Nữ sinh viên kia sau khi tỉnh lại thấy toàn thân mình trần truồng, lúc đó thì khóc mãi mà không nói gì. Sau đó nữ sinh viên kia ở cùng một chỗ với hắn, nhưng mà chỉ được khoảng một tháng, Diệp Đại Vĩ chơi chán, hắn muốn vứt bỏ nàng ta.
Nữ sinh viên kia nhất quyết không chịu, thế là Diệp Đại Vĩ lại dùng một viên "Đầu Ruồi Đỏ" nữa, sau đó hắn cho đám Tóc Xù cùng chơi nữ sinh viên kia, lần này cô ta tỉnh lại cũng không nói gì cả mà đi luôn, sau đó cũng không còn tin tức gì nữa.
Cho nên, Diệp Đại Vĩ rất tự tin khi dùng "Đầu Ruồi Đỏ" này, muốn chơi thì dùng nó, không thích cũng dùng nó, tốt nhất là ngàn vạn lần đều dùng nó.
Lưu Mỹ Cầm này so với nữ sinh viên kia thì hơn hẳn mấy cấp, song phong cao cao, vòng eo tinh tế, bờ mông đầy đặn, khuôn mặt xinh đẹp, hắn hiểu rằng, nữ nhân vừa có khuôn mặt thiên sứ nhưng vóc dáng thì của ma quỷ như vậy trên đời cũng rất hiếm có, mà Lưu Mỹ Cầm này cũng là một trong số đó.
Con mẹ nó, trường của tên Lý sắc lang kia sao mà nhiều mỹ nữ vậy chứ, lại còn có cả Hà Đào nữa chứ.
Nghĩ đến Hà Đào, trong lòng Diệp Đại Vĩ lại rất tức giận, không ngờ lại để cho tên tiểu tử Trần Thiên Minh kia tiện nghi, một ngày nào đó ta sẽ cho các ngươi xem, Diệp Đại Vĩ trong lòng gào lên.
Nhanh, nhanh, chén trà đã đến bên miệng Lưu Mỹ Cầm rồi. Diệp Đại Vĩ trong lòng thầm cười, chỉ lát nữa thôi hắn sẽ chơi đùa với Lưu Mỹ Cầm như với nữ sinh viên trước kia.
"Bốp"
cánh cửa phòng bị đẩy ra, Lý hiệu trưởng vẻ mặt rất vui vẻ bước vào.
Chén trà vốn đã đến bên miệng, nhưng mà Lưu Mỹ Cầm bởi vì trông thấy Lý hiệu trưởng vào thế là lại đặt xuống bàn.
"Con mẹ nó, lão khốn kiếp này"
trong lòng Diệp Đại Vĩ mắng to Lý hiệu trưởng,
"Ngươi sao không đợi lát nàng ta uống trà xong rồi hay tiến vào"
Trong lòng Diệp Đại Vĩ thở dài, đều là do cái tên ɖâʍ trùng Lý hiệu trưởng này phá mình, hắn bây giờ rất muốn đá cho tên béo này một trận, sau đó lao đến đè Lưu Mỹ Cầm ra.
Diệp Đại Vĩ đến bên cạnh Lý hiệu trưởng nhỏ giọng hỏi:
"Ông không gặp 03 sao?"
"Có"
Lý hiệu trưởng cười nói. Vừa rồi hắn ở phòng bên đã xoa bóp song phong đầy đặn của 03, vậy thì làm sao mà lại kêu không gặp chứ, mà kể cả
"cây cỏ"
bên dưới hắn cũng thấy rất rõ ràng. Tuy là hắn có chút say, nhưng mà cảnh đẹp gần ngay trước mắt, thậm chí còn chạm cả vào đám cây cỏ của 03 mà.
"Vậy sao mà ông lại nhanh như vậy chứ?"
Diệp Đại Vĩ kỳ quái hỏi Lý hiệu trưởng, người như hắn làm gì có chuyện thấy 03 mà không làm, hay là 03 không chịu làm? Không phải đã nói là Diệp Đại Vĩ hắn mời khách sao? Làm sao có chuyện 03 mặc kệ Lý hiệu trưởng chứ?
