Nguyên Chẩn cùng Phong Điền trên tường thành cũng choáng váng.
Ngàn vạn lần không nghĩ tới hiện tại Tần ca đã lợi hại đến loại trình độ này.
Sau trận chiến này, chỉ sợ thanh danh Tần ca sẽ truyền khắp Đông U.
Công pháp của Tần ca thế mà tránh được, một người đánh tan đại quân Cổ U!
Cảm giác còn ngưu bức hơn cả Côn ca.
Nhưng nhìn Tần ca, có vẻ có chút không vui, lần này Tần ca đã lập công lớn a!
Triệu tập phó tướng, toàn bộ đại quân bắt đầu tiến quân hướng phía Cổ U Hoàng Đô.
Hiện tại đại quân Cổ U không có một chút sức chiến đấu, quân lính tan rã, đây chính là thời cơ tốt nhất.
Toàn bộ đại quân biên cảnh bắt đầu tập hợp, tiến quân hướng phía Cổ U Hoàng Đô.
Tin chiến thắng cũng dùng phi điểu truyền về Thái Kinh.
Mà Thái Kinh thu được tin chiến thắng, đã là chuyện của hai ngày sao.
Dạ Tư Không xem tin chiến thắng trong tay, trong lòng mừng rỡ:
- Tốt!
Tố Vận trông thấy Dạ Tư Không hưng phấn, trong lòng rất là tò mò, dù sao rất ít khi trông thấy Dạ Tư Không xúc động như thế.
- Thánh Nhân, là tin tức biên cảnh truyền về sao?
Tố Vận suy đoán nói, bây giờ có thể khiến Thánh Nhân thoải mái, vậy cũng chỉ có tin chiến thắng từ biên cảnh.
Dạ Tư Không nhẹ gật đầu:
- "Đúng vậy, biên cảnh truyền đến tin tức, Dạ Tần đại thắng! Đánh bại đại quân Cổ U!
- Dạ Tần năng lực xuất chúng, đánh bại đại quân Cổ U cũng là chuyện thường.
Lời này của Tố Vận chính là muốn, biểu tình kia có phải quá khoa trương rồi hay không.
- Nếu như chỉ là chiến thắng đơn thuần, vừa rồi ta cũng sẽ không thất thố, thế nhưng vừa rồi ta đã nói, Dạ Tần đánh bại đại quân Cổ U, là Dạ Tần!
- Dạ Tần? Ý của ngươi là, chẳng lẽ Dạ Tần một mình đánh bại đại quân Cổ U?
Tố Vận hơi kinh ngạc hỏi.
Dạ Tư Không gật đầu cười.
-Không đúng, ngươi cũng không cho Dạ Tần Thần Kiếm, Dạ Tần cũng không có Thần Kiếm, chẳng lẽ là Dạ Minh cho? Chẳng lẽ Cổ U không có Thần Kiếm sao? Không có khả năng!
Dạ Tư Không lên tiếng cười nói:
- Làm sao không có khả năng, Cổ U đại tướng quân, còn có Cổ U quân sư, toàn bộ bị Dạ Tần giết chết! Mà Dạ Tần dùng lực một người, hạ gục đại quân Cổ U! Quân ta lông tóc không hư tổn!
Tố Vận nghe xong đều choáng váng:
- Chuyện này sao có thể? Dạ Tần không có có Thần Kiếm, y làm sao làm được! Không thể nào! Chẳng lẽ Dạ Tần có thể bỏ qua Thiên Lôi sao?
- Chuyện này ta cũng không rõ ràng lắm, từ sau khi Dạ Tần trải qua chuyện kia, cả người liền thay đổi, có lẽ có được kỳ ngộ đi.
Dạ Tư Không bình tĩnh lại, ngồi ở bên cạnh Tố Vận, tâm tình thật tốt.
Mà Tố Vận khó có thể tin nói ra:
- Nếu quả thật có loại kỳ ngộ này, như vậy thực sự quá kinh khủng. Thế mà không bị Thiên Lôi ảnh hưởng, chẳng lẽ Thái Kinh có thể xưng bá toàn bộ Đông U rồi?
- Nếu như nhưng theo góc độ chiến tranh mà nói, Dạ Tần chính là chiến tranh cuồng nhân, hôm nay chiêu này của nó sẽ trấn trụ toàn bộ Đông U! Mấy quân vương kia sẽ không dám có địch ý đối với Thái Kinh ta.
Dạ Tư Không tầng tầng thở dài một hơi, rất vui mừng Dạ Tần sinh ở Thái Kinh, mà không phải địa phương khác.
Đương nhiên còn có Dạ Côn.
Hai huynh đệ này, thật khiến người ta kinh ngạc tán thán.
Trong lòng Tố Vận cũng cảm thán không thôi, tình báo này vẫn phải đưa về Tố gia, chỉ sợ Dạ Tần cũng là một mối họa lớn.
Mặc dù bây giờ không có, nhưng Tố Vận biết, Dạ Tần sẽ không dừng cước bộ của mình lại, hiện tại là Đông U, đến lúc đó liền sẽ đến Thiên Khiếu.
Một người như vậy, người nào chọc nổi?
- Tào công công!
Dạ Tư Không hướng phía bên ngoài hô.
Tào công công cong thân người lại, mang theo nụ cười quyến rũ đi vào:
- Thánh Nhân.
- Công bố tin chiến thắng cho toàn bộ Thái Kinh biết!
