Thái Đông Phong thấy bọn người Diệp Đại Vĩ đã đi ra ngoài, hưng phấn mà chơi trò song long xuất hải, trực tiếp chụp lấy song phong đầy đặn của 01, dùng sức mà nắn bóp.
“Đau, đau, ông chủ.” 01 cảm thấy song phong của mình như bị kìm sắt kẹp lấy đau đớn vô cùng.
“Ha ha, đau là tốt rồi, đau là tốt rồi.” Thái Đông Phong biến thái mà cười ɖâʍ, khi hắn chứng kiến bộ dáng 01 kêu đau, thằng nhỏ càng thêm hưng phấn “Em tên gì? Thái Đông
Phong hỏi 01.
“Em tại hộp đêm gọi là 01. 01 nũng nịu trả lời.
“Còn em?” Thái Đông Phong lại vươn cánh tay còn lại ra, chụp vào đại song phong của 03 đang ngồi bên cạnh hắn. Bộ ngực của cô gái này lớn dị thường, bàn tay của mình ôm không hết, chi giống như chiếc mũ đội trên bộ ngực của nàng mà thôi.
“Ông chủ, em gọi là 03.” Có thể là do 03 thịt nhiều hơn một chút, Thái Đông Phong dùng sức nắn bóp cũng không thấy nàng kêu đau, chỉ yêu kiều cười một tiếng, lại còn vũ mị liếc mắt nhìn Thái Đông Phong.
“Tốt, tốt, 03, em quả nhiên không tồi, em hãy lột hết quần áo của 01, em cũng vậy.” Thái
Đông Phong nói xong, liền ngồi trên ghế sa lông nhìn hai cô gái trước mặt phô bày xuân sắc cho hắn xem.
Mặc dù Thái Đông Phong là một tên sắc lang, nhưng mà mấy năm nay hắn ở cùng sự phụ, hắn rất ít chơi đùa cùng nữ nhân, chi năm ngoái trở lại hắn mới thật sự bắt đầu thích chơi gái. 01 cùng 03 đem chính quần áo của mình lột xuống toàn bộ, làm cho hai tròng mắt Thái
Đông Phong nhìn thấy cũng ngây ngốc. 03 cao gầy đầy đặn cùng song phong khổng lồ lớn như cái đầu người, nhưng mà nó lớn nhưng không thừa thãi,vươn cao mà không bị xệ. Mà đùi nàng thì thật dài và đẹp, mảnh mai như hai cái cột nhỏ bằng ngọc, dường như không có một tỳ vết nào, nếu nói có dấu vết gì thì đó chính là địa phương ở giữa hai chân ngọc, tự nhiên mọc lên một vùng cây có âm u, nhưng những lùm cây cỏ này không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cặp chân ngọc, ngược lại tăng thêm sự thần bí, làm cho người ta tâm hồn mê mẩn, sinh ra ý nghĩ muốn tìm hiểu đến tận cùng dục vọng.
Mà 01 là một cô gái yếu đuối, đã cởi sạch quần áo của nàng, nhìn qua tuổi của nàng so với lúc còn quần áo càng nhỏ hơn, nhưng mà làm cho người ta cảm thấy không nhỏ là bộ ngực của nàng, vươn lên cao vút, mặc dù không lớn như 03, nhưng của nàng như vậy cũng đáng ngạo nghễ rồi. Hơn nữa nàng lại xinh xắn hoạt bát như vậy, làm cho Thái Đông Phong có cảm giác muốn ôm nàng vào lòng. 03 em giúp anh thoát y phục ở phía trên, 01 em giúp anh cởi y phục ở phía dưới.” Thái
Đông Phong đứng lên, lớn tiếng cười ɖâʍ khuôn mặt vốn anh tuấn của hắn bây giờ hoàn toàn biến đổi giống như một tên ɖâʍ côn biến thái. 03 cũng đứng lên, chậm rãi giúp Thái Đông Phong cởi bỏ khuy áo mà 01 quỳ nửa gối trên ghế sa lông, đưa tay cởi dây lưng cho Thái Đông Phong.
