*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thế là anh ta gãi em bị nhốt nên em không nhịn được mới cười.” “...” Cả một đêm trái tim Cảnh Triệt siết lại nhưng chỉ vì một câu nói của Quý Quân Tuyết mà tiêu tan, trái tim anh ta đã bình ổn lại. Anh ta ôm chặt Quý Quân Tuyết, vùi đầu vào cổ cậu, hít hà hương thơm trên người cậu. “Anh cảnh Triệt, anh nghỉ ngơi một lúc đi Phong Thiên Lãnh bảo để hôm nay chúng ta cùng đi dạo phố Nhưng anh đã không ngủ một đêm rồi, anh cứ ngủ trước đi, chuyện đi dạo phố thì tính sau.” “Không có chuyện gì Em chờ anh một lúc, anh đi tắm.” Sao anh ta có thể để Quý Quân Tuyết ở cùng một chỗ mà yên3tâm đi ngủ được? Nói rồi Cảnh Triệt ôm Quý Quân Tuyết đứng lên, đặt cậu xuống ghế sofa rồi đi vào nhà vệ sinh. Một lát sau Cảnh Triệt đi ra khỏi nhà vệ sinh, anh ta đã thay quần áo sạch sẽ, sau đó đi tới va li, lấy một bộ quần áo của Quý Quân Tuyết ra ném cho cậu Cảnh Triệt biết rõ ở nơi này Quý Quân Tuyết nhất định sẽ không phải lo về quần áo mặc, nhưng thần xui quỷ khiến anh ta vẫn mang đến “Quần áo của em anh đã mang đến, đừng mặc quần áo củ người khác, số đo không chuẩn.” “...” Đúng là mấy ngày ở đây cậu vẫn luôn mặc quần áo của Phong Thiên Lãnh, có hơi lớn0một chút Quý Quân Tuyết thay quần áo của mình vào, cậu đổi sang áo sơ mi kẻ sọc và quần jeans thường ngày vẫn thích mặc Thay quần áo xong, hai người cùng xuống tầng ăn sáng Vừa xuống tầng, còn chưa vào phòng ăn thì nữ quản gia vội vàng đi tới bên cạnh Phong Thiên Lãnh, báo: “Ti úy đại nhân, boss đã đến!” Nghe vậy, ti úy Lĩnh vội vàng đứng dậy khỏi bàn ăn, xoay người đi tới cửa tiếp đón Vừa xoay người thì đã thấy boss xuất hiện ở cửa nhà anh ta, vệ sĩ ở cửa và quản gia đều cúi người xuống Nhạc Phong ở trong sự vây quanh của cấp dưới đi vào trong biệt thự của Phong Thiên Lãnh. Phong Thiên Lãnh lập tức5hơi cúi người, cung kính gọi một tiếng: “Boss!” Nhạc Phong hơi phất tay, ý bảo Phong Thiên Lãnh không cần phải khách sáo như vậy. “Tôi tới xem người bạn cũ ở chỗ của cậu có thấy quen không?” “...” Quý Quân Tuyết và Cảnh Triệt đứng ở cạnh bàn ăn Quý Quân Tuyết bình tĩnh nhìn Nhạc Phong đang đi vào trong phòng Nhạc Phong mặc một bộ đồ rất chỉnh tề, áo khoác gió dài, dung nhan tuấn dật trông như tiên trên trời, đôi mắt phượng mê người của anh giống như sẽ hút mất hồn phách người ta vậy, phụ nữ đều phải đố kị vì những điều này Đây không phải là lần đầu tiên Quý Quân Tuyết nhìn thấy Nhạc Phong, nhưng lần nào nhìn thấy trong lòng4cậu cũng thấy vô cùng khó chịu Bởi vì người đàn ông này chính là người là Cảnh Triệt đã từng thích Thậm chí Cảnh Triệt đã từng chặn một phát súng cho anh ta, ngay cả mạng cũng không cần Nghĩ vậy, trong đầu Quý Quân Tuyết lại hiện lên những lời mà tối qua Phong Thiên Lãnh nói với cậu. “Trong lòng Cảnh Triệt vĩnh viễn có vị trí của người kia Cho dù là bất cứ ai cũng không thể đi vào khu vực đó Anh ta đã từng thể, ngoại trừ người đó anh ta sẽ không yêu ai khác.” Một người cao quý, hoàn hảo như vậy, cho dù là bản thân, Quý Quân Tuyết cũng sợ rằng cả đời này mình cũng khó có thể quên được, huống chi9Cảnh Triệt đã từng yêu Nhạc Phong So sánh với Nhạc Phong thì Quý Quân Tuyết chỉ cảm thấy mình thật nhỏ bé Căn bản cậu và bọn họ là người của hai thế giới. Mà Nhạc Phong và Cảnh Triệt ở cùng với nhau mới là cặp đôi hoàn hảo...