Ngươi đến cùng có chỗ nào mạnh, hai nữ nhi của lão tôn thượng đều coi trọng ngươi.
- Tỷ, còn tên giả mạo kia? Không hỏi thân phận của y sao?
Diệp Lưu tò mò hỏi, nhìn Ngân Sắc Nam Nhân nằm ở trong hố phía xa.
Diệp Ly không có hứng thú đối với thân phận của người này, hiện tại chỉ lo lắng phụ thân bên kia, phải chiêu đãi Liệt Cốt thúc thật tốt, khiến Liệt Cốt thúc đứng ở phía bên mình.
- Đi thôi.
Diệp Ly từ tốn nói.
Mà Liệt Cốt lệnh trăm tên hắc giác chiến sĩ ẩn núp, chẳng qua là tạm thời đi chơi mà thôi, chuyện tôn thượng căn dặn vẫn phải làm.
Ở bên trong Học Viện Vô Hư, Dạ Côn đã sớm trở lại, nhưng thê tử cùng muội muội đều đã đi ra ngoài.
Hơn nửa đêm ra ngoài làm gì?
- Phu quân, hay là chúng ta vừa ngủ vừa chờ đi?
Nhan Mộ Nhi đề nghị.
Dạ Côn:......
Thế mà còn có vừa ngủ vừa chờ, loại pháp thuật chờ đợi này rất đặc biệt nha.
- Mộ Nhi, nếu mệt thì nàng đi nghỉ trước đi.
Dạ Côn khẽ cười nói, thê tử chưa về, Côn ca vẫn rất lo lắng.
- Mặc dù rất lạnh, nhưng Mộ Nhi vẫn muốn bồi phu quân cùng nhau chờ.
Dạ Côn nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của thê tử, Mộ Nhi nhu thuận, Ly Nhi trầm ổn, Lưu Nhi lạnh lùng, ba người thê tử mỗi người một vẻ.
Nhưng mà không có tình cảm với Lưu Nhi, ở cùng một chỗ lời không phải rất xấu hổ sao? Đều không có gì trao đổi.
- Phu quân, chúng ta đã trở về.
Chỉ thấy Diệp Ly cùng Diệp Lưu xuất hiện ở đại sảnh, sau lưng dĩ nhiên liền là Liệt Cốt.
Dạ Côn đứng dậy nghênh đón thê tử, nhưng lúc nhìn đến Liệt Cốt, liền hơi hơi sửng sốt một chút, thiếu niên lang này là ai?
Kỳ thật tướng mạo Liệt Cốt rất trẻ trung, không sai biệt lắm cũng chừng mười sáu tuổi.
Thấy thê tử dẫn nam nhân về nhà, Côn ca có chút không vui, đã trễ như vậy, thế mà về cùng tiểu soái ca.
Thật quá không tuân thủ phụ đạo.
Nửa đêm gặp nam nhân, lần này nói thế nào, có nên đánh gãy chân hay không.
Diệp Ly dĩ nhiên phát hiện Dạ Côn không đúng, tranh thủ thời gian nói rõ lí do:
- Phu quân, đây là biểu đệ từ phương xa đến, Liệt Cốt.
Ôi trời đất ơi, biểu đệ phương xa, đột nhiên lại nhảy ra một tên biểu đệ.
Liệt Cốt rốt cục nhìn thấy Côn ca, lập tức dò xét từ đầu đến chân.
Thật đúng là một tên trọc, nhưng trọc rất có tính cách, chủ yếu khuôn mặt đẹp mắt, cho nên dù trọc cũng không ảnh hưởng.
Thậm chí còn có một cỗ suất khí khác loại, ánh mắt A Ly cũng không tệ lắm.
Bất quá sao nhìn mình có chút địch ý nhỉ.
- Biểu đệ? Trước đó không phải nói không có thân thích sao?
Dạ Côn lạnh nhạt hỏi.
Xong, phu quân tức giận.
Diệp Ly chỉ có thể học nũng nịu như Nhan Mộ Nhi, kéo cánh tay Dạ Côn nũng nịu nói ra:
- Phu quân, người ta cũng không biết nha, ta cùng vị biểu đệ này không phải rất quen thuộc, đúng không biểu đệ.
- Ừm, chúng ta không quen.
Liệt Cốt hơi xấu hổ, Ly Nhi làm sao biến thành như vậy.
Nhìn thoáng qua Lưu Nhi, Diệp Lưu biểu thị, mình ngay từ đầu cũng nghĩ như vậy, thế nhưng dần dần liền quen.
Liệt Cốt đều đang huyễn tưởng, nếu Diệp Lưu cũng thay đổi thành như thế, vậy tràng diện kia có thể hù chết người đi.
Dù sao Lưu Nhi rất ít nũng nịu, cho dù ở trước mặt tôn thượng cùng Tôn phu nhân, cũng rất ít khi như thế.
Còn nói không quen, xem ánh mắt các ngươi kìa, còn có thể giả vờ hơn nữa không...
Một người là thê tử, một người là thê tử chưa về nhà chồng, giờ Tý chưa về, kết quả mang theo biểu đệ trở về.
Tức chết đi được.
Dạ Côn cố nặn ra vẻ tươi cười:
- Ly Nhi, đi an bài nơi ở cho biểu đệ nàng đi!
