TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 4389 CHUYỆN GÌ ĐANG DIỄN RA NGOÀI KIA VẬY?”

Sau khi trở lại Giang Thành, Lâm Chính đã đi một mình đến công ty Quốc tế Duyệt Nhan để gặp Tô Nhu.

Dù sao anh đã rời khỏi Giang Thành rất lâu, cũng lâu rồi anh chưa được gặp lại Tô Nhu.

Đoạn đường đầy gian nan và mưa gió đó đã để lại cho Lâm Chính rất nhiều cảm xúc.

Nhất là khi ông tổ nhà họ Mãn dẫn đoàn quân tấn công, nếu nói rằng trong lòng Lâm Chính vẫn bình yên như nước thì chỉ là đang tự lừa mình dối người mà thôi.

Dù cho thế nào đi nữa, mọi thứ đều đã tốt đẹp hơn.

Lâm Chính chỉnh lại quần áo, hít một hơi thật sâu rồi bước vào trong công ty.

“Anh Lâm, anh đến rồi?”

Cô gái ở quầy lễ tân nhận ra Lâm Chính, biết rằng người đàn ông này là chồng của sếp Tô, cô ta nở một nụ cười rất chuyên nghiệp chào đón.

“Chủ tịch Tô đâu rồi?”

Lâm Chính gật đầu hỏi.

“Chủ tịch Tô đang họp, anh Lâm, anh có cần tôi thông báo cho chủ tịch Tô không ạ?”

“Không cần đâu, tôi sẽ đợi ở chỗ này”.

Lâm Chính cười nói, sau đó ngồi xuống ghế sô pha trong đại sảnh, châm một điếu thuốc, cầm điện thoại lướt những tin tức mới nhất.

Tuy nhiên, mới vừa đọc một vài bài báo, Lâm Chính đã giật mình.

“Tiểu Thiến! Dạo gần đây công ty của các cô đang đầu tư vào dự án ở ngoại ô Giang Thành sao?”

Lâm Chính hỏi cô gái lễ tân.

“Đúng vậy anh Lâm, cuộc họp lần này của chủ tịch Tô là để đàm phán về dự án ở vùng ngoại ô Giang Thành!”

Tiểu Thiến đứng trước quầy lễ tân mỉm cười.

“Dự án mới ở ngoại ô Giang Thành cần phải huy động nguồn vốn gần một trăm tỉ mới có thể khởi công, công ty Quốc tế Duyệt Nhan lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ? Vả lại, không phải là mấy người đang kinh doanh mỹ phẩm à? Sao biết cách nhìn hiểu bất động sản mà mở rộng theo hướng này chứ?”

Lâm Chính cau mày hỏi.

Tiểu Thiến nghe thấy vậy, nhìn trái nhìn phải một chút, thấy các đồng nghiệp không nhìn về phía này mới nhỏ giọng cười nói: “Anh Lâm, chắc có điều này anh chưa hiểu nhỉ? Có người giới thiệu với chủ tịch Tô một cậu chủ nhà tài phiệt ở nước F, cậu chủ đó cảm thấy dự án ở ngoại ô Giang Thành rất có triển vọng nên đã hợp tác với chủ tịch Tô, định cùng nhau giành lấy dự án này! Vừa hay chủ tịch Tô cũng có mối quan hệ sâu rộng nên công ty chúng tôi đã được phụ trách dự án này”.

“Cậu chủ nhà tài phiệt ở nước F?”

Lâm Chính im lặng suy nghĩ, cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Vào lúc này, bên ngoài cửa của công ty vang lên tiếng hô hoán đầy ngạc nhiên.

Anh quay đầu lại thì thấy những chiếc Ferrari mui trần chở đầy bông hồng đỏ tươi thắm đậu trước cổng công ty.

Có khoảng mười hai chiếc xe đang xếp thành một hàng dài.

Những người đang đi bộ ngang qua đó đều hết sức ngạc nhiên dừng bước lại, lấy điện thoại ra chụp hình.

Tiểu Thiến và những người khác đang ở trong công ty đều sửng sốt, vội vàng chạy ra cửa để nhìn, nhao nhao bàn luận.

“Trời ạ, ai vậy? Bày ra nhiều thứ như thế này là muốn cầu hôn sao?”

“Không biết cô gái nào may mắn thế nữa!”

“Nếu đổi lại là tôi, tôi sợ là mình sẽ ngất luôn tại chỗ mất!”

“Trang trọng quá đi! Thật lãng mạng!”

Mắt của vài cô gái sáng bừng, thốt lên những lời nói ngưỡng mộ.

Nhưng Lâm Chính lại cảm thấy không ổn.

Những đóa hồng này đều là loại cao cấp nhất, mỗi chiếc xe chở khoảng ngàn đóa hoa mà lại có tổng cộng mười hai chiếc xe, chỉ riêng những đóa hoa này đã tốn một khoản rất lớn.

Người bình thường không thể làm ra những việc phô trương lãng phí thế này!

Không còn nghi ngờ gì nữa, chủ nhân của tất cả những thứ này chính là một cậu ấm lắm tiền!

Không có một gã đàn ông nào ở công ty Quốc tế Duyệt Nhan có khả năng kinh tế như vậy cả!

Trừ khi, người đó chính là cậu chủ giàu có của nhà tài phiệt đến từ nước F!

Nếu hắn muốn theo đuổi một người phụ nữ cùng cấp bậc với mình ở công ty Quốc tế Duyệt Nhan thì chỉ cần một buổi tỏ tình đầy thâm tình và lãng mạng là được rồi.

Nhưng hắn lại không làm thế, mà vung tay hào phóng.

Điều này cho thấy mục tiêu của đối phương rất khó nhằn.

Lâm Chính dập tắt điếu thuốc, im lặng suy nghĩ trong chốc lát rồi lấy điện thoại ra bấm số.

Nhưng anh còn chưa bỏ điện thoại xuống, đã có một nhóm người bước ra khỏi thang máy.

Người đi đầu tiên chính là Tô Nhu.

Cô đang mặc một bộ đồ của những cô gái giỏi giang chuyên nghiệp, mái tóc dài xõa qua vai, nét mặt xinh xắn cùng làn da trắng như tuyết càng khiến cô trông giống một nữ thần.

Lúc này cô đang cầm xem một xấp tài liệu.

Ở bên cạnh cô là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh cao tầm một mét tám, đang nói cười gì đó.

Tô Nhu nhẹ nhàng gật đầu, không trả lời câu nào.

Cho đến khi những tiếng động ở ngoài cửa thu hút sự chú ý của cô.

“Chuyện gì đang diễn ra ngoài kia vậy?”

Tô Nhu tỏ vẻ ngạc nhiên.

“Tô Nhu thân mến, đây chính là điều bất ngờ mà anh muốn chuẩn bị cho em!”

Người đàn ông tóc vàng lập tức đi lên phía trước xoay người lại đứng đối diện với Tô Nhu, sau đó quỳ một chân xuống sàn, lấy một chiếc nhẫn từ trong ngực ra, chân thành trìu mến nói: “Tô Nhu à, xin hãy tha thứ cho sự đường đột và mạo phạm này của anh, nhưng kể từ lần đầu tiên anh nhìn thấy em, anh đã biết rằng em chính là ánh trăng sáng của cuộc đời anh, em đã để lại một ấn tượng rất sâu sắc ở trong lòng anh, anh biết rằng cả đời này anh sẽ không bao giờ quên được em, anh hy vọng em sẽ ở bên cạnh anh, Tô Nhu à, gả cho anh nhé?”

Nói xong, hắn giơ cao chiếc nhẫn trong tay lên, đôi mắt xanh sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cô.

Hiện trường vang lên những tiếng reo hò.

Thậm chí còn có rất nhiều nhân viên trong công ty vỗ tay và hò hét.

“Gả cho anh ấy đi, gả cho anh ấy đi!”

Những âm thanh nối tiếp nhau.

Chỉ có mỗi mình Tiểu Thiến không nói câu nào, nuốt nước bọt nhìn sang Lâm Chính đang ngồi trên ghế sô pha cách đó không xa.

Đọc truyện chữ Full