TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lưu Manh Lão Sư
Chương 145: Anh lại tới đây

Thái Đông Phong nghe Thiên Bằng nói như vậy, nhìn hắn vừa cười vừa nói: “Thiên
Bằng, anh vừa dùng thuốc?”




“Ôi, em không biết rồi, ba nàng kia không phải lợi hại như bình thường, cơ thể của anh lại vừa mới khỏe lên chút ít, mới xử đến người thứ hai, anh đã có cảm giác không ổn, nếu như không uống Viagra thì không thể thể làm người cuối cùng kêu khóc van xin.”Thiên


Bằng trên mặt đầy mồ hôi, chột dạ mà nói.
“Ha ha ha.” Thái Đông Phong cùng Diệp Đại Vĩ cười ha hả.
Thái Đông Phong sau khi cùng bọn người Diệp Đại Vĩ tán gẫu vài câu liền mượn cớ phải đi.


Diệp Đại Vũ thấy hai người Thái Đông Phong phải đi, cũng đứng lên, cùng họ xuống tới cửa hộp đêm, một mỹ nữ gọi Diệp Đại Vĩ: “Đại Vĩ, anh đi đâu vậy?”


Thái Đông Phong nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mặt, thầm giật mình, nữ nhân này mặc một bộ thể thao màu hạnh đào bó sát người,song phong đầy đặn ở trước ngực làm cho người ta muốn sờ nắn một trận, đặc biệt là hương đồn đang vểnh lên ngạo nghễ kia, chỉ nhìn qua cũng có thể thấy rằng là một mẫu người rất ngon lành. Nhưng nhìn qua trang phục của nàng thì không phải là một tiểu thư nào đó làm việc cho Diệp Đại Vĩ.


“Em không thấy rằng anh đang đi cùng khác hay sao? Em quay vào quầy hàng đi, nơi này không có việc của em.” Diệp Đại Vĩ liếc mắt xem thường trả lời nữ nhân kia, vẻ mặt tức giận.


“Đại Vĩ, ai vậy, cậu tại sao không không giới thiệu?” Thái Đông Phong mê đắm mà nhìn nữ nhân trước mặt, nghĩ nếu mình không phải vừa chơi 3P, thật muốn lại tiếp tục ôm nữ nhân này chơi một trận.
“Ô, anh Thái, đây là bạn gái của em, tên là Lương Thi Mạn.”Diệp Đại Vĩ nghe Thái


Đông Phong hỏi, vì thế lập tức giới thiệu với Thái Đông Phong. Đây là nữ sinh viên Lương
Thi Mạn lần trước bị hắn sử dụng thuốc kích dục, Lương Thi Mạn thấy chuyện đã xảy ra như vậy, đành phải theo Diệp Đại Vĩ.


“Thi Mạn, đây là đại ca anh vừa kết nghĩa, em cứ gọi là anh Thái!” Diệp Đại Vĩ nói với
Lương Thi Mạn.
“Chào em,Thi Mạn.” Thái Đông Phong đưa tay hướng về phía Thi Mạn.


“Chào anh, anh Thái.” Lương Thi Mạn thấy Thái Đông Phong đưa tay về phía nàng, mình không thể không hoàn lễ, đành phải đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình hướng về phía
Thái Đông Phong.
“Ha ha.” Thái Đông Phong nắm chặt lấy tay Thi Mạn, hưng phấn mà cười, hắn nhìn thấy


Thi Mạn vì thẹn thùng mà khuôn mặt nhỏ nhắn hơi đỏ lên, biết đây là một cô gái nhà lành, nhưng mà nhìn sắc mặt của Diệp Đại Vĩ dường như không quá quan tâm đến nàng, xem ra là mình có hi vọng rồi.


“Anh Thái.” Diệp Đại Vĩ nhỏ giọng nói. Hắn thấy Thái Đông Phong nắm lấy tay bạn gái của mình không chịu buông ra, trong lòng không khỏi có chút tức giận, nhưng hắn không dám biểu lộ trên mặt: “Thời gian không còn sớm, Thi Mạn còn phải sang quầy bên kia trông coi.”