"Tôi "
ra
" rồi còn không về đây, vậy còn ở trong phòng làm gì?"
Lý hiệu trưởng cười cười hỏi lại.
Cái gì? Ra rồi? việc làm còn chưa được mấy phút mà tên Lý hiệu trưởng này đã kêu ra rồi, chẳng lẽ là hắn liệt dương? Ài, sớm biết hắn liệt dương thì mình đã cho đám Tóc Xù chắn cửa không cho hắn vào.
Hiện giờ trong lòng lại cực kỳ hối hận.
"Mỹ Cầm, thời gian đã không còn sớm rồi, chúng ta cũng phải về thôi"
Lý hiệu trưởng vừa rồi tuy chỉ cố gắng có mấy phút, nhưng mà cả người toàn là mồ hôi, cảm giác rất khó chịu, hắn rất muốn nhanh chóng về nhà tắm một cái, lúc đó cho nó thoải mái.
"Được, chúng ta về thôi"
Lưu Mỹ Cầm vừa nghe thấy nói đi về, vì thế đừng lên ngay.
Diệp Đại Vĩ đành lắc đầu, thịt đến miệng rồi mà lại mất.
"Cô về như thế nào?"
Diệp Đại Vĩ hỏi.
"Tôi không có xe, lát ra ngoài rồi nghĩ biện pháp."
Lão hồ ly như Lý hiệu trưởng trong lòng chợt hiểu, vì thế đưa ra chủ ý cho Diệp Đại Vĩ.
"Vậy, tôi đưa cô về, Mỹ Cầm"
Diệp Đại Vĩ ôn nhu nói với Lưu Mỹ Cầm. Hắn biết đây là thời cơ để thể hiện sự ân cần, vì thế hắn đi ra cùng, qua chỗ của Tóc Xù, hắn nhỏ giọng nói:
"Gọi 03 đến đây chờ ta."
Chỉ cần vài phút lái xe, Diệp Đại Vĩ đã đến cổng trường của Lý hiệu trưởng.
Lý hiệu trưởng muốn nhanh chóng về phòng tắm rửa, vì thế vừa xuống xe là hắn cáo từ ngay.
"Mỹ Cầm, đây là danh thiếp của tôi, sau này có việc gì thì cô gọi điện cho tôi, tôi sẽ đến ngay."
Diệp Đại Vĩ giúp Lưu Mỹ Cầm mở cửa xe, sau đó chậm rãi đưa danh thiếp ra.
"Cảm ơn"
Lưu Mỹ Cầm nhận lấy danh thiếp, rồi nàng gật đầu nói.
"Số điện thoại của cô là bao nhiêu?"
Diệp Đại Vĩ hỏi. Hắn biết nếu Lưu Mỹ Cầm cho hắn số điện thoại, điều này sẽ đại biểu là nàng cũng có hảo cảm với hắn.
"Đây…"
Lưu Mỹ Cầm đọc số điện thoại của mình cho Diệp Đại Vĩ, nàng tuy là không thích hắn, nhưng mà một nam nhân trẻ tuổi nhiều tiền theo đuổi nàng, mà nàng cũng không ghét hắn, cho nên nàng nghĩ, đem số điện thoại của mình nói cho Diệp Đại Vĩ, dù sao mọi người cũng là bằng hữu.
Hơn nữa, Trần Thiên Minh đã có Hà Đào, hắn sẽ còn thích mình sao?
"Mỹ Cầm, tôi rảnh rỗi sẽ gọi cho cô, được chứ? Sau này có thời gian thì đi chơi tiếp"
Diệp Đại Vĩ chờ mong nói.
"Để sau đi, bình thường tôi còn phải dạy học"
Lưu Mỹ Cầm nghĩ lại, cũng không đáp ứng hay là cự tuyệt, nàng cũng có chút hảo cảm với Diệp Đại Vĩ, vì dù sao Trần Thiên Minh cũng không thích nàng.
"Tốt lắm, tôi trong khoảng thời gian này cũng phải đàm phán với một công ty lớn, lúc nào rảnh sẽ gọi cho cô."
Diệp Đại Vĩ lúc này tự cho mình, nói mình là một người rất bận rộn, cố gắng đề chiếm được hảo cảm của mỹ nhân.
Diệp Đại Vĩ lên xe, sau đó nhanh chóng rời đi, hiện giờ hắn đang bị dục hỏa thiêu đốt, vừa rồi không thể
"thượng"
được Lưu Mỹ Cầm, giờ thì chỉ có về để
"thượng"
03 mà thôi, mà giờ thì 03 cũng đang ở trong quán karaoke đợi hắn.
"Ông chủ"
03 thấy Diệp Đại Vĩ đi vào, đứng dậy cười.
"03, cô uống chén này cho ta"
Diệp Đại Vĩ chỉ vào cái chén mà vừa nãy định rót cho Lưu Mỹ Cầm uống, nhưng chỉ vì Lý hiệu trưởng vào phá mà hiện giờ vẫn còn nguyên nói.
"Đây là?"
03 thấy Diệp Đại Vĩ nhất quyết muốn có ta uống chén này, kỳ quái hỏi, cô ta cũng không biết đó là thứ gì, ông chủ trước mặt này làm việc rất kỳ quái, cứ hỏi trước là tốt nhất.
"Cô không phải sợ, không phải là độc dược, chỉ là "Đầu Ruồi Đỏ" mà thôi, sau khi cô uống thì hầu hạ ta cho tốt"
Diệp Đại Vĩ thấy song phong rất lớn của 03 thì lại cười ɖâʍ.
03 vừa nghe thấy Diệp Đại Vĩ muốn cô ta hầu hạ hắn, trong lòng rất cao hứng uống hết luôn. Cô ta biết đây là một cơ hội để lấy lòng ông chủ, trong quán karaoke này cũng có đến mười tiểu thư như cô ta, giờ hầu hạ hắn cho tốt, để cho hắn vui vẻ, vậy thì sẽ giới thiệu cho mình càng nhiều khách cao cấp, khi đó thì không còn phải lo thiếu tiền nữa.
Diệp Đại Vĩ thấy 03 uống hết chén trà kia, hắn cũng cao hứng nói với 03:
"Tới đây, đem hết công phu của cô ra sử dụng đi, cho lão tử xem cô có bổn sự gì, cố gắng làm cho ta sảng khoái đi."
Diệp Đại Vĩ nói rồi nằm ra sofa, hai chân cũng dang rộng ra.
03 vừa rồi bị tên Lý hiệu trưởng kia làm cho cụt hứng, hiện giờ sau khí có thêm "Đầu Ruồi Đỏ", trong lòng lại giống như có mấy trăm ngàn con sâu đang cắn vậy, còn cắn song phong của cô ta, cắn khiến cho cô ta rất ngứa ngáy, bên dưới cũng đã rất ẩm ướt rồi.
Cô ta nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Diệp Đại Vĩ, sau đó cúi người xuống, chậm rãi cúi người xuống giữa hai chân Diệp Đại Vĩ, cầm lấy cái ɖâʍ căn đã sớm không chịu được của hắn, nhẹ nhàng cho vào miệng, bắt đầu
"thổi"
.
"03, không tồi, công phu phía trên của cô rất khá, chẳng biết phía dưới thì thế nào đây?"
Diệp Đại Vĩ bị 03 làm cho nói chuyện có chút mệt nhọc, nằng nề.
Rất nhanh, 03 càng lúc càng điên cuồng, động tác càng ngày càng mạnh, cũng càng ngày càng nhanh. Diệp Đại Vĩ cũng biết, đây chính là tác dụng của "Đầu Ruồi Đỏ", không lâu nữa 03 sẽ mất lý trí, sẽ càng điên cuồng, càng dùng sức hơn so với bây giờ.