Lúc Dạ Côn nói đến hai chữ biểu đệ này, cắn răn vô cùng nặng.
Diệp Ly cũng đành chịu, chỉ có thể an bài cho Liệt Cốt thúc trước.
- A Ly, phu quân con đố kị rất lớn nha, thế mà xem ta thành tình địch.
Liệt Cốt trêu ghẹo nói ra, tên Dạ Côn này vẫn có chút thú vị.
- Phu quân không phải người như vậy, có lẽ là con cùng muội muội ở bên ngoài quá muộn, chờ lúc nữa giải thích là được rồi.
Diệp Ly thấp giọng thở dài.
Liệt Cốt sờ lên đầu Diệp Ly:
- A Ly, ăn dấm là chứng minh hắn quan tâm con.
- Hừ, tiện nghi cho hắn.
- Đúng thế, công chúa của chúng ta đều bị heo ủi.
Diệp Ly ở trong lòng yên lặng nghĩ đến, nếu như bị ủi liền tốt, thế nhưng lời này có thể nói ra sao...
Lúc này Dạ Côn thấy Liệt Cốt sờ đầu thê tử mình, bộ dáng thân mật, hắn hận không thể xuất hiện tại trước mặt bọn họ.
Ở trong học viện của mình, làm ra chuyện như vậy!
Thật giận a!
Còn biểu tỷ cùng biểu đệ, còn không quen... lừa đảo.
Dạ Côn quay người trở về phòng, lúc nữa nhất định phải thẩm vấn! Biểu đệ này rốt cuộc là thế nào, còn sờ đầu...
- Phu quân, vẻ mặt làm sao kém như vậy?
Nhan Mộ Nhi nhìn thấy Dạ Côn trầm mặt trở về, nghi hoặc hỏi.
- Thật đúng là tức chết ta rồi, vốn nghĩ vừa rồi thái độ không tốt, muốn hỏi Ly Nhi một chút xem biểu đệ cần gì không, kết quả ngàn vạn không nghĩ tới, bọn họ thế mà chàng chàng thiếp thiếp.
Được rồi, là Côn ca cố ý tăng mức độ nghiêm trọng của vấn đề lên.
Nhan Mộ Nhi nghe xong cũng khiếp sợ:
- Cái gì, tỷ tỷ thế mà làm ra chuyện như vậy, thật là khiến người ta đau lòng.
- Đúng vậy, quá đau lòng.
- Phu quân, chuyện như vậy nhất định phải làm rõ, bằng không thì ngươi chính là đệ đệ thứ hai.
Dạ Côn:.....
Không có chuyện gì luôn lấy đệ đệ ra đâm, đệ đệ đáng thương, chỉ sợ chuyện này sẽ theo ngươi cả đời.
- Phu quân.
Đúng lúc này, Diệp Ly mang theo nụ cười tiến đến, ôn nhu kêu.
Dạ Côn hừ lạnh một tiếng.
Diệp Ly nghi hoặc không thôi, nhìn về phía Nhan Mộ Nhi, Nhan Mộ Nhi biểu thị ta không biết gì cả, ngươi tự giải quyết đi... ta đi ngủ trước.
- Phu quân, làm sao vậy, tự nhiên tức giận.
Diệp Ly trực tiếp sà vào trong ngực Côn ca, hai tay ôm lấy cổ Côn ca, thổ khí như lan, khiến lửa giận của Côn ca giảm một nửa, mặt khác một luồng khí nóng lại tăng lên một nửa.
- Đừng tưởng rằng ta không nhìn thấy, giải thích cho rõ, nàng củng biểu đệ kia có quan hệ như thế nào.
Dạ Côn nghiêm túc hỏi, nếu nói không rõ ràng, bỏ ngươi.
Diệp Ly còn tưởng rằng chuyện gì mà:
- Cũng chỉ là biểu đệ thôi, thật.
- Lần trước là Lưu Nhi, lần này biểu đệ, lần sau nói không chừng cha nàng cũng tới?
-......
Phu quân, cái miệng này của ngươi có thể khai quang không? Có lẽ lần sau thật sự là cha tới, đến lúc đó...
- Phu quân, ngươi không tin Ly Nhi, anh anh anh ~
- Đừng đùa chiêu này, vô dụng, còn nói không quen biểu đệ, vừa rồi ta rõ ràng thấy y sờ đầu của nàng, nàng giải thích thế nào?
Diệp Ly dừng một chút, vừa rồi thế mà bị phu quân nhìn thấy... rất xấu hổ a.
- Phu quân, ngươi ghen sao?
- Không có!
Dạ Côn nghiêm túc nói.
Diệp Ly yêu kiều cười một tiếng, sau đó hướng thẳng đến Côn ca hôn tới.
Được rồi, Côn ca bị thê tử cưỡng hôn, là loại siêu cấp bị động kia, nhưng cũng hết sức kịch liệt.
Nhan Mộ Nhi nhìn đợt kỹ thuật này của Diệp Ly, rất là khinh thường, nhưng trong lòng cũng muốn thử một chút.
- Phu quân, đừng tức giận ~ yêu ngươi a ~
Diệp Ly trừng trừng cười nói.