“Sảng khoái, thật sự là rất sảng khoái!” Thái Đông Phong nhìn cái vật ɖâʍ đãng phía dưới của mình mà cuồng tiếu. Được hai mỹ nữ hầu cởi quần áo như thế này, đây là hắn lần đầu tiên được hưởng thụ, trước kia cuộc sống ở trong thành phố thật là uổng phí, không ngờ nơi này của Diệp Đại Vĩ lại được hưởng thụ như vậy, thật là sảng khoái chết mất.
“Ông chủ, anh muốn cùng hai chị em chúng em chơi đùa như thế nào đây?” 03 nhìn thấy
Thái Đông Phong anh tuấn, trong lòng rất vui mừng. Bình thường tiếp những vị khách nếu không phải là những lão già thì là những người tuổi trẻ xấu xí, nào được như Thái Đông
Phong vừa trẻ lại cao lớn đẹp trai! Cho nên, phía dưới của nàng bắt đầu ẩm ướt.
“Hai em có tuyệt chiêu gì cứ việc sử dụng đi, nếu như có thể làm anh cao hứng, về sau anh sẽ không bạc đãi các em.” Thái Đông Phong Tiếp tục cười ɖâʍ. Trước tiên xem các nàng có tuyệt chiêu gì hay không, chiều thuật chơi đùa của mình đã cũ, mà giờ cũng không có ý tưởng gì mới, Thái Đông Phong âm thầm nghĩ.
“Được, hai chị em chúng em thể hiện trước, lát nữa ông chủ tiếp tục chơi sau.” 03 nói xong nháy mắt với 01 một cái, sau đó nhìn về phía dưới Thái Đông Phong, tiếp theo nàng liền đứng lên dùng chính song phong to lớn của mình úp lên khuôn mặt Thái Đông Phong.
Mà 01 thấy 03 giúp Thái Đông Phong phục vụ ở phía trên, nàng liền cúi đầu xuống, hướng về phần thân thể phía dưới Thái Đông Phong, sau đó ngậm tiểu đệ ở phía dưới Thái
Đông Phong.
“A...” Thái Đông Phong hưng phấn kêu lên một tiếng. Hắn bây giờ cũng không thể nào hình dung được sự sảng khoái đến từ nơi nào, một là ở trên, hai là ở phía dưới, sảng khoái làm hắn kêu lên.
Sau một hồi lâu, 03 cùng 01 lại tách ra lúc này Thái Đông Phong đang cảm thấy rất kì quái, chỉ thấy 03 lại cái thân xuống, làm động tác vừa rồi 01 vừa thực hiện, còn 01 đương nhiên là đưa song phong đầy đặn của nàng úp thẳng lên mặt Thái Đông Phong.
“Ôi tuyệt vời...” Thái Đông Phong lại rên rỉ lớn bởi vì cũng là cảm giác sảng khoái đến từ hai địa phương, nhưng mà cảm giác hoàn toàn bất đồng so với lúc nãy, động tác của 01 làm hắn rất sảng khoái nhưng mà bây giờ do 03 thực hiện lại khác biệt, cùng là cảm giác sung sướng nhưng hương vị khác nhau.
Hắn cuối cùng cũng hiểu một đạo lý: Người khác nhau thì động tác miệng cũng khác nhau, song phong khác biệt, sẽ có thể mang đến cho người ta cảm giác không giống nhau, và hưởng thụ cũng khác nhau. Nghĩ tới đây, Thái Đông Phong lại một hồi cắn răng, một lúc lại rên lên. Xem ra, trước kia nghĩ rằng 3P đã là rất sảng khoái, nhưng đều là không đúng, nếu như không có kinh nghiệm phối hợp động tác như là 01 và 03 thì không thể lĩnh hội được.
“Ông chủ, thoải mái chứ?” 03 nhà miệng nhà ra, ngẩng đầu về mặt đỏ bừng nhìn Thái
Đông Phong hỏi.
“Không, không thoải mái!” Thái Đông Phong lớn tiếng mà trả lời. Hắn thấy 01 và 03 nghi hoặc nhìn mình, tiếp tục cười ɖâʍ nói: “Các em hai người làm cho anh phát hỏa đến nơi, các em không giúp anh giải nhiệt, anh làm sao có thể thoải mái đây?” 01 cùng 03 nhìn phía dưới của Thái Đông Phong đã dựng đứng, vui vẻ kêu lên.
