TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1792:  Phùng Tứ Bưu đến

Phùng Tứ Bưu đã tới vùng đất thương tâm của mình, thành phố Tùng Giang.

Ở nơi này, Phùng Tứ Bưu từng bị một người đánh bại chỉ bằng một quyền, để cho quyền vương dưới đất như hắn mất hết mặt mũi, đây là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng hắn.

Phùng Cửu Năng đưa ra cái giá cao hai mươi vạn, lại chịu bỏ tiền máy bay đi đi về về, làm cho Phùng Tứ Bưu rất động tâm! Cho nên Phùng Tứ Bưu đã đến, sau nửa năm, hắn đã bước lên mảnh đất này một lần nữa.

Tới sân bay đón hắn chính là Phạm Kim Triết cùng Phùng Cửu Năng, xe Honda Accord của Phạm Kim Triết đã đủ thân thiện rồi, hai người đều sốt sắng cùng đợi Phùng Tứ Bưu tại sân bay.

Nhìn phần tài liệu trong tay, Phạm Kim Triết rất kích động! Nếu như Phùng Tứ Bưu thực sự lợi hại như tài liệu này thì lần này Dương Minh chết chắc rồi!

Phùng Tứ Bưu, trụ cột của quyền tràng Địa Ngục tại thành phố V phương nam, từ lần đầu lên đài đến giờ đã đánh một trăm sáu mươi hai trận, toàn bộ đều chiến thắng, cho đến nay không có ghi chép về thất bại.

Phùng Tứ Bưu người cũng như tên, lớn lên rất bưu hãn, vóc người hết sức khôi ngô. Thân cao 1m83, nặng bảy mươi tám kg, am hiểu tấn công bằng Trực quyền. Lực lượng hết sức kinh người, những đối thủ đã từng bị Trực quyền của hắn đánh trúng đều trực tiếp ngã xuống đất, thậm chí tử vong tại chỗ.

Phùng Tứ Bưu không thích mấy trò màu mè, thường thường cũng chỉ mấy quyền là xong một trận, cho dù đụng phải đối thủ khó chơi hắn vẫn duy trì các đường võ của mình, đến thẳng đi thẳng, đánh cho đến khi đối phương gục xuống mới thôi.

- Đằng kia có phải Phùng Tứ Bưu hay không?

Phạm Kim Triết thấy một người áo đen đi ra từ sân bay, người đó mặc quần áo và có tướng mạo phù hợp với lời Phùng Từ Bưu, nhưng mà có chút không khớp với ảnh chụp nhìn qua trước đó!

Phùng Cửu Năng đã từng nhìn ảnh của Phùng Tứ Bưu qua truyenfull.vn, nhưng mà nhìn thấy người thật mới biết Phùng Tứ Bưu ngoài đời còn bưu hãn hơn so với trong ảnh nhiều!

"Chú?" Phùng Cửu Năng không dám khẳng định, người thật này khác trong ảnh nhiều lắm:

- Là chú sao?

- Sao thế, tiểu Năng tử, không nhận ra chú à? Không phải đã nhìn qua ảnh chụp của chú rồi sao? - Phùng Tứ Bưu cười ha ha nói:

- Có phải thấy chú cường tráng hơn trong ảnh một chút?

(Trước cứ tưởng hai thằng Phùng này là anh em họ, bây giờ mới biết là chú cháu… thôi thì cũng chẳng quan trọng hai thằng lìu tìu này)

- Đúng thế, cháu suýt nữa thì không nhận ra chú, thật sự chú còn bưu hãn hơn nhiều so với trong ảnh mà! - Phùng Cửu Năng nhếch miệng cười nói.

- Đó là ảnh PTS dùng để mê hoặc đối thủ trong quyền tràng, chỉnh sửa chú gầy yếu đi một ít, làm cho đối thủ khinh địch, lúc chú ra sân thì đối thủ sẽ bị giật mình. - Phùng Tứ Bưu cười nói:

- Hóa ra là thế! - Phùng Cửu Năng gật đầu:

- Chú, cháu giới thiệt với chú một chút, đây là Phạm Kim Triết, Triết ca, là lão đại của cháu!

- A, xin chào Triết ca. - Phùng Tứ Bưu nhìn Phạm Kim Triết một cái, thản nhiên nói.

- Bưu ca, chuyện lần này kính nhớ anh!

Phạm Kim Triết nghe Phùng Tứ Bưu gọi mình là "Triết ca" thì cao hứng không chịu nổi. Phùng Tứ Bưu đúng là cho mình mặt mũi mà!

- Ha ha, nếu như anh đã trả tiền thì tôi tất nhiên sẽ làm hết sức. - Phùng Tứ Bưu gật đầu nói:

- Đã chuẩn bị đủ tiền chưa?

- Đã chuẩn bị đủ rồi, anh yên tâm, chỉ cần anh thắng là tôi sẽ chuyển khoản ngay cho anh! - Phạm Kim Triết nói.

- Tốt, cứ như thế đi. - Phùng Tứ Bưu cũng tin Phạm Kim Triết không lừa mình.

- Bưu ca, mời lên xe! - Phạm Kim Triết và Phùng Cửu Năng một trái một phải đưa Phùng Tứ Bưu lên chiến xe Honda Accord, hơn nữa còn giúp Phùng Tứ Bưu đặt hành lý ở đằng sau cốp nữa.