“Được, vậy đi đi.” Thái Đông Phong chậm rãi buông tay ra, trước khi lúc đó, hắn còn nhẹ nhàng cà cà trên lưng bàn tay Thi Mạn, sau đó cùng Thiên Bằng đi ra ngoài.
“Cái gì, em gặp Trần Thiên Minh?” Thiên Bằng nghe nói Thái Đông Phong gặp Trần


Thiên Minh mà không xử lý hắn, trong lòng cảm thấy không thoải mái.
“Đúng vậy!”
“Tiểu sư đệ, tại sao em không giúp anh giết chết hắn?” Thiên Bằng nén giận nói với Thái
Đông Phong, có cơ hội tốt như vậy mà không giúp mình báo thù.


“Thiên Bằng,anh gấp cái gì, em đã thăm dò qua, hắn không có hậu thuẫn, mặc dù công phu rất mạnh, nhưng muốn giải quyết hắn cũng rất dễ dàng. Chờ vài ngày nữa, chờ hàng hóa của chúng ta giao dịch thành công đến lúc đó em từ từ giết hắn, anh nghĩ sao? Muốn giết một người thì quá dễ dàng, cho nên em không muốn Trần Thiên Minh chết nhanh như vậy, em muốn chậm rãi chơi đùa, muốn làm hắn mất hết tất cả, sự nghiệp, danh dự, phụ nữ, toàn bộ đều không còn gì ha ha ha.” Thái Đông Phong dường như biết trước kết quả của


Trần Thiên Minh, ở trên xe cao hứng cười to.
“Lợi hại, là tiểu sư đệ lợi hại.” Thiên Bằng nghe thấy Thái Đông Phong muốn trả thù như vậy, trong lòng cả kinh. Quả nhiên, Thái Đông Phong cũng tàn nhẫn như hắn cùng đại ca


Thiên Tinh. Nhưng sự tàn nhẫn của hắn không giống với bọn họ là biểu hiện ra bên ngoài, hắn là ra tay đánh vào nội tâm, sau lưng, làm người ta sau khi chết rồi đầu thai cũng không biết là ai hãm hại mình,


“Nghe nói nữ nhân của Trần Thiên Minh cực kì xinh đẹp, em muốn đem nàng mà cưỡi lên, như vậy mới gọi là sảng khoái.


Anh biết không? Làm công khai không bằng lén lút, trộm của người khác, loại tư vị này mới thật là sảng khoái!” Thái Đông Phong biến thái mà nói. Trách không được hắn lại coi trọng nữ nhân của Diệp Đại Vĩ là Lương Thi Mạn, thì ra hắn có loại sở thích này.


Cuối tuần lúc 8 h vào buổi sáng, Trần Thiên Minh lái xe trở về trường học. Ngày hôm qua hắn đã cùng Tiểu Hồng ước hẹn, nói hôm nay cùng Tiểu Hồng đi đến Huyền thành mua nịt ngực. Nghĩ tới việc đi mua nịt ngực, đầu của Trần Thiên Minh muốn to ra, mang theo một tiểu nữ sinh đi mua, lại không phải là bạn gái của mình, cũng không phải muội muội của mình, nghĩ đến lại có cảm giác không ổn.


“Thầy, anh đã tới.” Tiểu Hồng đã sớm ở trong phòng Trần Thiên Minh chờ đợi.
Hôm nay nàng mặc một cái áo sơ mi màu trắng cùng chiếc quần bò màu đen, tóc tết đuôi ngựa, lộ ra vẻ trong sáng đáng yêu, đặc biệt là khuôn mặt của nàng, hồng như một quả táo sắp chín làm cho hắn muốn cắn một cái.


“Tiểu Hồng, em đã chờ khá lâu phải không?” Trần Thiên Minh thấy Tiểu Hồng chờ ở trong phòng, liền hỏi.
“Vâng, em sợ anh đến sớm chờ em, cho nên em đến trước chờ anh, dù sao em cũng nhận rỗi không có việc gì làm.”Tiểu Hồng gật đầu nói.


