vì phương pháp chữa bệnh của cậu".
"Phương pháp chữa bệnh?".
Lâm Chính hiểu ra: "Ý ông là phương pháp chữa Hàn Giang Cô Huyết?".
"Thế gia Ngạo Tuyết ở nơi cực hàn, tuy bệnh Hàn Giang Cô Huyết này hiếm gặp, nhưng tỉ lệ mắc bệnh trong tộc quần của bọn họ cũng nhiều, thế nên chắc chắn là bọn họ muốn có được phương pháp chữa bệnh này".
Hạo Thiên giải thích.
Lâm Chính gật đầu.
Đúng lúc này, lại một người của Lôi Trạch Thiên Các nhanh chân đi vào.
"Các chủ, Lâm minh chủ, cô chủ Ngạo xin được gặp".
Hạo Thiên trầm tư một lát, rồi không nhanh không chậm nói: "Bày trà ở sảnh bên, còn khách của nhà họ Ngạo thì cứ đưa trước vào sảnh trái".
"Vâng".
"Lâm minh chủ, bọn họ đã để mắt đến cậu rồi, nếu cậu rời khỏi đây, thì bọn họ cũng sẽ đuổi đến tận liên minh Thanh Huyền, hay là cùng tôi đi gặp bọn họ nhé?".
Hạo Thiên ngoảnh sang nói.
"Được".
Lâm Chính gật đầu, cùng Hạo Thiên đến sảnh phụ.
Ngạo Hàn Mai nhanh chóng dẫn theo người hầu đến.