- Đây là xe của anh? Cũng không tệ lắm.

Phùng Tứ Bưu nhìn thoáng qua xe của Phạm Kim Triết, thầm nghĩ tiểu tử này xem ra cũng có chút tiền, xem ra lần này mình không hề sai lầm.

- Đúng thế, xe này lúc trước có đụng một chút, giờ không tốt lắm, để sau khi giải quyết thằng ngu Dương Minh kia xong, tôi sẽ đổi lại một chiếc để ăn mừng! - Phạm Kim Tiết ra vẻ rất đại gia để biểu hiện thực lực của mình, hắn nói.

- Ha ha, anh cứ yên tâm đi, chẳng phải chỉ là một sinh viên đại học sao? Dù là thủ hạ của tôi cũng chỉ một chiêu là thắng, chờ tôi cho hắn chết ngay lập tức.

Phùng Tứ Bưu cũng nói như không để ý, hắn không hề để Dương Minh trong mắt chút nào, một sinh viên đại học mà thôi, có thể lợi hại đến đâu chứ?

Có thể là cao thủ lợi hại của các môn Thái quyền, Teakwondo, hoặc là cao thủ tán đả giải ngũ hay sao? Căn bản là không thể nào! Nếu có cũng không thể làm một sinh viên đại học bình thường như thế được, đã sớm làm trùm rồi.

- Vậy thì tốt quá! Chuyện này giao cho Bưu ca giải quyết! Nhất định phải đánh cho nó tè ra quần! - Phạm Kim Triết vội vàng nở nụ cười nịnh nọt.

Có một nhân vật truyền kỳ như vậy giúp đỡ mình, xem ra lần này thắng chắc rồi! Khối đá nặng trong lòng Phạm Kim Triết cuối cùng cũng buông xuống! Mặc dù sau khi nghe Phùng Cửu Năng trả lời chắc chắn lúc trước, Phạm Kim Triết hết sức vui vẻ, nhưng chưa thấy Phùng Tứ Bưu đến thì hắn vẫn còn hơi lo lắng!

Trong nháy mắt, thời gian Phạm Kim Triết ước chiến với Dương Minh đã tới.

Buổi sáng hôm nay, sớm đã có nhiều người tụ tập ở sân vận động của đại học Công Trình thành phố Tùng Giang, rất nhiều sinh viên là vì xem Dương Minh biểu diễn, thậm chí nửa đêm đã tới chiếm chỗ! Dương Minh mặc dù không thường xuyên xuất hiện trong trường học nhưng mà danh tiếng cũng rất tốt!

Từ lần đầu tiên đối chiến với phó xã trưởng Teakwondo, thanh danh của Dương Minh đã truyền khắp trường, chỉ là ban đầu học sinh xem được cũng không nhiều, chẳng qua sau đó họ lại xem được đoạn phim quay được ở trên diễn đàn trường mà thôi!

Họ đều hối hận vì không đích thân đến xem, kết quả là, tiết mục biểu diễn nghệ thuật ở trường, Dương Minh biểu diễn võ thuật đã nhận được rất nhiều sự cổ vũ, mà lần đó là một lần biểu diễn, còn là một thách thức nữa, làm cho danh tiếng của Dương Minh đạt đến đỉnh!

Tất cả mọi người đều muốn tiếp tục xem Dương Minh biểu diễn, nhưng Dương Minh cứ như là đã biến mất, gần như không xuất hiện ở trường học, thậm chí có nhiều người muốn tìm gặp Dương Minh cũng đều tiếc nuối phát hiện, Dương Minh không có ở trong lớp, cũng không ở trong ký túc xá.

Cho nên sau khi lần khiêu chiến này được phát tán trên diễn đàn trường, danh tiếng của Dương Minh thoáng cái đã cao hẳn lên!

Nhất là sau khi Dương Minh đáp lại, mọi ngượi lại càng vô cùng mong đợi với cuộc khiêu chiến này!

Tất cả mọi người đều coi Phạm Kim Triết là đồ ngu, danh tiếng của Dương Minh lớn như vậy, trong trường học có bao nhiều người muốn khiêu chiến Dương Minh đều thật bại, Phạm Kim Triết hắn có tài đức gì để đánh thắng Dương Minh đây?

Hắn chẳng lẽ còn lợi hại hơn phó xã trưởng của xã đoàn Teakwondo? Sao có thể như thế? Nếu thật sự lơi hại như thế thì cái tên Phạm Kim Triết sao còn không có chút tiếng tăm nào?

Người nhạy bén đã tìm tòi ra tư liệu của Phạm Kim Triết, một sinh viên của lớp nghiên cứu sinh hệ kinh tế, ngoài đi học thì có kinh doanh một công ty của gia đình. Bình thường đi lại bằng một chiếc xe Honda Accord, coi như mà một trong số những công tử lắm tiền nhiều của!

Trước nay không hề có tin tức hắn đánh nhau với một người nào hết, cũng chưa từng phát sinh xung đột mạnh với một ai cả, người như thế thì làm sao có đủ tư cách khiêu chiến Dương Minh?

Đọc truyện chữ Full