“Đến đây, 01, em đến giúp anh hạ hỏa trước.” Thái Đông Phong ôm lấy 01, tách hai chân của nàng ra, để cho đầu của nàng tựa vào trên ghế salon, sau đó dùng lực mà đâm vào.
“Em sung sướng chết mất...” 01 lớn tiếng rên lên, sau đó hai mắt lờ mờ, thở phì dường như muốn ngất, giống như chỉ thở ra, không thể hít vào.
“Được, tiếp nào, 03!” Thái Đông Phong đem 01 nhìn như bị ốm nặng đẩy ra, sau đó hắn ngồi trên ghế salon nói với 03: “03 giờ cho em ở phía trên chơi đùa, còn anh ở phía dưới nghỉ ngơi, lát nữa anh lại tiếp tục vờn em.” Nói xong, hắn chỉ vào tiểu đệ của mình bảo 03 bắt đầu làm việc.
Vẫn ở bên cạnh nhìn Thái Đông Phong cùng 01 làʍ ȶìиɦ, 03 suýt chút nữa đã dục hòa công tâm. Nàng không ngờ Thái Đông Phong lại có thể hoạt động mạnh mẽ như vậy, kiên trì như vậy, còn có thể tiếp tục kêu mình đến làʍ ȶìиɦ, nàng vốn nghĩ rằng hắn không thể, nhưng nhìn ở phía dưỡi vẫn còn dựng đứng lên, nàng liền biết hắn chưa có “xuất.
Vì vậy, 03 hưng phấn mà leo lên, nhắm chuẩn phương hướng, hạ xuống “A!” 03 thòa mãn mà rên lên, phía dưới vừa căng vừa khít làm cho nàng không tự chủ được mà rên rỉ.
Thái Đông Phong nghe thấy tiếng rên rỉ của 03, hắn cũng cao hứng mà động tình, nói:
“Làm đi, chơi đi chứ, em thích vậy mà.” 03 nghe thấy Thái Đông Phong cổ vũ, liền không quản sống chết trở nên điên cuồng, vừa lên xong lại hạ xuống chuyển động liên tục.
Thái Đông Phong không để ý 03 đang điên cuồng ở phía trên hắn, chặn lại ôm lấy 03 lật xuống ở bên cạnh, sau đó lập tiến tới tức đè xuống, hắn nắm lấy quyền chủ động, động tác mạnh mẽ mà tiến vào.
“A!” Thái Đông Phong vô cùng sảng khoái mà rên lên, sau đó hai người đều không có động tĩnh gì, bây giờ bọn họ chỉ có thể cùng nhau thở dốc.
“Ông chủ, anh thật sự là rất lợi hại!” 03 nói lời này là xuất phát từ nội tâm, mà không giống như lần trước cùng với Lý hiệu trưởng chỉ là nói lấy lòng.
Thái Đông Phong một mình đấu hai nàng, lại còn có thể làm thoải mãn cả hai nàng, việc này thật phi thường, bởi vì muốn thỏa mãm một vị tiểu thư vốn đã là một việc không dễ dàng
“Đương nhiên rồi, hôm nay là do thân thể anh không được khỏe, nếu như trạng thái tốt như, các em chỉ có mà liên tục liên tục cầu xin tha thứ.” Thái Đông Phong vuốt ve song phong dính đầy mồ hôi của 03, vừa cười ɖâʍ.
“Ông chủ, anh hù chết chúng em.” 03 nũng nịu mà nói. Xem ra, các nàng đã làm Thái
Đông Phong thỏa mãn, làm cho Thái Đông Phong vui vẻ như vậy đã có thể báo công với
Diệp Đại Vĩ.
“Các em đứng lên, mặc quần áo vào đi!” Thái Đông Phong cũng đứng lên, tìm quần áo của mình. Kì lạ chính là lúc còn chưa được thỏa mãn, thì muốn người khác giúp mình cởi bỏ quần áo, nhưng mà bây giờ sau khi Thái Đông Phong sảng khoái đã qua đi, hắn cũng không muốn 01 cùng 03 giúp hắn mặc quần áo.
