Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Trong hai tròng mắt của Tần Vô Song đột nhiên bắn ra một đạo quang mang sắc bén, giống như một đạo quang mang dứt khoát vô hình, gắt gao vây khốn lấy Tiểu Giang.
Tiểu Giang bị ánh mắt sắc bén này nhìn chăm chú, nhất thời cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, giống như ngàn vạn mũi kim khâu không ngừng châm vào da thịt hắn, phảng phất có thể xuyên thấu qua cơ thể của hắn bất cứ lúc nào, giống như trực tiếp xâm nhập Thần hồn của hắn vậy.
Tiểu Giang cố gắng ngăn cản luồng ánh mắt này, sống lưng nhất thời ẩm ướt một trận, căng thẳng không thôi.
Một lúc sau, trên khóe miệng Tần Vô Song tràn ra một nụ cười nhàn nhạt, thu ánh mắt sắc bén lại, tự nhìn cái chén trong tay, gõ một tiếng:
- Tiểu nhị, mang thêm một bình rượu lên!
- Được!
Tên phục vụ kéo dài ngữ điệu, đã chạy tới.
Tiểu Giang lau mồ hôi trên trán, cười làm lành nói:
- Đại nhân, uy áp thật cường đại, xem ra ta tìm đúng người rồi!
- Nói đi, nhiệm vụ gì?
Tiểu Giang nhìn xung quanh, thấp giọng nói:
- Đại nhân, có thể đến chỗ khác nói chuyện không?
Tần Vô Song thấy hắn thần thần bí bí, trong lòng thật ra cũng không nghi ngờ hắn. Vừa rồi hắn quan sát Thần hồn của Tiểu Giang, xuyên thẳng đến chỗ sâu trong Thần hồn của đối phương, mặc dù không cách nào nhìn thấu được suy nghĩ, nhưng trong nháy mắt, ánh mắt của Tiểu Giang không trốn tránh, mặc dù sợ hãi, nhưng lại thản nhiên, chí ít chứng minh, tên gia hỏa này không có ý đồ xấu xa gì.
Hai người song song rời khỏi Công hội Tán tu, Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Thời gian của ta không nhiều, ngươi nói đi!
Tiểu Giang thấy nơi này địa thế rất cao, khung cảnh xung quanh đều nằm trong tầm mắt, thực sự không cần lo lắng tai vách mạch rừng, thấp giọng nói:
- Đại nhân, ta đây cũng do có một bằng hữu bên trong tiết lộ cho ta tin tức, nói thật, là một nhiệm vụ Tinh vực, phải tới một Vị diện khác. Nhưng mà, tuyệt đối không phải đi giết người…
- Cụ thể là nhiệm vụ gì?
Tần Vô Song không có thời gian dông dài, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
- Nhiệm vụ này, là Chủ Thần Điện tuyên bố. Trong Công hội Tán tu, tuyệt đối không có người biết. Trên thực tế nhiệm vụ này, bên phía Chủ Thần Điện thậm chí còn chưa công bố.
- Còn chưa công bố sao?
Sắc mặt Tần Vô Song trầm xuống.
- Đại nhân, ngài đừng hiểu lầm. Mặc dù không có công bố, nhưng mà vị bằng hữu đó của ta, là một Chấp sự Ngoại vụ của Chủ Thần Điện. Là hắn âm thầm chiếu cố ta, kêu ta tổ chức một nhóm người, lập tức có nhiệm vụ lớn. Rất có triển vọng! Nhiệm vụ này, có lẽ những thế lực đầu lĩnh đều sẽ tranh giành. Trong giới tán tu, có thể tạo thành một nhóm đội ngũ, đã là cảm tạ thiên địa rồi. Cho dù chúng ta chuẩn bị trước cũng chỉ là có tư cách xét tuyển, nhưng cũng chưa chắc có thể nhận được nhiệm vụ này!
- Nói như vậy, nhiệm vụ mà ngươi nói, chỉ có thể có, chứ không phải chắc chắn có thể có được nhiệm vụ, đúng không?
Tần Vô Song cười lạnh nói.
