- Lão đại, mày không biết chị dâu Mộng Nghiên yêu mày sâu đậm lắm sao! - Trương Tân cười khổ nói:
- Quên làm sao được? Chỉ có thể càng ngày càng nhớ mày, có câu nói, hi vọng càng lớn thất vọng các nhiều, chẳng may chị dâu chờ lâu quá mới biết được mày đi thi hành một nhiệm vụ nguy hiểm thì làm sao mấy cô ấy chịu được?
- Có mấy người cũng biết sự thật, đến lúc đó mấy cô ấy gặp nhau thì cũng biết thôi… - Dương Minh nói.
- Có mấy người? Lão đại, rốt cuộc là mày có bao nhiêu vợ? Tao có bao nhiêu chị dâu đây? - Trương Tân đến bây giờ cũng không biết rõ Dương Minh có bao nhiêu vợ.
- Ha ha, ngoại trừ Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai, Lâm Chỉ Vận còn có Kinh Tiểu Lộ và Vương Tiếu Yên, hai cô này mày cũng biết. - Dương Minh nói.
- Hử… có cả Kinh Tiểu Lộ ư? Tao biết ngay mà, bảo sao gần đây cô ta có phong phạm chói sáng như vậy, thay đổi hẳn hình tượng tiểu thái muội hồi trước! - Trương Tân gật đầu nói:
- Gần đây cô ấy được đưa vào một trong mười hoa khôi của trường, tất cả mọi người đều suy đoán cô ấy bị ông chủ lớn bao nuôi…
- À, coi như bị tao bao nuôi, công ty Danh Dương bên kia đúng là cho nàng đảm nhiệm. - Dương Minh nói.
- Vương Tiếu Yên… tao không tiếp xúc nhiều lắm, là cô hàng xóm xinh đẹp của mày à? - Trương Tân đúng là không gặp Vương Tiếu Yên nhiều lắm.
- Ừ, chính là cô ấy. - Dương Minh gật đầu:
- Còn có Tiếu Tình, Tôn Khiết và Triệu Oánh, ba người này mày đều biết…
"Hả?" Trương Tân nhất thời mở to hai mắt nhìn! Vừa nãy lúc Dương Minh nói đến Kinh Tiểu Lộ và Vương Tiếu Yên, Trương Tân dù kinh ngạc nhưng cũng không thấy có gì lạ! Nhưng bây giờ nói đến ba người Tiếu Tình, Tôn Khiết cùng Triệu Oánh thì Trương Tân thực sự quá khiếp sợ!
Tôn Khiết cũng còn dễ hiểu, có thể giải thích, ngực lớn mà năng lực lại tốt, gia thế cũng được, Dương Minh lựa chọn nàng là không thể nghi ngờ, nghe Điền Đông Hoa nói, Dương Minh đã từng cứu Tôn Khiết, cho nên Trương Tân mơ hồ cũng biết Tôn Khiết có chút quan hệ với Dương Minh!
Nhưng mà Tiếu Tình… không phải là chị nuôi của Dương Minh sao? Chẳng lẽ biến thành chị "nuôi" thật rồi? Chẳng lẽ là một trò đùa?
Mà Triệu Oánh… tại sao cũng ở cùng một chỗ với Dương Minh? Phải biết rằng Triệu Oánh chính là đối tượng thầm mến của rất nhiều nam sinh, tuy rằng hiện tại nàng đã học nghiên cứu sinh, thân phận cũng gần như Dương Minh, có thể nói hai người không có chênh lệch thân phận gì. Nhưng mà bọn họ ở cùng một chỗ cũng làm cho Trương Tân thật bội phục!
- Sao thế? Sợ rồi à? - Dương Minh cũng cảm thấy lời mình nói có thể sẽ làm cho Trương Tân khiếp sợ.
- Ha ha… thật sự đã kinh hãi một chút! - Trương Tân cười khổ tự đáy lòng nói:
- Lão đại, mày thật quá cường hãn rồi! Đúng rồi, còn có ai nữa?
- Trừ những người đó ra, còn có Hoàng Nhạc Nhạc và Tô Nhã… cũng chính là đại minh tinh Thư Nhã! - Dương Minh nói.
Trương Tân gật đầu, hai người kia hắn cũng biết, cũng không có gì kỳ quái cả. Nhưng mà làm cho hắn kỳ quái là một chuyện khác:
- Đúng rồi, cái thằng nhóc gọi là Trầm Cuông Ngưu vừa rồi sao lại gọi mày là anh rể? Chị gái của nó là…?
- Chị gái của nó là Trầm Vũ Tích, mấy hôm trước báo chí cùng TV chắc hẳn cũng đưa tin án kiện của cô ấy, mày có xem được không?
Dương Minh vừa nghe Trương Tân nói thế thì cũng nói ra Trầm Vũ Tích. Nhưng mà Dương Minh cũng không có quá nhiều tình cảm với Trầm Vũ Tích, nhiều nhất cũng chỉ là có hảo cảm mà thôi, sở dĩ đáp ứng làm bạn trai của nàng cũng là suy nghĩ vì căn bệnh đó. Nhưng mà nếu Trương Tân đã hỏi thì Dương Minh cũng không phủ nhận! Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, chẳng may lời mình nói truyền đến tia Trầm Vũ Tích thì thật không ổn!
