Tất cả những chuyện này phát sinh quá nhanh, Diệp Ly đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, đây là Ngân Sắc Nam Nhân sao?
Ngân Sắc Nam Nhân yếu ớt như vậy?
- Đây cũng quá yếu đi, không có đánh nhầm người chứ.
Liệt Cốt đứng ở bên cạnh nói nhỏ, chuyện này khiến Diệp Ly rất xấu hổ.
Trước đó còn mong mỏi, kết quả bị đánh như Hổ Điêu.
- Người này hẳn là giả.
Diệp Lưu nhìn Ngân Sắc Nam Nhân trong hố lớn nói ra.
Lúc này Ngân Sắc Nam Nhân... ách... nói như thế nào đây.
Rất thảm.
Khôi giáp trên người đã rách rưới, áo choàng chỉ còn lại có mấy khối vải, ngay cả mũ giáp đều biến mất hơn nữa.
Diệp Ly trầm giọng nói ra:
- Hẳn là một tên giả mạo.
Nói xong Diệp Ly liền đi tới, đứng ở bên cạnh Ngân Sắc Nam Nhân, lấy mặt nạ trên mặt xuống...
Khuôn mặt dưới mặt nạ... có chút anh tuấn, nhưng người này là trung niên, lúc còn trẻ hẳn rất anh tuấn.
Tuy nhiên cũng không nhận ra thân phận của y.
Chẳng qua là hiện tại... nam nhân này đã ngớ ngẩn, hai mắt vô thần.
- Ngươi là ai?
Diệp Ly lạnh giọng chất vấn, làm sao lại phải hàng giả, Ngân Sắc Nam Nhân mà mình gặp rất hung hăng càn quấy, nhưng thực lực cũng rất mạnh, còn tên Ngân Sắc Nam Nhân này cũng hung hăng càn quấy, thế nhưng lại yếu như cọng bún thiu.
- Tại sao ngươi lại đóng giả làm Ngân Sắc Nam Nhân?
Nam nhân nói một mình nói ra:
- Nếu như biết đóng giả, không chỉ tốn tiền, còn phải bị đánh, ta chết đều không làm...
Đây là độc thoại tới từ linh hồn.
Ngân Sắc Nam Nhân kia đến cùng đắc tội bao nhiêu người, nồi của hắn, tại sao mình phải đến cõng...
Quả nhiên là giả!
Diệp Ly cùng Diệp Lưu liếc nhau, thật không nghĩ tới, đụng phải một tên giả mạo.
Hai người đi đến một bên.
- Tỷ, làm sao bây giờ? Nên xử lý tên giả mạo này như thế nào?
Diệp Lưu thấp giọng hỏi.
Diệp Ly căn bản không có tâm tình đi quản tên giả mạo này:
- Vẫn là trở về rồi hãy nói đi, để Liệt Cốt thúc chơi đùa.
Liệt Cốt mặc dù mang theo nhiệm vụ tới, nhưng Liệt Cốt cũng rất thích chơi.
Vất vả lắm mới được ra ngoài, nhất định phải lãng một đợt, cho dù trở về sẽ bị thê tử đánh.
- Còn động thủ nữa không?
Diệp Lưu nghi hoặc hỏi.
- Trước nhìn kỹ hẵng nói, chờ nắm chắc, chúng ta lại hành động.
- Ồ, tỷ tỷ quyết định là được.
- Ừm.
Ngân Sắc Nam Nhân len lén liếc mắt, các nàng tựa hồ từ bỏ mình, thật tốt...
- Liệt Cốt thúc, tên Ngân Sắc Nam Nhân này là giả.
Diệp Ly khẽ cười nói.
- Ta đã nói rồi, nguyên lai là giả, thật quá khiến người ta thất vọng, ai......
Diệp Ly nhìn hắc giáp chiến sĩ bên cạnh không xa một chút, cười nói:
- Liệt Cốt thúc, chúng ta sang nơi khác nói chuyện.
- Ồ? A Ly muốn nói bí mật sao? Ta làm sao không biết xấu hổ...
Liệt Cốt một mặt chờ mong cùng Diệp Ly đi đến một bên.
- A Ly muốn nói gì? Liệt Cốt thúc cam đoan với con, tuyệt đối sẽ không nói ra, miệng của Liệt Cốt thúc rất kiên cường.
- Liệt Cốt thúc, con đã thành hôn.
Diệp Ly nhẹ nói ra.
Liệt Cốt ngốc ngốc nhìn Diệp Ly.
- Quá... quá... ngoài ý muốn, ta phải nói cho lão tôn thượng nghe.
-......
- Liệt Cốt thúc! Người sao có thể như vậy.
- Ha ha ha, xem con bị dọa kia, Liệt Cốt thúc con là loại người này sao? Thật là, quá không tin Liệt Cốt thúc rồi, đối phương là ai, khẳng định rất anh tuấn đi, bằng không thì làm sao có thể đoạt A Ly của chúng ta vào tay, tiểu tử này thật may mắn, thật muốn vuốt tóc của hắn.
Diệp Ly thấp giọng cười nói:
- Hắn không có tóc.
