Dù sao Thần Kiếm cũng không phải hoàn mỹ, chỗ thiếu hụt chính là sẽ bị cắn trả, thế nhưng sử dụng kiếm của mình không cần lo lắng điểm này, muốn dùng như thế nào liền dùng như thế nấy.
Xem ra vẫn nên khuyên cha ít dùng Thần Kiếm, đêm hôm đó đệ muội dùng Thần Kiếm, đoán chừng cũng nhận lấy ảnh hưởng, vì thế mới không giữ được hài tử.
Thấy tình huống như vậy, Đông Môn Mộng cũng biết sẽ không dễ giải quyết, nhất định phải có một phương nhận thua.
Côn Côn là Ngân Sắc Nam Nhân, đêm hôm đó, Trưởng Tôn Ngự dùng Thần Kiếm nhất đoạn đều đánh không lại Côn Côn, Thần Chi Tam Đoạn mặc dù rất lợi hại, nhưng vẫn không đánh lại Côn Côn nhà mình.
Nếu như Đông Môn Khổng không nhận thua, như vậy chỉ sợ hôm nay sẽ máu chảy thành sông.
Lúc này, đại chiến rất căng thẳng.
Bên phía Dạ Côn có Phệ Nguyên Thú, thân hình khổng lồ lập tức khuếch đại khí thế, chín đầu Hỏa Long chờ đợi Dạ Côn ra lệnh, chỉ cần Dạ Côn nói một câu, liền sẽ biến đám nhân loại trước mắt thành tro bụi.
Thế nhưng Đông Môn gia có mấy ngàn tên Kiếm Đế, đây chính là Kiếm Đế đó! Mỗi người đều chăm chú nhìn Dạ Côn, mà hoàng kim thần linh phía trước nhất càng tản ra uy áp khổng lồ.
Thánh Thiên Thành vẫn nhìn xung quanh, tìm một chỗ tránh nạn, bằng không sẽ bị dư uy bọn hắn đánh chết.
Nhưng y phát hiện căn bản không có chỗ trốn.
Đông Môn Trí Bác rốt cục đứng ra nói chuyện.
- Tất cả dừng tay! Các ngươi muốn nhìn Đông Môn gia máu chảy thành sông sao? Để thế nhân chê cười sao!!!
Đông Môn Trí Bác lạnh giọng quát.
Ở trong mắt Đông Môn Khổng, hiện tại đám người Dạ Côn đã thua đến chín phần, dùng một thanh Thần Kiếm liền muốn ngăn cản Thần Chi Tam Đoạn sao?
Không thể nào!!!
- Gia chủ! Ngươi vẫn muốn bảo vệ bọn hắn!
Đông Môn Khổng chất vấn, ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lùng, mà theo Đông Môn Khổng chăm chú nhìn, mấy ngàn đệ tử Đông Môn gia xung quanh lập tức nhìn về phía Đông Môn Trí Bác
Xem ra đây là muốn đoạt vị trí gia chủ.
Vì sao vị trí gia chủ lại đến phiên Đông Môn Trí Bác?
Lão đại Đông Môn Khổng mặc dù nghĩ cho gia tộc, thế nhưng dã tâm quá lớn, y sẽ không an phận với loại địa phương nhỏ như Kiếm Sơn.
Mà Đông Môn Chí thích bao che khuyết điểm, tâm tư đố kị hơi mạnh, không thích hợp làm gia chủ.
Duy chỉ có Đông Môn Trí Bác lấy đại cục làm trọng, có thể dẫn đầu toàn bộ Đông Môn thế gia, thiếu hụt duy nhất chính là không đủ quả quyết.
Cuối cùng vẫn lựa chọn Đông Môn Trí Bác, chuyện này khiến Đông Môn Khổng cùng Đông Môn Chí rất không vui, bởi vì trong ba huynh đệ, thực lực Đông Môn Trí Bác xem Xem ảnh 1 như yếu nhất, đối với quyết định của phụ thân, chỉ có hai chữ, không phục.
Đây cũng là nguyên nhân dẫn đến ba huynh đệ không cùng chí hướng.
Đông Môn Mộng nhẹ nói ra:
- Đại bá, ngươi không phải đối thủ của con trai ta, đừng làm ra chuyện khiến Đông Môn gia đổ máu.
- Ha... ha ha ha... ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.
Nghe Đông Môn Mộng nói, Đông Môn Khổng cảm thấy quá buồn cười, bên mình có mấy ngàn tên Kiếm Đế, còn có hoàng kim thần linh, ngươi lại còn nói ta không đánh lại một đứa bé, đây không phải chuyện cười thì là gì?
- Đông Môn Mộng, hiện tại ta rốt cuộc biết, người si nói mộng là có ý gì, ta không phải đối thủ của con trai ngươi? Chúng ta so chiêu một chút! Nhìn xem con ngươi ngưu bức đến cỡ nào, thật nghĩ rằng có một thanh Thần Kiếm liền có thể vô pháp vô thiên sao?
Đông Môn Khổng nghiêm nghị quát, mấy ngàn Kiếm Đế phảng phất cảm nhận được, đều bộc phát ra thực lực đỉnh phong.
Dạ Côn cầm Hỏa Vân Phần Thiên trong tay bước lên một bước:
- Đã ngươi không nghe khuyên bảo, vậy cũng đừng trách Dạ Côn ta hạ thủ vô tình.
- Phu quân, giao cho Lưu Nhi là được.
