TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 4220 "CHẾT CƯỜI MẤT THÔI".

"Ha ha ha, anh ta nói Dịch Phong của chúng ta xấu xí? Đúng là biết đùa!".

"Chắc là anh ta không biết Dịch Phong đứng thứ hai trong tốp ba ngôi sao đẹp trai nhất Long Quốc năm nay! Nếu thế này vẫn bị coi là xấu xí, thì Long Quốc còn ai đẹp trai chứ?".

"Anh ta còn không biết bản thân mình thế nào sao? Dám nói Dịch Phong xấu xí? Nực cười!".

"Bọn ngốc đều thế cả mà, chỉ biết nói cho sướng mồm chứ biết gì đâu".

"Đúng là thiểu năng!".

Các khách mời bắt đầu cười nhạo, ai nấy đều nhìn Lâm Chính với ánh mắt chế giễu.

Có người còn lấy điện thoại ra chụp mặt Lâm Chính và Dịch Phong, sau đó viết lại những lời Lâm Chính vừa nói đăng lên mạng.

Toàn mạng lập tức xôn xao, ai nấy đều cười nhạo Lâm Chính.

Dịch Phong cũng thấy vui vẻ, khoanh hai tay trước ngực nhìn anh chằm chằm.

Hắn không cần nói gì cả.

Mọi người đều có mắt nhìn, ai đẹp ai xấu nhìn thôi là biết.

"Sao vậy? Hình như các anh không tin?".

Lâm Chính đưa mắt nhìn xung quanh, mặt không cảm xúc nói: "Xem ra ở đây chẳng có mấy người có mắt nhìn, toàn những người mù".

"Thằng khốn, thẩm mỹ của mày có vấn đề à? Hay thị lực của mày có vấn đề? Nếu anh ấy xấu xí thì mày là gì?".

Thích Phi Long cười khẩy nói.

"Anh ta đẹp trai lắm sao?", Lâm Chính chỉ tay vào Dịch Phong.

"Mày có thể kéo anh ấy ra đường hỏi người đi đường xem".

"Theo tôi thấy cũng chỉ là nhờ trang điểm, cứ để mặt mộc xem, anh ta chẳng bằng ai cả".

Lâm Chính lắc đầu.

"Hừ, nếu vậy thì anh cũng chải chuốt đi, cho chúng tôi xem mặt anh chỉnh sửa một chút sẽ như thế nào".

Dịch Phong cười khẽ nói.

Lâm Chính gật đầu một cách nghiêm túc: "Được, để tôi sửa soạn một chút".

Dứt lời, anh ngoảnh lại nói với Tô Dư: "Có những thứ như kéo hay bút vẽ lông mày không?".

"Đằng kia có phòng trang điểm".

Tô Dư chỉ vào cánh cửa ở bên cạnh rồi nói.

"Được, các cô ở đây chờ tôi một lát".

Lâm Chính đi thẳng vào phòng.

"Lâm Chính, hay là để tôi gọi trợ lý đến nhé? Cô ấy biết trang điểm".

Tô Dư vội hỏi.

"Không cần đâu, tôi sửa soạn qua loa cũng đẹp trai hơn ngôi sao gì đó kia".

Dứt lời, Lâm Chính liền đi thẳng vào phòng.

Mọi người đều nhìn với vẻ cười nhạo.

"Trên đời này có loại ngu ngốc như vậy thật sao?".

"Ha ha ha, mau đăng lên Facebook đi, mua vui cho người hâm mộ".

"Nói không chừng còn lên hotsearch nữa".

"Như vậy chẳng phải sẽ tăng thêm lưu lượng cho Dịch Phong sao?".

"Chết cười mất thôi".

Ai nấy ôm bụng cười bò.

Mấy người Tô Nhu đều có vẻ mặt khó coi.

"Chị Tô Dư, bây giờ phải làm sao đây?", cô cắn răng hỏi.

"Em cứ bình tĩnh, chờ Lâm Chính ra xem sao".

"Chờ anh ấy ra? Chị còn không biết dung mạo của anh ấy thế nào sao? Anh ấy dù biết trang điểm thì cũng không thể đẹp trai bằng Dịch Phong được".

Tô Nhu có chút phiền não.

Tuy lúc này cô vô cùng căm ghét Dịch Phong, nhưng không thể không thừa nhận, Dịch Phong quả thực có dung mạo rất hợp thẩm mỹ số đông của Long Quốc.

"Em chờ đi mà".

Tô Dư bất đắc dĩ khuyên nhủ.

Thực ra trong lòng cô ta cũng vô cùng hồi hộp.

Nhìn tình hình này, lẽ nào Lâm Chính định để lộ thân phận thực sự?

Nhưng chẳng phải làm vậy thì mọi chuyện sẽ bị lộ sao?

Đối với Tô Nhu có phải là chuyện tốt không?

Tô Dư không biết, chỉ đành nhìn chằm chằm vào phòng trang điểm.

Tô Nhu còn định nói gì đó.

Đúng lúc này.

Cạch!

Cửa phòng trang điểm mở ra.

Sau đó một bóng người đi ra khỏi phòng.

Tiếng cười nói lập tức im bặt, tất cả đều đổ dồn mắt về phía bóng dáng vừa ra khỏi phòng trang điểm.

Những khách mời vốn định cười nhạo Lâm Chính dường như đều nín thở.

Cho dù là hai anh em Thích Uyển Vũ, Thích Phi Long đang định ngoạc mồm ra chửi, thì lúc này cũng đờ người ra.

Đọc truyện chữ Full