Tào công công nghe xong sững sờ, nhìn thoáng qua, trực tiếp quỳ xuống hô:
- Chúc mừng Thánh Nhân, chúc mừng Thánh Nhân, Thái Kinh đời đời bất hủ!
- Ha ha, đứng lên đi, cả nước cùng chúc mừng!
Dạ Tư Không hào sảng cười nói.
- Vâng! Thánh Nhân!
Theo Tào công công rời đi, Dạ Tư Không đứng dậy, lên tiếng cười nói:
- Sau này Thái Kinh có hai huynh đệ bọn họ, cho dù ta nhắm mắt cũng yên tâm.
Tố Vận nghe thấy Dạ Tư Không nói thế, không có lên tiếng.
Dạ Côn cùng Dạ Tần, hai huynh đệ này... đối với Thiên Khiếu mà nói, chính là hai cái tai hoạ.
Trong hoàng cung Cổ U.
Thái Hoàng Thái Hậu Mặc Vũ cũng thu được tin tức tiền tuyến truyền tới.
Lúc nhìn tin tức, vẻ mặt Mặc Vũ vô cùng ngưng trọng!!!
Quốc sư Cổ Lương đứng ở bên cạnh chờ lấy, thấy vẻ mặt Thái Hoàng Thái Hậu rất kém cỏi, nghĩ thầm tiền tuyến nhất định truyền về tin tức xấu.
Chẳng lẽ Dạ Côn xuất hiện ở tiền tuyến rồi?
Bằng không thì biểu lộ của Thái Hoàng Thái Hậu sao lại ngưng trọng như thế.
Mặc Vũ rốt cuộc hiểu lời Dạ Côn nói trước khi đi.
Dạ Tần này, quả nhiên ghê gớm.
Dùng lực lượng một người, thế mà có thể giết đi Bành Phi Phi cùng Cửu Phá, thậm chí trên người đều không có Thần Kiếm.
Hơn nữa càng không có dẫn xuất Thiên Lôi!
Mặc Vũ thầm hỏi mình có phải nhìn lầm hay không, hoặc là tin tức từ tiền tuyến truyền về có vấn đề, chuyện này sao có thể?!
- Thái Hoàng Thái Hậu, có phải tiền tuyến xảy ra vấn đề rồi hay không?
Cổ Lương cung kính hỏi.
Mặc Vũ khẽ thở dài một tiếng, tản ra một cỗ thần thái mệt mỏi, nâng tin trong tay lên.
Cổ Lương thấy thế, khom người, hai tay đón lấy, sau đó cẩn thận nhìn lại.
Càng nhình càng kinh hãi!
Dạ Tần thế mà đánh bại đại quân Cổ U! Tướng quân cùng quân sư đều tử trận!
Tàn quân chạy trối chết, bị đại quân Thái Kinh truy sát.
Mà Thái Kinh đại quân đang hướng thẳng đến Hoàng Đô!
Cổ Lương tựa hồ cầm không vững, thư dần dần phiêu đãng trên mặt đất, vẻ mặt trắng bệch.
Dạ Côn đã là một tên biến thái, không ngờ đệ đệ của hắn thế mà cũng biến thái như vậy.
- Quốc sư, thấy thế nào?
Mặc Vũ nhàn nhạt hỏi.
Cổ Lương tựa hồ còn chưa lấy lại tinh thần.
- Quốc sư?
- Thái Hoàng Thái Hậu...
Cổ Lương lấy lại tinh thần, vẻ mặt không tốt.
- Ai gia hỏi ngươi, bây giờ làm sao?
Mặc Vũ nhàn nhạt hỏi.
Cổ Lương nghe xong cẩn thận suy nghĩ, cuối cùng nhẹ nói ra:
- Thái Hoàng Thái Hậu, thần cho rằng, giảng hòa.
- Giảng hòa? Ha ha ha...
Thái Hoàng Thái Hậu đều cười.
Cổ Lương biết lời này nghe buồn cười, dù sao Dạ Côn đến đây giảng hòa, nhưng lại làm chuyện như vậy, hiện tại lại giảng hòa, mặt mũi Cổ U cũng không còn.
Nhưng mà trừ giảng hòa, chẳng lẽ còn biện pháp khác sao?
Chẳng lẽ muốn chờ binh lâm thành hạ?
- Thái Hoàng Thái Hậu, hiện tại Dạ Tần thế không thể đỡ, đại quân Cổ U trên cơ bản toàn bộ ở tiền tuyến, căn bản không ngăn được đại quân của Dạ Tần.
Cổ Lương trầm giọng nói ra, đến lúc đó Hoàng Đô sẽ máu chảy thành sông.
Mặc Vũ làm sao không biết, Dạ Côn không có lừa mình... đệ đệ hắn không phải đèn đã cạn dầu, cũng không dễ nói chuyện như vậy.
- Cứ dựa theo Cổ Lương ngươi nói xử lý, cầu hoà.
Mặc Vũ nhẹ nói ra, chuyện tới nước này, cũng không còn biện pháp nào.
- Vâng!
Cổ Lương nói xong cũng rời đi làm việc.
Thế nhưng Mặc Vũ nhíu lại mày ngài, không biết nên giải quyết chuyện này như thế nào!
Làm thế nào mới có thể giữ được Cổ U, không bị biến thành một châu của Thái Kinh.
Cũng không biết Dạ Tần có thật khó nói chuyện giống như Dạ Côn nói hay không.