Ngụy Thường từ tốn nói:
- Biết sai là tốt, sau này không nên chủ động hỏi thăm, làm tôi tớ, các ngươi có vấn đề gì, có thể hỏi ta, mà ta sẽ truyền đạt ý kiến của các ngươi đến tôn thượng.
- Lão sinh đã hiểu.
Tố Đan Tâm cung kính nói ra, thật không dám làm ra một chút ý nghĩ xấu, bọn họ thật quá kinh khủng.
Người Tố gia đều ngồi xuống, thế nhưng không ai dám động đũa.
Vị tôn thượng này còn chưa động đũa, ai dám ăn trước, cảm giác ai động liền phải chết.
Chờ đại khái nửa canh giờ, tôi tớ đã bưng món ăn lên, thế nhưng thấy thi thể bên ngoài, trên mặt cũng mang theo kinh hoảng, sợ sẽ bị những người này giết đi.
Kỳ thật muốn Diệp Hoa không giết người cũng rất dễ dàng.
Không nên quá điêu, không nên quá coi trọng tôn nghiêm, chỉ cần từ bỏ hai thứ này, nhất định có thể giữ mệnh ở trong tay Hoa ca.
Thưởng thức món ăn đặc sắc ở nơi này, Diệp Hoa hơi hơi nhíu mày.
Tố Đan Tâm ở bên cạnh thấy Diệp Hoa nhíu mày, trong lòng chìm xuống... không phải là muốn lấy chuyện này nổi bão đi.
- Lão tôn thượng, làm sao vậy?
Ngụy Thường một bên âm u hỏi.
Diệp Hoa từ tốn nói:
- Không có gì, còn không tệ.
Có thể được Diệp Hoa nói một câu không tệ, vậy đúng là tổ tiên tích đức.
Tất cả mọi người Tố gia nhẹ nhàng thở ra, đám người này đều là tổ tông a.
Diệp Hoa chậm rãi để đũa xuống, nhàn nhạt hỏi:
- Thánh Điện ở đâu?
Tố Thái Hòa đứng dậy, chắp tay hỏi:
- Tôn thượng chỉ là Thiên Khiếu Thánh Điện?
- Vậy ngươi cảm thấy bản tôn nói đến Thánh Điện nào?
Diệp Hoa rất chán ghét loại nói nhảm này, một chút năng lực phân tích cũng không có.
Tố Thái Hòa dừng một chút, cung kính nói ra:
- Tố gia chúng ta cũng không quá quen thuộc Thánh Điện.
- Không quen thuộc? Điện Chủ đều tới giúp các ngươi, còn không quen thuộc?
Diệp Hoa hơi hơi híp mắt, phảng phất đang hỏi, các ngươi không phải muốn lừa gạt bản tôn đấy chứ?
Tố Vĩnh Thọ lập tức nói rõ lí do nói ra:
- Tôn thượng đừng hiểu lầm, Điện Chủ là tự nguyện tới, không phải Tố gia chúng ta mời tới.
- Ồ? Thật?
- Không dám lừa gạt tôn thượng.
Tố Thái Hòa cùng Tố Vĩnh Thọ song song chắp tay nói ra.
Diệp Hoa nhẹ gật đầu, lần nữa cầm lấy đũa, kẹp lấy một khối đậu hũ bỏ vào trong chén, từ tốn nói:
- Đã như vậy, Tố gia các ngươi liền đi diệt Thánh Điện đi.
"A!" Tố gia người kinh hô một tiếng.
Ngụy Thường trầm giọng nói ra:
- Đối mặt mới mệnh lệnh của tôn thượng, các ngươi chỉ có thể trả lời một chữ! Đó chính là, vâng!!!
Thế nhưng người Tố gia cảm giác, mệnh lệnh này có khác gì đi chịu chết đâu chứ.
Cổ lão thế gia diệt Thánh Điện... như vậy Điện Hoàng khẳng định sẽ truy trách, Điện Hoàng mạnh bao nhiêu, không ai biết được, dù sao có thể thống trị năm cái địa vực.
- Vâng...
Tố gia chỉ có thể đáp ứng, Điện Chủ đều chết ở nhà mình, mình còn đầu hàng kẻ địch, để Thánh Điện biết, khẳng định sẽ giết tới, còn không bằng đánh lén một đợt.
Trước sau gì cũng chết.
Diệp Hoa nhìn những người này, từ tốn nói:
- Chỉ cần làm được tốt, bản tôn tự nhiên có thể bảo đảm tính mạng các ngươi.
Diệp Hoa, cái kia chính là như lão thiên ý chỉ, nhường ngươi sống sót, ngươi tuyệt đối có thể thật tốt sống sót, nhường ngươi chết, ngươi tuyệt đối không nhìn thấy ngày mai mặt trời.
Đương nhiên, ngoại trừ Côn ca bên ngoài.
Tố Đan Tâm chắp tay: "Tuân mệnh."
Diệp Hoa nhẹ gật đầu, hỏi lần nữa:
- Tố gia các ngươi ở Đông U có thế lực gì hay không?
- Hồi tôn thượng, thế lực không có, thế nhưng chúng ta có một người tiềm phục ở trong hoàng thất Thái Kinh Đông U.
