Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Phương diện vũ khí sau khi có thành tích bước đầu, Tần Vô Song liền bắt đầu nghiên cứu đạo lý phần thứ ba của sư phụ đưa tặng, cũng chính là Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi.
Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi này là một lễ vật mà Tần Vô Song cần nhất trước mắt. Bởi vì, hắn một thân một mình tới nơi hoàn toàn xa lạ, có tay chân của Thiên Thần Đạo bên cạnh người, đó tuyệt đối là một tiện nghi tốt nhất.
Sư phụ Lý Huyền Phong đã chuẩn bị cho hắn mười hai đầu Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi. Hiển nhiên, với tu vi hiện nay của hắn, muốn khu động toàn bộ mười hai tên Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi này, tuyệt đối là không có khả năng.
Thực lực của hắn còn xa mới đạt đến loại trình độ này!
Giống như Linh thú Phong ấn của mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển ban đầu, Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi cũng là khu động vượt hai cấp mà thôi. Ban đầu, linh thú bên trong Phong ấn Đồ quyển, Tần Vô Song cũng chỉ có thể triệu hoán vượt qua hai cấp độ.
Với tu vi hiện nay chưa vượt qua Thiên Thần Đạo một kiếp của Tần Vô Song, nhiều nhất cũng chỉ có thể triệu hoán ra hai Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi chỉ có hai kiếp.
Mà một khi đợi hắn vượt qua một kiếp, trở thành cường giả Chân Thần Đạo một kiếp, liền có thể triệu hoán ra bốn Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi ba kiếp.
Sư phụ từng nói qua, lực chiến đấu của Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi này, hoàn toàn giống với Thiên Thần Đạo cường giả thông thường, không có chỗ khác biệt. Cho nên nói, Tần Vô Song một khi có thể triệu hoán ra hai Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi hai kiếp cấp thấp nhất ra, cũng tương đương bên cạnh có hai trợ thủ Thiên Thần Đạo hai kiếp.
Món quà lớn này của sư phụ, thực sự không hề nhẹ.
Có những át chủ bài này, tận đáy lòng Tần Vô Song cũng vô cùng có tự tin. Chỉ cần không gặp phải cường giả cấp bậc Chủ Thần, Tần Vô Song tự thấy, muốn giữ tính mạng bản thân vẫn không thành vấn đề.
Nhưng tư bản hiện tại, muốn đối kháng với Dị tộc, đối kháng với kẻ xâm lược Đại lục Phong Vân thực lực cường đại, còn kém rất nhiều.
Cũng chính là nói, Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi, chỉ có thể khiến hắn khi du lịch tu luyện bên ngoài, sẽ không có vẻ một mình đơn độc, nếu muốn giải quyết vấn đề căn bản, Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi rõ ràng không thành vấn đề.
Đại lục Phong Vân mấy vạn năm trước có hai tên Chủ Thần.
Khu động Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi này, đầu tiên phải giải trừ phong ấn của Thiên Thần Đạo Khôi Lỗi, đây là một công trình vô cùng lớn lao, Tần Vô Song phải tiêu tốn thời gian gần một tháng, mới giải trừ được hai đạo phong ấn. Cho dù như vậy, hắn đã cảm thấy thần lực phát sinh hư thoát.
Nhưng mà loại hoạt động giải trừ phong ấn này, lại sản sinh khảo nghiệm lớn lao với Thần hồn, khiến Thần hồn của Tần Vô Song cảm nhận được một loại dao động khác thường.
Cộng thêm một chút dấu hiệu của phương diện cơ thể, Tần Vô Song âm thầm phát hiện tựa hồ bản thân trong lúc bất giác, đem Thiên Thần Đạo lần đầu tiên đưa tới tai kiếp.
Mặc dù còn chưa chính xác đến, nhưng Tần Vô Song mơ hồ đã có thể cảm nhận được một chân trời huyền diệu. Thiên uy không lường được, Tần Vô Song không dám chậm trễ.
Làm xong tất cả chuẩn bị, nghênh đón kiếp thứ nhất của Thiên Thần Đạo tới!