“Chúng ta đi chứ!” Trần Thiên Minh vừa nói vừa gọi Tiểu Hồng giúp hắn khóa cửa, sau đó đưa Tiểu Hồng đi tới cạnh chiếc xe con của mình.
“Thầy, đây là xe của anh sao? Thật là đẹp!” Tiểu Hồng ngồi trong xe, hưng phấn kêu lên, đây là lần đầu tiên nàng được ngồi xe con, đương nhiên là cao hứng rồi.


“Ha ha, đúng vậy.” Trần Thiên Minh thấy Tiểu Hồng vui vẻ như vậy, tự mình cũng vui vẻ theo.
Trần Thiên Minh suy nghĩ, hay là mình nên đến cái cửa hàng lần đó đi cùng chị Yến các nàng.


Nơi đó có nhiều thứ, ngoại trừ nội y, còn có quần áo cùng những món đồ khác, như vậy sẽ không phải trốn tránh mấy người ở đó.
Đi tới trước cửa hàng, Trần Thiên Minh đột nhiên dừng lại nói với Tiểu Hồng: “Tiểu


Hồng, tý nữa đi vào em phải gọi là anh, không nên gọi anh là thầy, nghe chưa?”
“Tại sao?” Tiểu Hồng khó hiểu hỏi Trần Thiên Minh.
“Em có bao giờ nghe thấy thầy giáo mang nữ học sinh đi mua nịt ngực không?” Thiên
Minh mặt đỏ lên nhỏ giọng nói.


“Không, chưa nghe.” Tiểu Hồng nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, mặt nàng cũng hồng lên, nàng gật đầu, nói với Trần Thiên Minh: “Anh, em biết.” Nói xong, liền nghịch ngợm cười với Trần Thiên Minh một cái.


Trần Thiên Minh nhìn bộ ngực kia của Tiểu Hồng, nuốt nước miếng cái ực, hôm nay nhiệm vụ quan trọng nhất là mua nịt ngực cho em rồi đóng gói lại. Trần Thiên Minh nhìn bộ ngực của Tiểu Hồng mà trong lòng nói thầm.


Trần Thiên Minh đưa Tiểu Hồng khu vực bán nội y, một nữ nhân viên bán hàng đi tới nói với Trần Thiên Minh: “Tiên sinh, chào ngài, hoan nghênh anh đến nơi đây.”


Trần Thiên Minh ngẩn đầu lên nhìn, đầu lại như muốn to ra, thì ra cô gái bán hàng này là người lần trước giúp mình mua tình thú nội y, là cô gái thanh tú bộ ngực cỡ 36.


“Chào cô.” Trần Thiên Minh ngượng ngùng mà trả lời cô gái xinh xắn, trong lòng niệm a di đà phật, mỹ nữ, cô ngàn vạn lần đừng nhận ra ta! Trần Thiên Minh trong lòng kêu gào.


“Tiên sinh, thật là xảo hợp, anh lại đưa nữ... nữ hài đến mua nội y sao? Vốn cô gái định nói là nữ bằng hữu, nhưng lại nhìn thấy Tiểu Hồng nhìn giống như học sinh,dường như không phải bạn gái Trần Thiên Minh, cho nên không thể làm gì khác là sửa lời nói thành nữ hài.


“Ô, đúng vậy, là tôi mang em gái đến mua, nàng là lần đầu tiên dùng đến, không quen thuộc cho nên bảo tôi đưa nàng đến cửa hàng này Trần Thiên Minh vội vàng giải thích, tại sao các nàng luôn hiểu lầm vậy, mình giống một người xấu lắm sao?


“Anh, anh thường xuyên đưa các nữ hài đến đây mua nịt ngực sao?” Tiểu Hồng nhìn,
Trần Thiên Minh nhỏ giọng hỏi thăm,Trần Thiên Minh nghe thấy âm thanh của nàng dường như có chút chua xót.


“Không có, chỉ có một lần, anh mang chị gái của anh đến, cũng là phục vụ viên này tiếp đãi.” Lần này Trần Thiên Minh nói sự thật, Trần Thiên Minh chỉ ghé qua một lần, nhưng mà một lần mang hai người bạn gái đến.
“Vậy em gái của anh cần bao nhiêu, kích thước thến nào?” Cô gái hỏi Trần Thiên Minh.