Diệp Lưu đột nhiên nhẹ nói ra, phảng phất đang nói... đám tiểu lâu la này còn chưa tới phiên phu quân ngươi ra tay.
Dạ Côn rất thích nữ hài biết trang bức như thế:
- Được, Lưu Nhi, để bọn họ mở mang kiến thức một chút.
Đông Môn Mộng cũng không biết nên nói gì, sau ngày hôm nay, có lẽ thực lực Kiếm Sơn sẽ giảm một mảng lớn.
Cha tựa hồ còn nghĩ rằng mình đang nói đùa.
Mà đại bá căn bản không biết thực lực của Côn Côn, còn tưởng rằng muốn dọa y.
- Nữ oa nhi, lão phu thật bội phục dũng khí của ngươi!
Lời này vừa mới nói xong, Phá Viêm Thương trong tay Diệp Lưu hướng thẳng đến hoàng kim thần linh bay đi.
Đầu thương cùng không khí ma sát ra ánh lửa chói mắt, không gian phảng phất như bị xé toang.
Chỉ thấy hoàng kim thần linh hơi hơi nghiêng người, tay trái nắm lại.
Ầm!
Phá Viêm Thương lập tức dừng lại, chuyện này khiến mọi người sững sờ, vốn cho rằng Diệp Lưu hẳn rất mạnh, nhưng không nghĩ tới, Phá Viêm Thương ném ra ngoài, thế mà bị bắt lại.
- Ha ha ha, nữ oa nhi, ngươi chỉ có chút bản lãnh này sao? Thật rất biết phô trương thanh thế.
Đông Môn Khổng cất tiếng cười to, trước đó còn tưởng rằng Diệp Lưu rất lợi hại, nguyên lai chỉ đến như thế, nữ nhân chung quy là nữ nhân, tóc dài hiểu biết ngắn.
Hoàng kim thần linh đột nhiên nhíu mày, nhìn Phá Viêm Thương trong lòng bàn tay.
Chỉ thấy Phá Viêm Thương phảng phất bị bóp méo.
Oanh!!!
Nụ cười trên mặt Đông Môn Khổng đọng lại, trên không toát ra một cái vầng sáng to lớn màu tím, bao phủ toàn bộ đệ tử Đông Môn gia vào bên trong.
Một cỗ uy áp kinh khủng điên cuồng bao phủ, tựa như biển động.
Một tiếng nổ vang kinh thiên, nguyên bản đội hình mấy ngàn tên Kiếm Đế sát cánh nhau trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, tất cả mọi người bay vọt ra ngoài, sinh tử không rõ.
Mà nửa người hoàng kim thần linh đã biến mất, phiêu phù ở trong hư không.
Sau khi nổ tung, cương phong thuận thế đánh tới.
Dạ Côn rất là rung động, chiêu này của Lưu Nhi cũng quá lợi hại đi.
Trực tiếp đánh tan đội hình mấy ngàn tên Kiếm Đế, đáng tiếc trường thương tốt như vậy...
Trong lúc Dạ Côn thấy đáng tiếc, hai tay Diệp Lưu lại nắm.
Phá Viêm Thương lần nữa ngưng tụ ở trong tay Diệp Lưu.
Dạ Côn cùng Đông Môn Mộng một mặt kinh hãi, nguyên lai Phá Viêm Thương... là dùng như thế!!!
Thánh Thiên Thành đứng ở phía sau toàn thân tê dại, Diệp Lưu này... còn tưởng rằng nàng là bình hoa, chính là loại kia trông thì ngon mà không dùng được.
Ngàn vạn không nghĩ tới, nàng lại lợi hại như thế, một thương!
Liền giải quyết mấy ngàn tên Kiếm Đế.
Cằm của Đông Môn Nguyên Trung cùng Đông Môn Hàn Lâm đã sắp chạm đất, thê tử của biểu ca... cũng quá nghịch thiên đi.
Những người kia đều là Kiếm Đế đó, cũng không phải Kiếm Sĩ hay Kiếm Sư, chớp mắt một cái đã không còn rồi?.
Đến cùng biểu ca tìm đâu ra thê tử như thế, có còn hay không? Cầu giới thiệu.
Hiện tại Đông Môn Trí Bác cũng có chút thất thần, không phải có chút, mà là cực kỳ kinh hãi.
Những người này đều là lực lượng trung kiên của Đông Môn gia, một thoáng liền bay mất, cục diện y không muốn nhìn thấy nhất đã xuất hiện.
Đông Môn Khổng Thần Chi Tam Đoạn, xác thực rất lợi hại, nhưng loại tam đoạn này, lực lượng tương đối phân tán.
Tựa như, nguyên bản lực lượng rất lợi hại, một thoáng chia làm mấy ngàn phần, căn bản vô phương đánh trúng một điểm, đây chính là khuyết điểm.
Ưu điểm chính là nhiều người lực lượng lớn, đụng phải ngang cấp chiến đấu, hoàn toàn có thể áp chế, nhưng không thể vượt cấp chiến đấu.
Đụng phải người giống như Dạ Côn.
Được rồi.
Chỉ có thể chịu đánh.
Ngay cả một cửa Diệp Lưu còn không qua được.
- Không có khả năng!!!
Đông Môn Khổng thấy cảnh tượng trước mắt, nhịn không được khẽ quát.
- Chuyện hoàn toàn không có khả năng! Ngươi làm như thế nào! Ngươi rốt cuộc là ai?!