Thải Đông Phong ngồi ở ghế sopha nhìn 01 cùng 03 mặc quần áo, khoát khoát tay nói với các nàng: “Các em ra ngoài gọi ông chủ của các em vào đây.”
Hai nàng gật đầu ra. Chỉ sau chốc lát, Diệp Đại Vĩ giữ thắt lưng mìm cười đi vào: “Anh
Thái, những cô gái ở nơi này của huynh đệ có làm cho anh hài lòng không? Nói xong,
Diệp Đại Vĩ lại cười. Vừa rồi trước khi hắn tiến vào đây, đã hỏi qua 03 các nàng, biết các nàng biểu hiện rất tốt, đã làm cho Thái Đông Phong khen ngợi nên trong lòng hắn lại càng cao hứng.
“Không tồi, không tồi, cậu là một nhân tài.” Thái Đông Phong do đã được thỏa mãn cao hứng mà vỗ vỗ vai Diệp Đại Vĩ.
“Cũng là nhờ anh Thái tài bồi cho em a!” Diệp Đại Vũ tiếp tục cười lấy lòng Thái Đông
Phong, xem ra quan hệ của hắn cùng Thái Đông Phong đã tiến thêm một bước.
“Không thành vấn đề, xem ra tiểu tử cậu cũng hiểu chuyện đó, chỉ cần cậu làm cho anh cao hứng, sảng khoái, anh nhất định sẽ làm cái ô cho cậu.” Thái Đông Phong hơi ám chỉ cho Diệp Đại Vi, hắn tin tưởng rằng với sự thông minh của Diệp Đại Vĩ,sẽ hiểu như hôm nay, Diệp Đại Vĩ đã làm cho mình cao hứng, nếu sau này tiếp tục phát huy, vậy mình làm sao có thể để cho người hiểu chuyện như hắn bị làm hại đây?
“Anh Thái, sau này anh cứ coi nơi đây là nhà của mình, anh muốn đến lúc nào thì đến, toàn bộ đều miễn phí để anh vui vẻ.” Diệp Đại Vĩ lại xun xoe lấy lòng Thái Đông Phong.
“Thật chứ?” Thái Đông Phong vui vẻ hỏi.
“Anh Thái, nơi này của em mỗi một cô gái công phu trên giường đều không giống nhau, có cơ hội anh nên toàn bộ thưởng thức qua mỗi người một chút.” Diệp Đại Vĩ biết, bây giờ mình chịu chút thiệt thòi, sau này Thái Đông Phong nhất định sẽ giúp mình được tiện nghi rất lớn.
“Tốt lắm, tốt lắm, Đại Vĩ anh có thời gian sẽ thường xuyên tới, nếu có người nào tìm cậu gây phiền toái, cậu cứ gọi điện cho anh, anh sẽ giúp cậu đòi lại công bằng.” Thái Đông
Phong thấy Diệp Đại Vĩ quả nhiên hiểu ý, vì thế cấp cho Diệp Đại Vĩ một chút lợi ích.
“Ôi chao, thật cảm ơn anh Thái!” Điệp Đại Vĩ nhận lấy chiếc thẻ mà Thái Đông Phong đưa cho, cao hứng mà nói. Xem ra hôm nay mình khổ cực không uống phí, đã có kết thu hoạch.
“Két!” Một tiếng, cánh cửa bị đẩy ra, Thiên Bằng thân hình liêu xiêu mà tiến vào, nhìn thấy bộ dáng bưng lấy thắt lưng của hắn, dùng như bước đi cũng không vững.
“Anh Bằng, anh làm sao thế?” Diệp Đại Vĩ thấy Thiên Bằng như vậy, vội vàng đỡ Thiên
Bằng quan tâm hỏi.
“Không sao, là vừa rồi hoạt động hơi mạnh mẽ, nhanh lên một chút ông chủ Diệp, các tiểu thư nơi này của anh thật không tồi, mỗi người công phu trên giường đều rất tốt, nếu như tôi không phải là đã uống một viên tăng lực, liên tiếp chiến ba trận, thật sự sợ rằng không thể đối phó lại bọn họ!” Thiên Bằng vừa nói vừa ngồi lên ghế salon, tiếp đó tự mình lấy một chén rượu một hơi uống xuống, ngồi yên một chỗ thở phì phò