*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Không phải anh đã nói rồi sao, việc học hành của em bây giờ...” Quý Quân Tuyết lại đánh gãy lời nói của Cảnh Triệt, thu lại tầm mắt, chuyển mắt bình tĩnh nhìn Cảnh Triệt “Vì không để em gặp người phụ nữ ngày nào cũng giống như keo vạn năng mà dán lấy anh nên anh Cảnh Triệt cũng không chịu để em đến công ty à?” “...” Cảnh Triệt khựng lại, đôi mắt sâu thẳm, có vẻ hơi giật mình, một lát sau, vẻ mặt lại trở nên lạnh nhạt như mọi khi. “Em biết rồi à? Là cha anh sắp xếp, anh chỉ giả vờ cho ông ấy nhìn mà thôi.” “Em cũng đoán được.” Quý Quân Tuyết đáp lại cực kỳ lạnh nhạt,3dường như không để bụng vậy. “Tình cảm của chúng ta không thể lần nào cũng để một mình anh Cảnh Triệt giữ gìn bảo vệ được, em cũng sẽ bảo vệ, ngày mai cô ta sẽ lại đến, em hy vọng anh Cảnh Triệt quyết đoán một chút, bằng không em sẽ phải đến công ty trông coi mỗi ngày đấy.” Nghe vậy, Cảnh Triệt đột nhiên bật cười thành tiếng Quý Quân Tuyết chưa bao giờ nói với anh ta như thế, xem ra lần này cậu thật sự ghen rồi “Phu nhân, em đang ghen đấy à? Chuẩn bị đến hiện trường để đánh ghen bắt gian đấy sao?” Quý Quân Tuyết giận dữ trừng mắt Cảnh Triệt: “Cái gì mà phu nhân? Em mới0là ông xã cơ mà!” “...” Cảnh Triệt nhưởng khóe miệng lên, khởi động xe Anh ta lái xe nhìn thẳng phía trước, khóe miệng vẫn ôm lấy nụ cười, đôi mắt lại cực kỳ thâm thúy. Anh ta đang nghĩ đến những lời mà Quý Quân Tuyết vừa nói. Quý Quân Tuyết đã biết chuyện này, tuy rằng cậu không nói gì cả, nhưng hiển nhiên là có người cố ý cho cậu biết Về cuộc điện thoại tối hôm qua, anh ta vốn đã cảm thấy bất thường, xem ra anh ta đã xem nhẹ, coi thường ở phụ nữ Cung Tư Vũ kia rồi. Nghĩ vậy, Cảnh Triệt lạnh nhạt hỏi. “Hôm nay có người đến trường học tìm em à?” “...”Quý Quân Tuyết không đáp lại, xem5như cam chịu “Là cha anh, hay là phụ nữ đó?” Nói xong, Cảnh Triệt liếc Quý Quân Tuyết một cái “Dù là ai thì em cũng không sẽ rời xa anh Cảnh Triệt, em không muốn anh chết sớm vậy đâu.” Quý Quân Tuyết nói nửa đùa nửa nghiêm túc. Nghe giọng điệu ấy của Quý Quân Tuyết là anh ta hiểu cậu không muốn nói, hơn nữa cậu không chỉ không chịu thiệt mà ngược lại còn chiếm được không ít phần thắng Cảnh Triệt thật đúng là không nhìn ra, cậu bé ngày thường luôn nhường nhịn mọi thứ trước mặt Quỷ Quân Mỹ, yếu đuối trước mặt người khác lại có lúc mạnh mẽ như thế Nhưng cũng không còn cách nào, dù sao Quý Quân4Mỹ cũng là chị ruột của cậu, hơn nữa Quý Quân Tuyết vẫn tưởng Quý Quân Mỹ đã vất vả nuôi cậu lớn lên, cho nên luôn nhường nhịn cô ta... Ngày hôm sau, Quý Quân Tuyết và Cảnh Triệt cùng đến công ty Có lẽ là ngày hôm qua gặp Quý Quân Tuyết nên Cung Tư Vũ đã chuẩn bị, giống như biết Quý Quân Tuyết sẽ đến công ty hôm nay vậy. Cho nên giữa trưa, Cung Tư Vũ không đến công ty của Cảnh Triệt một mình Cô ta và cha Cảnh Triệt là Cảnh Đức Chính cùng tới, còn thân thiết kéo cánh tay Cảnh Đức Chính, đi vào cửa lớn của công ty Cảnh Đức Chính tuy đã về hưu, không hỏi đến chuyện9trong công ty, nhưng ông ta vẫn là cổ đông lớn nhất, hễ đến chỗ nào, chỉ cần là nhân viên cao cấp cũ quen biết đều sẽ cúi đầu chào hỏi ông ta. “Xin chào chủ tịch Cảnh!” Đã lâu không gặp nhân viên cũ, Cảnh Đức Chính sẽ hàn huyên tán gẫu vài câu...