TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Boss Là Công Chúa
Chương 1377: Ăn miếng trả miếng

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhân sự không đủ, vừa lúc cậu nhàn rỗi, chẳng phải rất bình thường sao.” Cảnh Triệt trả lời rất đương nhiên

“Nhân sự không đủ mà con không biết thuế thêm một trợ lý sao!” “Được thôi! Hợp đồng này còn nửa giờ nữa sẽ giao cho công ty đối tác, phiền cha hãy nghĩ biện pháp lập tức thuế cho con một người có bằng cấp, kinh nghiệm và thích hợp làm trợ lý tổng tài đến chỗ con điểm danh đi.” Cảnh Triệt cũng không phải ngồi không, biết cha cố ý làm Quý Quân Tuyết mất mặt khó xử, mà anh ta chẳng qua chỉ bàn bạc công việc

Về công, Quý Quân Tuyết không làm sai cái gì, về tư, anh ta cũng không hề bao che Quý Quân Tuyết

Tất nhiên là anh ta có lý.

cảnh Đức Chính tức giận đến mặt đỏ lên: “Con đang cả3vú lấp miệng em đấy.”

“Cha, con chỉ đang bàn bạc công việc mà thôi

Cha có thành kiến với Quân Tuyết nên dùng chuyện công để gây phiền toái sao?” “Với kinh nghiệm của nó căn bản không có tư cách vào công ty chúng ta, cha cần phải gây phiền toái gì cho nó đây?” Cảnh Đức Chính chỉ vào Quý Quân Tuyết mà sống giận, thẳng thừng khiến cậu mất mặt khó xử, lại giả vờ che giấu mà gây sự

“...” Sắc mặt Cảnh Triệt trầm xuống, đôi mắt thâm thúy lạnh lùng đối diện với cha.

Lời nói này của cha khiến anh ta không thể phản bác, Quý Quân Tuyết quả thật không có kinh nghiệm gì.

Hai cha con cứ thế giằng co với nhau.

“Xin hỏi thực tập sinh cần kinh nghiệm gì? Chủ tịch, ngài cứ nói, tôi sẽ làm theo yêu cầu của ngài là được

Tôi0chỉ là một thực tập sinh, vẫn không hiểu khi vào quý công ty lại phải cần kinh nghiệm gì.” Quý Quân Tuyết vốn luôn im lặng lại đột nhiên mở miệng, chỉ một câu đã khiến Cảnh Đức Chính đỏ mặt, xấu hổ đến mức không lời nào để nói

Nếu đều là thực tập sinh thì tự nhiên là người mới, vẫn là sinh viên, mới bước vào xã hội thì kinh nghiệm đâu ra? Có kinh nghiệm thì đã không gọi là thực tập sinh rồi.

Một câu của Quý Quân Tuyết chọc Cảnh Triệt “phì” một tiếng, muốn cười mà lại phải nghẹn lại, tuy anh ta đứng về phía Quý Quân Tuyết nhưng cũng không thể khiến cho quá mất mặt

Nếu không, cha thẹn quá thành giận sẽ càng bắt nạt Quý Quân Tuyết.

Cảnh Đức Chính tức giận đến mức mặt đỏ lên, giận dữ trừng Quý5Quân Tuyết.

Quý Quân Tuyết lại mang vẻ mặt ngỡ ngàng, vô tội nhìn Cảnh Đức Chính

Cậu càng như thế, Cảnh Đức Chính càng nổi nóng, tìm lý do gây khó xử cho cậu, ông ta giận dữ mắng: “Tối thiểu phải học chuyên ngành liên quan đến công ty chúng tôi, thành tích ưu tú mới có thể bước chân vào công ty này!” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết lạnh nhạt đáp lại

“Chủ tịch, công ty chúng ta làm về vật liệu xây dựng, nghề mà tôi học là thiết kế nội thất và dự toán công trình, cũng phải hiểu biết về vật liệu xây dựng và dự toán vật liệu xây dựng

Còn về thành tích học tập của tôi, tuy rằng không phải sinh viên ưu tú nhất trường nhưng tôi luôn đạt được học bổng hàng năm

Chuyện này, Cảnh tổng đều biết cả.”

Cảnh Triệt phối hợp gật4đầu

“...” Cảnh Đức Chính không ngờ thằng nhóc đầy tâm cơ chết tiệt này lại có thành tích học tập tốt như vậy.

Không ra tay được ở phương diện này, Cảnh Đức Chính đành phải đổi biện pháp, tóm lại là ông ta sẽ không để thằng nhóc chết tiệt này được lợi

Cảnh Đức Chính nhìn về phía Cung Tư Vũ bên cạnh, sau đó tầm mắt quay trở lại trên người Cảnh Triệt, nói sang chuyện khác

“Hôm nay cho tới tìm con là muốn bảo con sắp xếp một vị trí tốt cho Tư Vũ...”

Đọc truyện chữ Full