Chương 273
Chiêu Vũ để vốn đã tin tưởng không hề nghi ngờ, thế nhưng khi nghe Mộ Dung Bắc Uyên nói như vậy thì lại hoang mang: “Chẳng lẽ không đúng sao?”
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn Triệu Khương Lan gật gật đầu, chỉ thấy Triệu Khương Lan bảo nha. hoàn đưa vào một cái khay, bên trong có mấy cái bát.
“Nhi thần ngoài ý muốn phát hiện, hôm nay trong đồ ăn của La cô nương và đại ca bị người khác động tay động chân, đều bị người vụng trộm hạ một loại dược liệu lợi niệu tên là Mộng Ly tản. Hai bát có màu sắc bất đồng trong đây chính là chứng cứ”
“Đó cũng là lý do vì sao, trong buổi yến hội chỉ có đại ca và La cô nương ra ngoài, mà những người khác thì không sao.”
Chiêu Vũ để ngây ngẩn cả người, như vậy xem ra, lão đại bị người ta tính kế?
Mộ Dung Bắc Yến vừa nghe Triệu Khương Lan nói vậy thì vội vàng nói: “Không dối gạt phụ hoàng, hôm nay nhị thần cũng cảm thấy có chút kỳ quái, trong yến hội cũng không nhiều canh nhưng rất muốn đi nhà xí, thật sự nhịn không nổi mới xuất môn. Hơn nữa thời gian nhi tử ra ngoài ngắn như vậy thì làm gì dư thời gian mà đi vụng trộm được.”
“Muốn nói con và La cô nương có tư tình thì càng không thể, hôm nay là lần đầu tin nhi thần nhìn thấy La cô nương, sao nhi thần lại có thể động tâm với một người mà nhi thần chưa từng gặp mặt được, nhi thần thật sự oan uổng!”
Chiêu Vũ để nghe đến đó thì không khỏi nhíu mày: “Nhưng về chữ viết thì người muốn giải thích như thế nào”
Triệu Khương Lan tiến lên hỏi: “Có thể thỉnh phụ hoàng đưa tờ giấy ấy cho nhi thần xem được không ạ?”
Khi nàng nhận lấy tờ giấy, cẩn thận xem đi xem lại nhiều lần, sau đó nàng mới chậm rãi mở miệng: “Chữ viết của đại ca tuy rằng có điểm đặc sắc, nhưng cũng không viết ngoáy, chữ viết vô cùng ngay ngắn, là loại chữ dễ dàng bắt chước nhất. Chỉ sợ là có người cố ý bắt chước để lừa gạt phụ hoàng”
Mộ Dung Bắc Yến lập tức giơ tay lên thề: “Phụ hoàng, trờ ở trên có thể làm chứng, nhi thần tuyệt đối không có viết cái này, lại càng không có tâm tư không nên có nào với Thiết Ngô quân. Nếu như nho thần nói dối thì sẽ chịu thiên lôi đánh xuống, chết không tử tế”
Thề độc như vậy cũng đủ nhìn ra thành ý của Mộ Dung Bắc Yến, Chiêu Vũ để không có đạo lý gì mà không tin.
Mới vừa rồi ông ta bụng đầy lửa giận nên có chút mất lý trí, nên nói những lời quá đáng với nhi tử.
Nay ngẫm lại, Chiêu Vũ để khó tránh khỏi sinh ra một tia áy náy.
“Được rồi, xem ra là trẫm hiểu lầm ngươi. Lão đại, người mau cùng Lê vương phi hãy bình thân đi, việc này trẫm sẽ tra rõ, trả lại trong sạch cho ngươi.”
Phu thê Mộ Dung Bắc Yến cuối cùng cũng thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khương Lan càng thêm cảm kích.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng xuất thủ cứu giúp. Lúc trước, mạng của Ly tần cũng là nhờ nàng ấy đoạt lại từ Quy Môn quan.
Triệu Khương Lan cũng chỉ cười thản nhiên, ý bảo bọn họ đừng suy nghĩ nhiều.
Chiêu Vũ để bảo Lê vương và Lê vương phi đi trước một bước, giữ lại ba người Mộ Dung Bắc Uyên để nói chuyện.
Nếu tất cả mọi người giống này hai đứa nhi tử khiển cho người ta bớt lo thì tốt rồi. Vừa thông minh lại có tình, là đứa nhỏ tốt!
Lúc này Chiêu Vũ đế đã hoàn toàn quên lần trước vì một tiểu nha hoàn ở Thần Vương Phủ mà ông ta có chút mâu thuẫn với bọn họ.
Ông ta ôn hòa nhìn qua: “Theo ý các ngươi, này tờ giấy là có người cố ý để trẫm nhìn thấy? Lúc ấy trẫm cách khá xa, chỉ nghe ở cạnh cửa có chút âm thanh la hét ầm ĩ, cụ thể là đã xảy ra chuyện gì.”
Lời này nói ra chính là đắc tội với người, nhưng không nói cũng không được.
Triệu Khương Lan đành phải mở miệng: “Bẩm ề phụ hoàng, nếu nhi thần không nhìn lầm thì chính là Lục công chúa từ bên ngoài chạy chậm vào đụng phải Là cô nương, sao đó Thị tiệp dư đi đến nâng nàng ấy đứng dậy, đồng phát ngay lúc đó tờ giấy này rơi ra, nói là rơi từ ống tay áo của La cô nương”
“Thị tiệp dư?” Chiêu Vũ để lạnh lùng nheo mắt, chuẩn bị bảo hoàng hậu triệu Thị tiệp dư tới đây để hỏi chuyện.
Triệu Khương Lan có chút bất đắc dĩ, loại chuyện như thế này, Thị tiệp dự nhất định sẽ không thừa nhận đầu.