- Đại nhân mặc dù là nói như vậy, nhưng Chủ Thần Điện một năm mới tuyên bố được bao nhiêu nhiệm vụ? Đặc biệt là nhiệm vụ cấp bậc Tinh vực, chỉ cần công bố, đều là quy mô lớn. Cho dù những thế lực đầu lĩnh đó muốn tham dự, nhưng cũng không nhất định là đủ người. Cao thủ, lúc nào cũng càng nhiều càng tốt! Với thực lực của đại nhân ngài như vậy, ta thấy cho dù những thế lực đầu lĩnh đó, cũng chưa chắc có thể hoàn toàn gạt bỏ ngài ra ngoài.
Đây thật ra không phải nịnh bợ, Tiểu Giang xác thực là kinh ngạc trước thực lực của Tần Vô Song, cũng không phải là một mực thổi phồng và nịnh hót.
Tần Vô Song đương nhiên là không thèm để ý, với độ cao hiện giờ của hắn, đương nhiên sẽ không sản sinh nghi ngờ gì với một câu nói của một tu luyện giả bình thường.
- Rốt cuộc là nhiệm vụ gì, mà được ngươi nói vô cùng kỳ diệu như vậy?
Đây mới là bản chất vấn đề mà Tần Vô Song muốn tìm hiểu.
Tiểu Giang cười cười:
- Đại nhân, cũng không giấu gì ngươi. Nhiệm vụ này, độ nguy hiểm vẫn là rất lớn. Đây cũng là nguyên nhân tại sao ta nói thế lực đầu lĩnh cũng muốn tham gia, nhưng cũng không nhất định tham gia. Những thế lực đầu lĩnh, có dám tiếp nhận phiêu lưu hay không là một vấn đề. Nhiệm vụ này, không phải đi giết người, mà là đi khai thác mỏ. Đương nhiên, khai thác mỏ là chuyện của những thợ mỏ. Loại tu luyện giả cao cấp như chúng ta, chỉ phụ trách vấn đề bảo vệ. Nếu không có kẻ địch bên ngoài, thì phụ trách giám sát thợ mỏ, tránh cho bọn họ ăn trộm tinh thạch Đại La. Nếu có kẻ địch bên ngoài xâm lấn, thì phải phụ trách đối kháng với kẻ địch, đem tinh thạch Đại La mang về Đại lục Thiên Tượng.
Tần Vô Song đại khái đã hiểu được.
Nhiệm vụ này, thì ra là như vậy. Có nội tình này, Tần Vô Song càng cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Không phải chính là khai thác mỏ sao? Khai thác mỏ cũng không phức tạp.
Nhưng mà, tài nguyên khoáng sản này ở nơi nào? Chủ Thần Điện làm to chuyện, tuyển nhận nhân viên bảo vệ như vậy, tuyệt đối không phải là một nơi bình thường.
Tiểu Giang gãi gãi đầu:
- Đại nhân, ngươi muốn hỏi ta cụ thể là đi đến nơi nào, chuyện này ta cũng không rõ lắm. Ta chỉ biết, nhiệm vụ lần này vô cùng lớn. Thù lao rất cao! Người cuối cùng trở về, theo số lượng tinh thạch, có thể trích tỷ lệ phần trăm nhất định. Nghe nói, Chủ Thần Điện định lấy ra hai thành ban thưởng cho những nhân viên bảo vệ. Loại khen thưởng này, vô cùng hậu hĩnh. Loại nhiệm vụ bình thường, có thể có được nửa thành là tốt rồi, đừng nói là hai thành.
Mê hoặc lớn, nguy hiểm cũng lớn, đây là chân lý vĩnh viễn không đổi từ xưa đến nay.
Tần Vô Song thật ra không trông cậy Chủ Thần Điện sẽ đại phát từ bi như vậy.
- Ngươi còn thiếu bao nhiêu người?
Tiểu Giang gãi gãi đầu:
- Bằng hữu đó của ta kêu ta tổ chức một đoàn bảy người, bình thường một đoàn bảy người làm thành một tổ. Ngài muốn hỏi ta thiếu bao nhiêu người, nói thật với ngài, ngoài bản thân ta ra, ta cũng chưa tìm được ai. Không phải không tin được, mà là nhìn không hợp mắt.
Tiểu Giang thật ra rất thẳng thắn, cũng chính vì như vậy, Tần Vô Song thật ra có chút ánh mắt khác đối với hắn.