- À, cái án kiện đó tao cũng xem qua, rất chấn động, mấy thằng vào tù đều là học sinh trường chúng ta, báo trường cùng diễn đàn trường cũng có thông báo chân tướng sự việc! Trường học cũng dùng cái này để cảnh cáo mọi người không được nóng nảy làm những chuyện tình làm loạn kỷ cương, vi phạm pháp luật, mấy thằng kia đã bị khai trừ học tịch rồi! - Trương Tân gật đầu nói:
- Nhưng mà Trầm Vũ Tích là bạn gái của mày thật à?
- Ha ha, đúng thế, cô ấy là bạn gái tao. - Dương Minh gật đầu:
- Chuyện giữa bọn tao cũng khó nói hết trong một lời, nhưng mà trải qua chuyện này tao cũng rất khó xử, chỉ có thể làm cho cô ấy an tâm dưỡng bệnh trước đã….
Dương Minh nói rất mơ hồ, bởi vì Dương Minh không muốn lừa gạt Trương Tân, nhưng lại không có cách nào ăn ngay nói thật, chỉ có thể nói thế mà thôi.
- Hóa ra là như vậy… cô gái kia cũng thật đáng thương! - Trương Tân gật đầu:
- Đúng rồi, lấy tính cách của mày thì phải nổi giận mới đúng, tại sao lại dễ dãi với mấy thằng kia như vậy?
- Ha ha, bọn chúng còn phải ở trong ngục dài dài, Bạo Tam Lập cũng có người trong đó, có lẽ chúng nó sẽ ngày ngày đều bị đại ca sửa trị trong đó. - Dương Minh cười cười.
- Thế còn được! Không thể dễ dàng cho chúng nó! - Trương Tân nói:
- Trừ số đó ra thì không còn nữa à? Thế này thì cũng khá nhiều rồi!
- Còn có… Lam Lăng, mày cũng biết! Lần này đi Vân Nam, ngoại trừ thi hành nhiệm vụ, tao còn muốn tìm Lam Lăng nữa. - Dương Minh nói:
- Ngoại trừ những người đó ra, hình như là không còn nữa… đúng rồi, nếu như miễn cưỡng mà nói… Liễu Họa Mi cũng coi như là nữ nhân của tao…
Dương Minh sợ đến lúc đó Liễu Họa Mi lại nói lộ ra nên nói trước với Trương Tân một chút.
- Liễu Họa Mi? Chủ tịch tân nhiệm của tập đoàn Giang Duyên?
Trương Tân cả kinh, không ngờ Dương Minh lại có quan hệ với Liễu Họa Mi… liên tưởng đến những chuyện phát sinh gần đây với tập đoàn Giang Duyên, Liễu Họa Mi từ một người đang trong thế bất lợi bật lên thành người phát ngôn của tập đoàn Giang Duyên, trong chuyện này chẳng lẽ có bóng dáng của Dương Minh?
Nhưng mà có phải hay không cũng không còn quan trọng, bởi vì Trương Tân không quan tâm chuyện người khác, hắn chẳng qua chỉ quan tâm đến nhiệm vụ lần này của Dương Minh, và Dương Minh có thể an toàn trở lại hay không!
- Ừ, đúng là cô ấy. - Dương Minh nói:
- Cô ấy quan hệ khá tốt với Tiểu Lộ, có lẽ sau này hai cô ấy sẽ hỗ trợ lẫn nhau…
- Được rồi, lão đại, những cô gái này tao sẽ trợ giúp bằng tất cả khả năng! - Trương Tân ghi tạc những cái tên này vào trong lòng.
- Ha ha, nếu mày có chuyện thì cũng có thể tìm Bạo Tam Lập hoặc là cha của Trần Mộng Nghiên. Có hai người bọn họ thì không có phiền toái gì lớn đâu! - Dương Minh nói vời Trương Tân.
Trương Tân yên lặng gật đầu
- Tốt rồi, mày trở về phụng bồi Triệu Tư Tư và Vương Mi đi, tao cũng phải trở về phụng bồi mấy người Mộng Nghiên.
Dương Minh khoát tay áo với Trương Tân, đột nhiên xoay người lên xe, lái xe đi luôn.
Trương Tân nhìn chiếc xe rời đi mà khẽ thở dài một hơi, hắn không ngờ Dương Minh sẽ đi thi hành nhiệm vụ, xem ra mình đã hạnh phúc hơn so với Dương Minh rồi. Vốn còn hơi hâm mộ Dương Minh có nhiều vợ như vậy, nhưng bây giờ nghĩ đến trách nhiệm trên người Dương Minh, Trương Tân cảm thấy mình có hai vợ cũng đã quá tốt rồi.
Buổi tối, Dương Minh vẫn phụng bồi Trần Mộng Nghiên, Lâm Chỉ Vận và Chu Giai Giai, nhưng mà sau khi mấy nàng ngủ, Dương Minh lại leo tường lẻn vào trong biệt thự của Vương Tiếu Yên…
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1791: Dặn dò Trương Tân (Hạ)
Chương 1791: Dặn dò Trương Tân (Hạ)