*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 5ai tổng thống đại nhân sẽ bị người ta mắng vì liên lụy đấy.” “...” Nghe vậy, Lục Minh sầm mặt lại, túm chặt lấy cánh tay Lưu tổng mà hỏi: “Ông nói vợ tôi đã vào phòng?” “Đúng vậy. Cô ấy nổi nóng, phóng viên không dám đi vào, cô ấy là người đầu tiên đi vào. Kết quả lúc đi ra lại nói anh không trong phòng, còn nói muốn tố cáo phóng viên phỉ báng.” “..” Lục Minh giờ mới hiểu được Cảnh Y Nhân và giữ gìn thanh danh của anh nên mới giấu anh trong tủ quần áo. Nhìn thấy chồng mình và người phụ nữ khác ngủ với nhau, thế mà cô còn có thể nghĩ được nhiều như vậy? Không khóc, không làm loạn, không nghĩ cách làm anh tỉnh2lại, chỉ giấu anh trong tủ quần áo, rồi không để lại lời nhắn mà đi mất? Trái tim Lục Minh thắt lại, có phải lúc này Cảnh Y Nhân đang đau lòng lắm không? Nghĩ đến đây, lòng Lục Minh quặn đau, anh cực kỳ hối hận. Anh túm lấy Lưu tổng, liên tục lay ông ta mà hỏi: “Vợ tôi đâu? Cô ấy đi đâu rồi?” “Không... Không... Không biết nữa.” Lục Minh lòng nóng như lửa đốt, sờ tìm di động trên người mình mới phát hiện không thấy đâu. Sau đó anh cứ thể vươn tay vào túi áo Lưu tổng, cướp lấy điện thoại của ông ta rồi vừa đi ra ngoài vừa gọi cho Cảnh Y Nhân. Nhưng dù gọi thể nào, điện thoại của Cảnh Y Nhân vẫn không có ai nghe. Sau8đó anh gọi điện về nhà, người giúp việc nói cảnh Y Nhân chưa về. Lục Minh muốn gọi điện thoại cho Cảnh Đức Chính và Bạch Vân, lại không nhớ rõ số điện thoại của bọn họ. Đột nhiên, Lục Minh chợt nảy ra một ý, Cảnh Hi và Lạc Tử Kiểu đều là nghệ sĩ dưới tay Lưu thị, trong di động của Lưu tổng khẳng định có số điện thoại của bọn họ. Lục Minh lập tức tìm số điện thoại của Lạc Tử Kiều, Cảnh Y Nhân không ở cạnh Bạch Vân. Anh lại gọi cho Cảnh Hi, cô cũng không về nhà mẹ đẻ. Lục Minh lái xe lung tung đi tìm khắp nơi. Đi qua tất cả những nơi mà bọn họ từng đi qua. Lục Minh biết Cảnh Y Nhân bị bệnh6trầm cảm, cứ nghĩ lúc này cô đang đau lòng muốn chết, một mình trốn ở trong góc mà khóc, trái tim anh lại như vỡ vụn. Cô vốn là một cô gái đầy chính nghĩa, kiêu ngạo, coi trọng tự ái, coi ác như thù như vậy, nhìn thấy ông xã mình ngủ cùng người phụ nữ khác, cô phải khó chịu đến nhường nào? Nghĩ đến chuyện Cảnh Y Nhân vô cùng có khả năng bị kích thích mà muốn tự sát, Lục Minh lại sợ hãi đến mức trái tim vọt lên tận cổ. Lục Minh mở di động của Lưu tổng ra, tìm số điện thoại của thư ký Lưu tổng, gọi ngay lập tức: “Cô thông báo cho Lưu tổng biết, tối bao tất cả truyền hình, radio, internet toàn thành phố3S để tìm Cảnh Y Nhân vợ tôi!”