- Đội bảy người, ngươi đến hiện tại một người cũng chưa tìm được, đây là trêu đùa ta sao?
Tần Vô Song cố ý giả vờ tức giận.
Tiểu Giang vội vàng xua xua tay nói:
- Đại nhân, đừng nói như vậy. Ta có được tin tức, cũng là chuyện nửa tháng rồi. Hơn nữa, nói thật, thực lực của ta còn xa mới đạt đến loại trình độ vung tay một cái, tập hợp người theo. Người khác cho dù có lòng, thấy thực lực của ta bình thường, cũng không tin tưởng lắm. Cho nên, ta chưa nhìn trúng ai, bình thường không mở miệng, để tránh rước họa vào thân, ngược lại truyền tin tức này, chọc giận Chủ Thần Điện.
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Chuyện này cũng phải. Đợi tiểu đội bảy người của ngươi tìm được sáu người, hãy đến tìm ta cũng không muộn.
Tiểu Giang vội nói:
- Đại nhân, ngài nghe ta nói đã.
- Sao?
- Đại nhân, nếu không có cường giả như ngài ra mặt, ta muốn tìm bảy người thực lực mạnh, lại là đội ngũ đáng tin, tựa hồ là không thể. Đây không phải ta tự coi nhẹ mình, ta có bao nhiêu thực lực, bao nhiêu lực kêu gọi, bản thân ta biết rất rõ. Nhưng đại nhân ngài thì khác. Nếu ngài lấy danh nghĩa cá nhân, tuyên bố nhiệm vụ này, triệu tập người, đừng nói là năm người, tìm năm mươi người, cũng là chuyện bình thường.
Tần Vô Song không khỏi bật cười:
- Nói đi nói lại, ngươi đều là tính toán trên người ta. Bản thân ngươi tay không chụp sói trắng?
- Hắc hắc, đại nhân, cũng không thể nói như vậy. Ta không phải muốn dính vào hào quang của ngài, tìm được một đại nhân vật như ngài, mới có thể dẫn đến Kim Phượng Hoàng!
Tiểu Giang thấy Tần Vô Song không có tức giận, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm một chút. Hắn thầm nhủ may mắn, bản thân tìm được vị đại nhân này, xem ra là tìm đúng rồi.
Vị đại nhân này mặc dù uy áp kinh người, nhưng xem ra cũng không phải là loại cường giả thô bạo không nói lý lẽ. Loại cường giả này, mặc dù phải cẩn thận phụng dưỡng, nhưng không cần lo lắng thoáng cái không cẩn thận sẽ chọc giận.
- Tiểu Giang, cho dù ngươi không tìm được người, trong lòng cũng phải có chọn lựa một số người để cung cấp cho việc lựa chọn chứ. Bằng không, mù quáng quá mức rồi!
Tiểu Giang mỉm cười nói:
- Thật sự là vậy, trong lòng ta thật ra có chọn một số người, nhưng nói thật, những người này, ta chỉ nghe danh, chưa từng gặp mặt. Cho dù tìm đến tận cửa, người ta cũng chưa chắc gặp mặt ta. Cho nên, vẫn cần đại nhân ra mặt. Ta biết mấy người này, tương đối có danh tiếng trong giới tán tu. Mặc dù tính tình đều cổ quái, nhưng tổng thể mà nói, đều có một đặc điểm, chính là nói chuyện rất uy tín, sẽ không thay đổi thất thường.
Tần Vô Song thầm chấp nhận:
- Không tệ, tổ đội chấp hành nhiệm vụ, uy tín vô cùng quan trọng. Nếu là tiểu nhân thay đổi thất thường, tất nhiên tự loạn.
- Ha ha, đúng vậy, đại nhân, đây là danh sách của ta. Nếu không, chúng ta đi hai bước, vừa tuyên bố nhiệm vụ phía bên Công hội Tán tu, lấy danh nghĩa của đại nhân ngài. Mặt khác, đến thăm hỏi những cường giả của giới tán tu, xem xem có thể chiêu nạp được mấy người. Nói tóm lại, đội ngũ này cần bảy người, nhiều hơn không được, ít hơn cũng không được.