Mỗi một tầng Thần đạo, kiếp thứ nhất luôn là dễ dàng nhất. Tựa hồ có thể nói bất cứ một tầng Thần đạo nào, bổ nhào trong kiếp thứ nhất, thực sự là có một không hai.
Mặc dù có một số không may, gặp khó khăn trên kiếp thứ nhất, đó tuyệt đối cũng không phải vì thực lực không đủ, hoặc là vận khí không thông, hoặc là khi độ kiếp có người cố ý quấy rối.
Chân chính vì thực lực không tốt bị kiếp thứ nhất tiêu diệt Thần hồn, đó là chuyện vô cùng hiếm hoi. Nếu ai có vận khí xui xẻo như vậy, thật sự còn khó hơn trúng thưởng!
Kiếp thứ nhất của Tần Vô Song hiển nhiên cũng không gặp phải vấn đề khó khăn quá lớn. Mặc dù có thể cảm nhận được thiên uy lẫm liệt, vô cùng rộng lớn mạnh mẽ, nhưng nói đến cùng vẫn là một loại biểu tượng. Đối với việc gặm nhấm Thần hồn trong cơ thể hắn, cũng không xem là rất khoa trương. Cứ như vậy, Tần Vô Song quả nhiên trong ba tháng đã hoàn thành mục tiêu đặt ra của hắn, đột phá kiếp thứ nhất, tấn thăng cường giả Thiên Thần Đạo một kiếp.
Mục tiêu này, quả nhiên là trong kỳ hạn ba tháng đã hoàn thành. Tần Vô Song thật ra cũng không có đắc ý vênh váo quá mức, lại suy nghĩ cẩn thận, lúc này mới hướng đến đại sảnh của Công hội Tán tu đi đến.
Tròn kỳ hạn ba tháng, trang viên này cũng sẽ tự động đóng cửa. Hắn muốn tiếp tục lưu lại nơi này tu luyện cũng không có khả năng.
Không tiếp tục nộp phí, cũng không thể tiếp tục sử dụng!
Tần Vô Song đương nhiên cũng không định tiếp tục sử dụng. Hắn đến Công hội Tán tu này, ý định ban đầu chính là vì củng cố cảnh giới Thiên Thần Đạo, hiện giờ đã trải qua kiếp thứ nhất, cảnh giới Thiên Thần Đạo được củng cố, Tần Vô Song đương nhiên không thể co đầu rụt cổ ở chỗ này.
Hắn biết mình cần làm gì!
Nhìn thấy Tần Vô Song đi ra, tên Chấp sự mặt mày hớn hở. Làm ăn với Tần Vô Song, khiến hắn có được khen thưởng thêm vào, vì vậy đối với đại khách hàng như Tần Vô Song, hắn vô cùng nịnh bợ.
- Tinh Hà đại nhân, ngài bế quan ra rồi?
Tần Vô Song ở đây, dùng cái tên của kiếp trước là Vũ Tinh Hà.
Ở Vị diện khác, cái tên Tần Vô Song nói đúng ra là không có vấn đề gì, nhưng Tần Vô Song là người cẩn thận, hắn không hy vọng vì cái tên của mình, mà mang tới phiền toái không tưởng tượng được.
Vạn nhất nội ứng của Đại lục Thiên Huyền có thể kêu tình báo truyền tin đưa tới Đại lục Phong Vân, mà Đại lục Thiên Tượng và Đại lục Phong Vân hiển nhiên cũng không có đoạn tuyệt qua lại. Đi lại với nhau như vậy, không phải không có khả năng bại lộ thân phận.
Suy nghĩ từ phương diện này, dùng một cái tên giả, không chê vào đâu được, không cần có bất cứ lo lắng không cần thiết nào.
- Chấp sự, ta còn có mấy vấn đề hỏi ngươi!
- Tinh Hà đại nhân, xin ngài cứ tận lực mở miệng, nếu là chuyện tiểu nhân biết, nhất định sẽ thành thực trả lời. Biết thì sẽ nói, nói thì nói hết.
- Ha ha, ta muốn hỏi ngươi, muốn nhận nhiệm vụ ở Công hội Tán tu, làm sao biết nội dung của nhiệm vụ! Có thể biết nội dung và phương hướng của nhiệm vụ từ trước không?
- Ha ha, vấn đề này cần phải nhìn cụ thể. Có một số nhiệm vụ, là bí mật, trước khi tiếp nhận khẳng định là không biết nội dung. Loại nhiệm vụ này, treo giải thưởng thường rất cao, thù lao hậu hĩnh. Một loại nhiệm vụ có tính cởi mở, có thể biết nội dung trước. Nhưng tương đối mà nói, thù lao sẽ ít hơn một chút. Nhìn trình độ khó dễ của nhiệm vụ mà trả thù lao. Nhưng tổng thể mà nói, nhiệm vụ bí mật sẽ trả cao gấp đôi so với nhiệm vụ cởi mở.
- A, chỉ có hai loại hình thức này thôi sao?
- Không, còn có loại thứ ba. Loại thứ ba là tiếp nhận ủy thác của các thế lực đầu lĩnh, Công hội Tán tu chúng ta không phụ trách móc nối, cũng không phụ trách câu thông. Chỉ phụ trách giúp đỡ tuyên bố. Liên lạc cụ thể, báo cáo kết quả, nhận nhiệm vũ, lãnh thù lao đều do các tán tu các ngươi tự mình nói chuyện với các thế lực đầu lĩnh!
Tên Chấp sự nói đến đây, mỉm cười hỏi một câu:
- Tinh Hà đại nhân, ngài muốn nhận nhiệm vụ sao?
Tần Vô Song cười cười:
- Thế nào, ta không giống với người nhận nhiệm vụ sao?
- Thật ra không phải nói không giống, cường giả hơi có chút thân phận giống như ngài, nhiệm vụ bình thường, cũng không đáng để ngài để ý? Ha ha…
Trò nịnh bợ này thật ra không phải rất cao minh, nhưng Tần Vô Song cũng không tức giận, mà là cười nói:
- Gần đây tình hình kinh tế có chút khó khăn, cần trang bị một chút vật liệu, đồng thời cũng cần một món vũ khí tiện tay và các trang bị khác, những cái này đều phải cần tiền.
- Được, đại nhân, nếu ngài muốn có được thù lao cao một chút, vậy thì chỉ có thể mạo hiểm đi nhận những nhiệm vụ Tinh vực. Loại nhiệm vụ vượt qua Vị diện này, thù lao rất cao, nhưng nguy hiểm cũng lớn nhất.
Tần Vô Song khẽ nhướng lông mi:
- Nhiệm vụ Tinh vực? Các ngươi có sao?
- Ha ha, đại nhân, Công hội Tán tu chúng ta, chỉ phụ trách nhiệm vụ của Đại lục Thiên Tượng, rất ít có loại nhiệm vụ Tinh vực này. Nhưng nhận người ủy thác nhiệm vụ Tinh vực thì vẫn có. Nhưng mà chúng ta không phụ trách móc nối câu thông.
- Được, ta biết rồi. Ngươi xuống trước đi, đợi ta có yêu cầu, sẽ lại tìm ngươi.
Tần Vô Song xua xua tay, kêu tên Chấp sự thối lui, trong lòng suy nghĩ nói:
- Nhiệm vụ Tinh vực, là nhiệm vụ bước vào Vị diện, nói thẳng ra, nhất định là loại nhiệm vụ kẻ bỏ mạng mới đi làm. Giàu có đi cùng với nguy hiểm. Nhiệm vụ bước qua Vị diện này, nguy hiểm lớn, tỷ lệ tử vong cao!
Không nói những cái khác, chỉ cần là Truyền Tống Trận trực tiếp Vị diện, đã có tỷ lệ tử vong rất cao. Cường giả bị lạc trên Truyền tống Thông đạo, trong mười người chỉ có một hai người trở về. Nhiệm vụ này, nếu muốn đi cũng cần phải có đủ thù lao mới được. Bằng không, không thể mù quáng!
Tần Vô Song biết loại nhiệm vụ này, hiển nhiên không phải vì đi kiếm tinh thạch. Cái mà hắn cần hiện tại chính là các loại phương thức tôi luyện, và chấp hành nhiệm vụ, chính là một loại phương thức tốt nhất. Cũng có thể dùng loại phương thức này, đi tiếp xúc với một số thế lực đầu lĩnh, đây là việc cần thiết nhất trước mắt của Tần Vô Song.
o0o
Khi Tần Vô Song đang nâng chén uống một mình, trong góc đại sảnh có một tên gia hỏa dáng vẻ hào sảng, giống như buồn ngủ, đi tới. Vừa đi, vừa ngáp, dáng vẻ phảng phất như ngủ cả năm không dậy!
- A, vị đại nhân này, quấy rầy một chút, không để bụng chứ?
Tần Vô Song nhìn tu luyện giả không mời mà đến này, cười cười, chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh:
- Ngồi đi!
Người này, ước chừng là dáng vẻ Chân Thần Đạo một kiếp. Đặt ở Đại lục Thiên Huyền, chính là cường giả cấp bậc Đồ Đằng. Nhưng đặt ở Đại lục Thiên Tượng, cũng chỉ là thực lực trên trung đẳng mà thôi. Những phương diện khác, chỉ sợ cũng không bằng cường giả Thần đạo bình thường của Đại lục Thiên Huyền.
- Đại nhân, nhìn diện mạo hiên ngang của ngươi, mới nhìn đã biết là nhân vật nổi bật, tiểu nhân cả gan tới đây mạo phạm, xin đại nhân đừng trách cứ. Để biểu đạt thành ý, tiểu nhân xin kính trước ba chén!
Người này ngoài miệng khách khí, hành động lại không chút khách khí, rót rượu, uống liên tiếp ba chén.
Tần Vô Song nhàn nhạt cười, nhìn nhất cử nhất động của người này.
Người này cũng không biết là da mặt dày, hay là thần kinh trời sinh có vấn đề, thong dong điềm tĩnh, cười nói:
- Đại nhân, nghe khẩu khí của ngài, tựa hồ là muốn tìm một nhiệm vụ chơi một chút đúng không?
Ba chữ ‘chơi một chút’ này, dùng rất hay. Hiển nhiên, theo hắn thấy, tu vi đã đến mức như Tần Vô Song, nhận nhiệm vụ, cũng chính là tính chất vui đùa chiếm đa số.
Tần Vô Song đương nhiên sẽ không trả lời thẳng vào vấn đề, ngược lại hỏi:
- Ngươi tên là gì?
- Tiểu nhân tên là Giang Nam Sinh, đại nhân nếu không ngại, có thể gọi ta là Tiểu Giang. Ha ha, vì tiểu nhân có thể nói chuyện với một cường giả như ngài, xin uống thêm một chén nữa.
Tần Vô Song để mặc hắn không ngừng rót rượu, uống rượu. Giang Nam Sinh này phảng phất vô cùng thích rượu của Tần Vô Song, muốn tìm mọi cách, uống hết chén này đến chén khác, phảng phất như ý còn chưa hết, nhưng bầu rượu đã trống không. Nhìn bình rượu trống không lắc lắc không có giọt nào rơi xuống, Giang Nam Sinh ngượng ngùng cười, lại nói:
- Đại nhân, ở đây ta thật ra có một đường đi phát tài, đồng bọn nếu cùng chung chí hướng thì gia nhập. Không biết đại nhân có hứng thú gia nhập không? Tiểu nhân nguyện vì đại nhân tham gia nhiệm vụ, xông pha chiến đấu!
Tần Vô Song khẽ nhướng mày lên:
- Tiểu Giang, ngươi muốn kêu ta làm tay chân cho ngươi, hay là muốn ta làm chủ thuê của ngươi?
Tiểu Giang sửng sốt, lập tức cười theo nói:
- Đều không phải, đều không phải. Thật đấy, ta thành tâm thành ý, mời đại nhân làm đồng bạn.