Trần Thiên Minh liếc nhìn bộ ngực Tiểu Hồng, không biết nói thế nào cho tốt, mình còn chưa có sờ qua, làm mà mà biết đây? Hơn nữa cho dù là sờ qua, mình cũng không biết, mình cũng không phải là bộ ngực hay là chuyên gia về nịt ngực, nhìn một cái là biết kích thước bao nhiêu.


“Tôi, tôi không biết!” Trần Thiên Minh lắc đầu nói.
Hắn liếc nhìn Tiểu Hồng, Tiểu Hồng cũng đỏ mặt lắc đầu. Xem ra nàng cũng không biết.
Đương nhiên, nàng là lần đầu tiên mang cái thứ này lại không có ai chỉ bảo cho nàng, nàng lại không dám nói với người khác, cho nên mới tìm tới Trần Thiên Minh.


“Vậy thì, tôi cùng nàng tiến vào gian thay quần áo ước lượng một chút, xem kích cỡ bao nhiều.” Cô gái thấy Trần Thiên Minh cùng Tiểu Hồng vẻ mặt mờ mịt, biết là bọn họ đều không biết cho nên lập tức đề nghị.


“Được, Tiểu Hồng, em theo chị này vào đo kích cỡ đi.” Trần Thiên Minh vừa nói trong lòng vừa tiếc rẻ. Sớm biết thế thì mình đã chăm chỉ học những tri thức này, sau này nếu ở đâu có mỹ nữ không biết kích thước cái chén của mình như thế nào, vậy mình có thể giúp nàng ước lượng, tuyệt đối là phục vụ miễn phí, hơn nữa còn mời đi ăn cơm. Nhưng mà điều kiện trước tiên chính là đối phương phải là mỹ nữ, nếu như là một bạo long hay một mẫu ngưu xấu xí thì không cần bàn đến nữa.


“Ừm”. Tiểu Hồng gật đầu với Trần Thiện Minh, sau đó đi theo cô gái vào phòng thay quần áo.
Trong chốc lát, Tiểu Hồng đỏ mặt đi tới, cô gái kia cũng tới theo.


“Thế nào? Đo xong rồi chứ? Kích cỡ như thế nào?” Trần Thiên Minh hỏi Tiểu Hồng nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hồng chỉ là càng đỏ bừng thêm, không chịu trả lời.


“Đo xong rồi, của nàng là B34, với tình huống như nàng, nên sớm mang nịt ngực.” Cô gái vừa nói vừa tức giận nhìn Trần Thiên Minh, dường như oán trách không để cho Tiểu
Hồng sớm mang.
“Cái này, cái này là do nàng còn nhỏ không hiểu thôi.” Trần Thiên Minh ngượng ngùng trả lời cô gái.


“Còn nhỏ không hiểu chuyện, anh đã lớn như thế này có hiểu không?” Cô gái liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh xem thường, giống như Trần Thiên Minh chính là thủ phạm.


“Tôi, tôi...”Trần Thiên Minh không nói gì nữa. Mặe, người đàn bà này quả nhiên ngu ngốc. Nếu mình đã hiểu thì cần gì hỏi đến cô ta, chính mình cũng sẽ không đến cửa hàng mà tự mình đem thước giúp nàng đo! Ta thèm vào! Suy nghĩ cũng chỉ là suy nghĩ, nhưng mà tất nhiên không dám nói ra


“Vậy cô cho tôi mua một món B34 được chứ!” Trần Thiên Minh nói với cô gái.
“Cái gì? Mua một món đồ?” Cô gái lại trợn mắt liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh một cái, vẻ mặt rất tức giận.


“Làm sao vậy, có chuyện gì sao?”Trần Thiên Minh lại không biết mình sai lầm ở chỗ nào. Lần trước không phải chỉ mua cho chị Yến một món thôi sao? Oa đầu này lúc đó cũng không có ý kiến gì, tại sao lúc này mình mua một món đồ nàng lại có ý kiến chứ? Chẳng lẽ?


Chẳng lẽ nàng muốn mình cũng giúp nàng mua một cái nịt ngực? Trần Thiên Minh nhìn song phong đầy đặn của cô gái mà ɖâʍ đãng tưởng tượng.


Đọc truyện chữ Full