Tần Vô Song trầm tư một lát, nếu đơn giản là tinh thạch Đại La, đối với hắn tuyệt đối không có lực hấp dẫn. Nhưng suy nghĩ đến vấn đề có kinh nghiệm, còn có vấn đề tán tu, trong lòng Tần Vô Song liền có thêm mấy phần chủ ý. Nếu có thể mượn cơ hội chiêu nạp mấy cao thủ của giới tán tu, tuyệt đối là chọn lựa rất tốt.
Hắn hiện tại, đang thiếu chính là nhân lực!
Nếu có thể thành lập một đội ngũ riêng của mình, xây dựng một đại cục diện ở Đại lục Thiên Tượng. Bồi dưỡng một nhóm cao thủ, hình thành thế lực của mình, đến lúc mang về Đại lục Thiên Huyền, đó chính là một nhóm lực chiến đấu vô cùng khả quan. Đặc biệt là môn thần thông Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, người đông, càng có thể thể hiện ra tính ưu việt!
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song gật gật đầu:
- Tiểu Giang, vậy làm theo ngươi nói. Thành hay không thành, phải thử rồi hãy nói!
Tiểu Giang nghe nói, mặt mày rạng rỡ, trong mắt phóng ra quang mang:
- Đại nhân, nói như vậy, ngài thật sự đồng ý sao? Thật tốt quá, ha ha, thật tốt quá! Có cường giả cấp bậc như đại nhân ngài ra mặt, đội ngũ của giới tán tu chúng ta, nhất định sẽ không bị gạt bỏ hoàn toàn. Nói thế nào, cũng phải có một đội ngũ giới tán tu chúng ta.
Tần Vô Song ở Công hội Tán tu tuyên bố nhiệm vụ này, do lấy danh nghĩa Thiên Thần Đạo cường giả tuyên bố, vì vậy lực hấp dẫn cũng vô cùng lớn.
Cùng như đồng thời, Tần Vô Song dưới sự hướng dẫn của Tiểu Giang, trong thời gian ba tháng, vào Nam ra Bắc, thăm hỏi không ít cường giả của giới tán tu.
Những cường giả giới tán tu này, quả nhiên đều là một số nhân vật kiệt ngạo bất tuân. Tán tu bình thường đều thích một mình đơn độc, lòng đề phòng rất nặng, bằng không, bọn họ cũng sẽ đi dựa vào tông môn.
Trở thành tán tu, đã chứng minh những người này chỉ tin bản thân mình, rất khó tín nhiệm người khác. Đương nhiên, có thể đi nương nhờ vào tông môn, rất nhiều trường hợp cũng không phải vấn đề tính cách, mà là có nhiều nguyên nhân.
Lúc này, Tần Vô Song đã đến một nơi tiếng tăm là Khô Tùng Lĩnh. Khô Tùng Lĩnh này, có một tán tu thực lực cường đại, nghe nói gần sát với Thiên Thần Đạo đỉnh cao, là đối tượng Tiểu Giang trọng điểm muốn khai thác.
Người này tên là Thiết Binh, người ngoài đặt cho biệt hiệu là Bạo Hổ Thiết Hoằng.
Vừa mới đặt chân vào khu vực bên ngoài Khô Tùng Lĩnh này, Tần Vô Song đã khẽ nhíu mày. Tiểu Giang vẫn không biết, hiếu kỳ hỏi:
- Đại nhân, sao lại dừng chân không đi tới nữa?
Tần Vô Song lông mày khẽ nhướng lên:
- Tới không phải lúc. Tiểu Giang, người ta phát hiện ra ngươi rồi!
Thực lực của Tiểu Giang, đến gần địa bàn của người ta, không bị phát hiện mới là lạ.
Khi Tiểu Giang còn đang hồ nghi, một thanh âm nhu hòa đã vang lên, giống như truyền ra từ trong địa ngục vậy, âm trầm cười nói:
- Bạo Hổ, ngươi muốn nhờ người giúp, cũng phải có thể diện một chút. Mời một tên vô dụng Chân Thần Đạo một, hai kiếp đến, không phải mất mặt lắm sao?
Tiểu Giang vừa nghe lời này, sắc mặt xấu hổ đồng thời lộ ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ.