“Bước cuối cùng?"
Sắc mặt Mãn Long thay đổi, lập tức hiểu ra lời nói của ông tổ nhà họ Mãn.
Hắn vội vàng nhìn Lâm Chính.
Nhưng vào lúc này, cơ thể vỡ vụn của Lâm Chính phát ra từng đợt ánh sáng thần kỳ, sau đó một lượng lớn thần ý dần dần bốc lên.
Giống như sao trời, không ngừng xoay quanh anh.
“Cậu ta đang phi thăng?”
"Chẳng lẽ... anh ta sắp bước vào cảnh giới Lục Địa Thần Tiên?"
Những người khác cuối cùng cũng kịp phản ứng, vô cùng khiếp sợ.
“Hóa ra người này thoi thóp, như người sắp chết, không phải vì bệnh nặng, mà bởi trong cơ thể cậu ta đang ngưng tụ khí ý, ý định phi thăng!"
"Chúng ta đều bị lừa rồi! Nhất định thằng nhóc này đã sử dụng loại thuốc nào đó, hỗ trợ phi thăng!"
Trong mắt ông tổ nhà họ Mãn hiện ra vẻ uy nghiêm trước nay chưa từng có, gầm gừ nói: "Mấy người ngẩn ra đấy làm gì? Nhân dịp cậu ta chưa kịp phi thăng! Mau giết cậu ta đi! Theo tôi xông lên!"
Nói xong, ông ta lại lao đến giết Lâm Chính.
Tất cả cao thủ nhà họ Mãn sau lưng ông ta đều lao về phía trước.
"Bảo vệ Lâm minh chủ!"
Thành chủ Nam Ly Thành vừa mới tiếp nhận trị liệu cũng ý thức được chuyện điều gì đó, trong mắt lóe lên tia hy vọng, thê lương kêu lên.
"Tất cả mọi người nghe lệnh! Lâm minh chủ sắp phi thăng! Mau bảo vệ Lâm minh chủ! Bảo vệ Lâm minh chủ!"
Trang chủ Vân Tiếu thúc giục kình khí, dùng toàn bộ sức mạnh hét lên.
Khi giọng nói này phát ra, tất cả mọi người trong liên minh Thanh Huyền đều quay đầu.
Thấy ánh sáng trên người Lâm Chính càng lúc càng nồng đậm, da thịt đều biến thành màu vàng kim, giống như máu thịt của thiên thần.
Anh đứng ở nơi xa, coi thường tính mạng, dung hòa cùng trời đất.
Không ai ngờ rằng, Lâm Chính sẽ phi thăng thành thần vào thời khắc mấu chốt này, bước vào cảnh giới Lục Địa Thần Tiên.
Trong lòng Vu Hồng run lên, không thể tin nổi.
“Ông tổ... ông tổ! Giết! Giết! Giết anh ta! Giết anh ta!”
Vu Hồng kinh hoàng gào lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Nếu Lâm Chính không chết, cô ta sẽ không có đường sống!
Bị Lục Địa Thần Tiên đuổi giết, không ai trong vực Diệt Vong có thể chịu được.
"Giết cho tôi!"
Ông tổ nhà họ Mãn một người một ngựa, tập trung tất cả sức mạnh trong lòng bàn tay, hóa thành luồng sáng vàng, giống như vũ trụ nổ tung trong bàn tay, vung tay lên, đập về phía Lâm Chính.
"Đừng hòng làm tổn thương minh chủ!"
Một lãnh đạo cấp cao của liên minh Thanh Huyền lao đến, định ngăn cản ông tổ nhà họ Mãn.
Nhưng anh ta hoàn toàn không phải đối thủ của ông tổ nhà họ Mãn đang trong cơn thịnh nộ, anh ta còn chưa kịp thúc giục chiêu thức phòng ngự, đã bị khí tràng của ông tổ nhà họ Mãn xé nát cơ thể, chết ngay tại chỗ.
"Dừng lại cho tôi!"
Một người khác tiếp tục lao đến, ngăn cản ông tổ.
"Chết!"
Ông tổ nhà họ Mãn tiếp tục gầm lên, trong miệng bật ra âm thanh, xé nát da thịt người đàn ông, chỉ sót lại một bộ xương đẫm máu.
“Bảo vệ minh chủ!”
"Đừng hòng làm tổn thương minh chủ dù chỉ là sợi tóc!"
"Ông tổ nhà họ Mãn, dù ông là Lục Địa Thần Tiên thì thế nào chứ?"
"Dừng lại!"
Càng lúc càng nhiều người lao đến.
Bọn họ coi thường cái chết, liều mạng ngăn cản ông tổ nhà họ Mãn.
Ngay cả khi bọn họ giống như tờ giấy ở trước mặt ông tổ nhà họ Mãn, vô cùng yếu ớt.
Nhưng bọn họ không sợ.
Người trước ngã xuống người sau tiến lên, hùng hồn mà chết!
Xa xa những thế tộc muốn chen chân, đục nước béo cò đều bị sốc trước hành động của các thành viên liên minh Thanh Huyền.
“Đây là liên minh Thanh Huyền ư?”
"Bọn họ... mới thành lập không lâu! Sao dám hy sinh tính mạng vì Lâm minh chủ?"
Không ai biết.
Cho dù là Vu Hồng cũng không hiểu được.
Khi ông tổ nhà họ Mãn lao đến, cơ thể ông ta đã nhuốm đầy máu đỏ.
Sau lưng!
Một đường thi thể!
Một con đường máu!