- A! Không có tóc, vậy nhất định là thiếu niên nhẹ nhàng khoan khoái, A Ly, đứng có dọa Liệt Cốt thúc, không phải là hòa thượng đấy chứ.
Liệt Cốt nuốt một ngụm nước bọt, người A Ly thích, tại sao lại đặc biệt như vậy?
Diệp Ly lắc đầu:
- Làm sao có thể, chỉ là để đầu trọc mà thôi.
- Cái gì?! Đều đã trọc! A Ly, sao con có thể tự cam đọa lạc, thích một lão đầu tử!
- Nào có chứ, người ta mới mười sáu tuổi thôi có được không ~
Diệp Ly dậm chân, tức giận nói ra.
Liệt Cốt kinh hô nói ra:
- Cái gì?! Mười sáu tuổi, A Ly con trâu già gặm cỏ non!
Diệp Ly:......
- Bất quá nói đi thì cũng nói lại, định lúc nào mang về cho lão tôn thượng nhìn thế, lão tôn thượng vẫn rất chờ mong đấy.
Liệt Cốt vỗ vỗ đầu A Ly, đứa nhỏ này mình từ nhỏ xem đến lớn, hiện tại rốt cuộc tìm được người mình yêu thích, thật đáng mừng.
Diệp Ly thở dài một tiếng:
- Liệt Cốt thúc, chuyện không có đơn giản như người nghĩ.
- Làm sao vậy?"
Diệp Ly đem băn khoăn của mình nói một lần, khiến Liệt Cốt rơi vào trầm tư.
- A Ly, nếu nói như vậy, phu quân của con cùng lão tôn thượng vừa vặn tương phản, đây đúng là rất phiền toái, nếu phu quân con biết con lừa hắn, chỉ sợ cũng không tốt, tâm tình của con Liệt Cốt thúc có thể hiểu được, nhớ năm đó, Liệt Cốt thúc... Khụ khụ khụ... được rồi, hảo hán không đề cập tới cái dũng năm đó.
Diệp Ly tới gần một chút, thấp giọng nói ra:
- Liệt Cốt thúc, thế nhưng khiến cho ta ngàn vạn không nghĩ tới chính là, muội muội cũng muốn gả cho phu quân.
- Cái gì!!!
Liệt Cốt khiếp sợ, nếu tôn thượng biết, không cần nhiều lời, trực tiếp chặt.
- Con cũng khó mà tin được, nhưng chúng con đã hỏi ý của Lưu Nhi, Lưu Nhi cũng không ngại.
- Trời ạ... tên đầu trọc này rốt cuộc là người như thế nào, ngưu bức như vậy sao? Ta thật muốn đi gặp hắn một chút.
Liệt Cốt đều hiếu kỳ, hai nữ nhi của lão tôn thượng ngươi cũng dám tai họa, ngươi làm sao ngưu bức như thế.
Diệp Ly nhẹ gật đầu, không có phản đối.
- Ta đi hỏi Lưu Nhi một chút, đến cùng nó nghĩ như thế nào, đúng là tác nghiệt a.
Liệt Cốt mở miệng hít sâu một hơi, ngươi mới tới bao lâu, liền muốn đoạt nam nhân vơi tỷ tỷ ngươi.
Ngươi làm lão tôn thượng tức chết sao...
- Lưu Nhi.
- Liệt Cốt thúc, làm sao vậy?
Liệt Cốt trầm giọng hỏi:
- Con thật dự định như thế?
- Dự định cái gì?
- Chính là chuyện tỷ tỷ con nói, còn có tỷ phu kia của con.
Diệp Lưu biết Liệt Cốt muốn nói gì:
- Đúng vậy, con có thể hiểu được tỷ tỷ và tỷ phu, ta mới tới không lâu, thế nhưng đã dung nhập sâu vào trong đại gia đình này rồi.
Xong... đều đã dung nhập vào, không cứu nổi.
- Tên Dạ Côn kia thật ưu tú như vậy?
Liệt Cốt tò mò hỏi.
- Tỷ phu ấy à, nhìn từ bề ngoài ôn hòa, nhưng kỳ thật rất trầm ổn, gặp chuyện cũng bình tĩnh, nhiệt tâm, rất có tinh thần trọng nghĩa.
Chỉ sợ Dạ Côn cũng không biết, cô em vợ này thế mà đánh giá mình cao như vậy, Côn ca ta vẫn ưu tú trước sau như một.
Nhìn ánh mắt của Lưu Nhi, Liệt Cốt cảm thấy không cứu nổi.
- Lưu Nhi, nếu con đã quyết định, Liệt Cốt thúc cũng sẽ không nói gì, nhưng con nhất định phải suy nghĩ kỹ mới được, dù sao đây là một chuyện rất nguy hiểm.
Diệp Lưu làm sao không biết, trợ giúp tỷ tỷ đối nghịch với phụ thân, bản thân nó đã là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
- Liệt Cốt thúc, con đã nghĩ kỹ.
- Được rồi, chúng ta trở về nhìn một chút.
Liệt Cốt đã không kịp chờ đợi muốn đi nhìn Dạ Côn.