Nghe thấy Thái Kinh Đông U, Diệp Hoa liền lập tức hứng thú, dù sao con rể của mình ngay ở Thái Kinh.
Nhìn Diệp Hoa hiện tại một chút, trong lòng đều ngầm cho phép con rể tồn tại, dù sao nữ nhi đều đã sinh cháu, còn có thể làm sao.
Chỉ có thể dạy con rể làm người thật tốt.
- Hoàng thất Thái Kinh, vì sao?
Diệp Hoa nhàn nhạt hỏi.
- Hồi tôn thượng, là vì Thần Kiếm một đoạn.
Tố Đan Tâm không dám giấu diếm, sự tình liên quan đến an nguy Tố gia, Tố Đan Tâm rất cẩn thận.
Diệp Hoa nghe xong dừng một chút, Thần Kiếm còn có thể có một đoạn?
Tam đoạn còn làm được cái gì?
Tam đoạn chẳng qua là lợi hại hơi Thần Kiếm, nhưng nếu như Thần Kiếm đạt một đoạn, khẳng định sẽ mạnh hơn kiếm tam đoạn đi.
- Ngươi xác định có chuyện này?
Diệp Hoa nghiêm túc hỏi, chuyện này liên quan đến an nguy cả đoàn đội.
- Không xác định, Thần Kiếm một đoạn chẳng qua là truyền thuyết, chúng ta cũng đang nỗ lực tìm kiếm.
Tố Đan Tâm cung kính nói ra.
- Cho nên ý của ngươi là, bí mật này giấu ở trong hoàng thất Thái Kinh?
- Có lẽ vậy... thế nhưng cũng không có tin tức xác thực.
Diệp Hoa nhíu mày, lời của Tố gia có thể tin hay không là một câu đố, đến lúc đó bảo Tuyệt Thiên đi thăm dò một chút thì tốt hơn.
Nếu như Thần Kiếm một đoạn là thật, vậy thì thú vị rồi đây.
- Thiên Khiếu này có phải do Tố gia các ngươi nói không?
Diệp Hoa nhàn nhạt hỏi.
Tố Đan Tâm nói ra:
- Tôn thượng hiểu lầm, chúng ta mặc dù là cổ lão thế gia, thế nhưng không có liên hệ với quốc gia địa vực Thiên Khiếu, bất quá chút tình mọn vẫn sẽ cho.
Diệp Hoa yên lặng nhẹ gật đầu, trong lòng kỳ thật muốn lợi dụng bọn họ giết ra một con đường máu.
Vốn cho rằng Thiên Khiếu Cổ tộc sẽ có năng lực thống trị, ai ngờ căn bản cũng không có, có hơi thất vọng.
Xem ra vẫn phải đến từng bước một.
Tố Đan Tâm cũng đang suy đoán ý đồ của vị tôn thượng này.
- Đều ăn cơm, ăn no rồi mới có sức làm việc cho bản tôn.
Diệp Hoa hướng phía mọi người nói.
Mọi người nào dám ngỗ nghịch, thành thành thật thật nói:
- Tạ ơn tôn thượng.
- Tôn thượng, vậy hiện tại chúng ta tính thế nào?
Ngụy Thường an vị ở bên cạnh Diệp Hoa, lúc này nhỏ giọng hỏi thăm.
Diệp Hoa nhẹ nói ra:
- Trước tiên ở lại Tố gia, để bản tôn suy nghĩ nên làm như thế nào, nguyên bản bản tôn tưởng Tố gia sẽ chống đến cùng, nào ngờ bọn họ lại như vậy... làm rối loạn kế hoạch của bản tôn.
Ngụy Thường xem như hiểu rõ, lão tôn thượng muốn diệt Tố gia làm cơ sở nghĩ, mà bây giờ Tố gia vẫn sống như cũ, như vậy phải tính cách khác mới được.
Đúng như Ngụy Thường nói, Diệp Hoa hiện đang tính toán lợi dụng tượng lực Tố gia thật tốt, khuấy trọn cái Huyền Nguyệt đại lục này lên.
Như thế mới có lợi...
Lúc này Côn ca còn không biết, cha vợ lại tại bắt đầu chơi trò cân nào.
Nếu như Côn ca có một nửa tàn nhẫn của Hoa ca, sẽ không đến mức bị động như thế.
Cao thủ có thể sử dụng ở trong tay Côn ca cũng không ít, giống như Đông Tứ và Đát Từ, nếu như kiếm đạt đến tam đoạn, liền có thể siêu việt Thất Tông Tội.
Ngoại trừ Đông Tứ và Đát Từ, hiện tại Liệt Cốt cùng Diệp Tử Tử cũng có thể sử dụng, đối phó với kẻ địch chính là hình thức nghiền ép.
Thậm chí còn có ông ngoại tam đoạn...
Vấn đề là, Côn ca cũng không biết địch nhân là ai, hoặc là ở nơi nào...
Cho dù một đám người có thực lực vô địch, vậy thì thế nào, kẻ địch thực sự quá giảo hoạt, đều không cứng đối cứng với ngươi.
Ngủ ở trên giường, Dạ Côn chậm rãi mở mắt, cảm giác cái giường này có hơi chật, tựa hồ không chịu đựng nổi trọng lượng của bốn người.