TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 4285 BĂNG CHỦ CŨNG TÁI MẶT…

Băng chủ nhìn Lâm Chính, không đoán được Lâm Chính rốt cuộc có ý gì.

“Tốt nhất anh đừng giở trò, nếu không, người của anh ở trong Tiên Cốc e là không cứu ra được!”.

Băng chủ nhỏ giọng nói với Lâm Chính.

“Băng chủ yên tâm, sao tôi lại giở trò chứ?”.

Lâm Chính bình thản nói, sau đó quay người đi chuẩn bị.

Ba vị lãnh tụ mỗi người đứng trước một lò luyện lớn.

Bọn họ sẽ dùng lò này để luyện chế đan dược.

Quy tắc rất đơn giản, trong vòng một ngày, ai có thể luyện chế được đan dược tốt hơn thì người đó sẽ là chủ của Tiên Tộc, thống trị toàn bộ Tiên Tộc.

Đương nhiên cuộc thi này chắc chắn không phải so kỹ xảo luyện đan của ai mạnh yếu, mà là so đấu bất cứ thủ đoạn nào.

Do đó, cuộc so tài luyện đan này ba bên có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Giữa ba bên có thể quấy nhiễu bất cứ một bên nào khác, có thể phá hoại lò luyện của người khác, có thể hủy thuốc của người khác, thậm chí có thể giết người đó.

Vì sao ba người lại tìm một đỉnh đồng?

Để khi ba vị lãnh tụ chiến đấu thì có người có thể duy trì đan dược trong lò của bọn họ.

Cho nên thực lực của đỉnh đồng cũng không tầm thường.

Vì chỉ có thể chọn đệ tử của mình làm đỉnh đồng nên đỉnh đồng của khu Thượng Tiên hay khu Nguyên Tiên đều là đại đệ tử của chủ khu đó, hầu như đều được ngầm hiểu là người kế thừa y bát.

Cũng vì vậy nên sự xuất hiện của Lâm Chính mới khiến mọi người xôn xao.

“Đợi lát nữa anh dùng dị hỏa thổi lò luyện thuốc, tôi phụ trách bảo vệ an toàn cho anh, rõ chưa?”.

Băng chủ nói.

“Được!”.

Lâm Chính gật đầu, nhìn lò luyện to lớn lan tràn hương thuốc nhè nhẹ, anh hiểu ra trong lò đã có dược liệu.

Nhưng nhìn sương băng dày đặc ở thân lò, trong lòng Lâm Chính hơi nặng nề.

“Dược liệu trong lò được bỏ vào từ lúc nào?”.

Lâm Chính hỏi.

“Một năm trước!”.

“Cái gì? Một… Một năm trước?”.

Lâm Chính kinh ngạc: “Thế thì dược liệu trong đó chẳng phải bị đông cứng rồi sao?”.

“Có thể nói như vậy…”.

“Thế làm sao luyện chế đan dược?”.

“Không phải anh có dị hỏa à?”.

“Dị hỏa… Tôi có dị hỏa thật, nhưng lò to như vậy, phải dùng bao nhiêu dị hỏa mới có thể luyện chế dược liệu trong đó thành đan?”.

Lâm Chính nhíu mày.

Nếu không có ai quấy rầy, trong vòng một ngày có thể miễn cưỡng thành đan, nhưng giá trị chắc chắn sẽ tự phai mất.

Bây giờ ba bên lại đấu đá luyện đan.

Anh là đỉnh đồng, e là sẽ trở thành cái gai trong mắt của hai nhà còn lại, sao có thể không giữ khí kình hộ thể?

“Đừng nhiều lời nữa, luyện đàng hoàng cho tôi! Sau khi chuyện thành, anh sẽ nhận được thứ mình cần”.

Băng chủ nói.

Lâm Chính không nói nữa, nuốt vài viên đan dược vào, nhắm mắt dưỡng thần.

“Các vị, đã chuẩn bị ổn thỏa chưa?”.

Thượng chủ cao giọng nói.

“Đừng lãng phí thời gian nữa, bắt đầu đi!”, Nguyên chủ lạnh lùng nói.

Thượng chủ lập tức nhìn về phía Băng chủ.

Băng chủ khẽ gật đầu.

Vù vù!

Hai ngọn lửa lập tức xuất hiện.

Lâm Chính nhìn sang.

Hóa ra là Vương Cuồng đỉnh đồng của Nguyên chủ và Bạch Miểu đỉnh đồng của Thượng chủ.

Hai người đã khởi động khí kình, tung về phía lò luyện.

Lâm Chính nhìn sang mới phát hiện hai người không hề biết thuật pháp hệ hỏa.

Bọn họ có thể nhóm lửa là vì lòng bàn tay bôi thứ bột đặc biệt, kết hợp với sức mạnh phi thăng mới có thể đốt lửa lò.

“Anh còn ngây ra đó làm gì? Nhóm lửa!”.

Băng chủ thấy Lâm Chính vẫn đang ngây ngốc, hét lên.

“Tôi nghĩ chúng ta đừng vội đốt lò thì tốt hơn”, Lâm Chính nói.

“Anh có ý gì?”.

Băng chủ nghiêm mặt hỏi.

“Tôi đề nghị cô hãy chuẩn bị sẵn sàng, đó mới là điều cần làm trước tiên!”.

Lâm Chính nhỏ giọng nói.

“Anh nói gì?”.

Băng chủ nhíu mày, cảm giác không ổn, quát khẽ: “Bây giờ tôi cho anh ba giây, mau mau nhóm lửa, nếu không, tôi thà không thi cuộc thi này nữa cũng sẽ chém chết anh!”.

Băng chủ không muốn làm lỡ thời gian thêm nữa, những biểu hiện của Lâm Chính cực kỳ đáng nghi.

Lâm Chính nghe vậy chỉ có thể gật đầu, bình thản nói: “Cô không nghe lời tôi khuyên thì thôi, tôi sẽ cho cô thỏa mãn!”.

Nói xong, anh đứng trước lò luyện khổng lồ, giơ cao một cánh tay.

“Băng chủ, cô chuẩn bị xong chưa?”.

Lâm Chính hỏi.

Băng chủ nhíu mày, nhưng không đáp lại.

“Vậy chúng ta bắt đầu thôi!”.

Dứt lời, lòng bàn tay Lâm Chính đột nhiên dâng lên một ngọn lửa màu trắng tuyết, sau đó...

Ầm!

Lửa hóa thành rồng, lao về phía lò luyện.

Trong nháy mắt, người từ bốn phương tám hướng đều kinh ngạc.

Thượng chủ và Nguyên chủ lập tức nhìn về phía này.

Băng chủ cũng tái mặt…

Đọc truyện chữ Full