TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 700: Chân Tướng

Không ngờ mới sáng sớm mở mắt ra đã thấy hai đứa con trai ngồi ở trong đại sảnh trầm tư?
Sáng sớm không ngủ, thế mà ngồi ở đây chơi? Làm gì? Chẳng lẽ đêm qua ám sát thất bại rồi?
Nhìn mặt mũi của hai đứa nó đen như than, chẳng lẽ ám sát thất bại rồi.




- Thất bại là mẹ thành công, cha các con cũng thất bại rất nhiều lần, không sao cả, lần sau cố gắng hơn là được.
Nói xong Dạ Minh liền đi vào nhà xí, để bọn nhỏ an tỉnh suy nghĩ, ngộ ra đạo lý trong đó.


Song khi Dạ Minh thả nước trở về, vẫn trông thấy nhi tử ngốc ngốc ngồi ở đó, xem ra hai đứa nó vẫn chưa ngộ ra được chân lý.
Dạ Minh dứt khoát cũng ngồi xuống, nhìn hai đứa con trai, hình như hai đứa gặp phải đả kích.
Cha hai đứa bây còn chưa có chết đâu...


Sau một hồi lâu, Đông Môn Mộng cũng chậm rãi đi ra.
Vừa vào trong đại sảnh, liền nhìn thấy ba đại lão gia ngồi trầm tư...
"Các ngươi làm cái gì vậy?" Đông Môn Mộng nghi hoặc hỏi.
- Hình như bọn nó cả đêm không ngủ.


Dạ Minh quan sát thật lâu, phát hiện bí mật này, nhìn hai huynh đệ, mắt đều có quầng thâm.
Đông Môn Mộng nhìn y phục dạ hành trên người con trai, chẳng lẽ là ám sát thất bại?
Làm sao có thể? Hai đứa con này của mình đều sắp vô địch, ám sát một tên chưởng lại không thành công?


- Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?
Hiểu nhi tử, cũng chỉ có mẫu thân, lập tức cảm giác trạng thái ra hai đứa nhi tử không tốt, nhất là Tần Tần, vẻ mặt đã đen tới cực điểm.
Dạ Tần không lên tiếng, Dạ Côn cũng không có ý định lên tiếng, chuyện này phải để đệ đệ giải quyết.


Đông Môn Mộng thấy hai đứa con trai đều không nói lời nào, càng nghi ngờ hơn, nhìn Dạ Minh một chút, Dạ Minh biểu thị mình cũng đoán không ra.
Lòng của nam nhân, tựa như kim đáy biển.
Lần này Đông Môn Mộng cũng ngồi ở bên cạnh không nói, tiến vào trạng thái yên lặng.


Rất nhanh, Trương Thiên Thiên cùng Lưu Lăng cũng đứng ở bên cạnh, cảm giác phát sinh chuyện không tốt, đều không nói lời nào.
Đại khái qua nửa canh giờ, Trưởng Tôn Nhị cùng Tử Yên rốt cục ra tới, khi đi tới đại sảnh, Trưởng Tôn Nhị nghi ngờ hỏi:
- Mẫu thân, cha, phu quân, đại ca, các ngươi...


Trong cặp mắt của Dạ Tần che kín tơ máu, nhìn Trưởng Tôn Nhị cùng Tử Yên một chút, nhẹ nói ra:
- Ngồi đi.
Rốt cục nói chuyện.
Chuyện này khiến Đông Môn Mộng cùng Dạ Minh nhẹ nhàng thở ra, bầu không khí như thế này thật là quỷ dị.


Trưởng Tôn Nhị cùng Tử Yên có hơi nghi hoặc, phu quân tựa hồ có điểm quái dị.
Theo hai người ngồi xuống, Dạ Tần âm u nói ra:
- Đêm qua, ta cùng đại ca đi ám sát Thương Minh.
Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng cũng không hiếu kỳ, hôm qua lưu lại đi tìm Dạ Tư Không, hẳn là nói chuyện này.


- Mà sau khi ta cùng đại ca tới mới phát hiện, chúng ta bị bán đứng, Thương Minh đã biết ta cùng đại ca sẽ đến, đã sớm mai phục, chỉ đợi ta cùng đại ca xuất hiện.
Dạ Tần nói rất bình tĩnh, phảng phất đang tự thuật lại một chuyện không liên quan tới mình.


Thế nhưng Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng nghe xong, liền rất kinh ngạc!
Bị bán...
Đây cũng không phải là việc nhỏ, đây chính là việc lớn!
Nếu để cho người khác biết, Dạ Côn, còn có Dạ thống soái đi ám sát chưởng viện Thiên La Viện, thì sẽ phát sinh chuyện gì...


Mặc dù Thiên La Viện không cần tiếp tục tồn tại, thế nhưng Thiên La Viện ở trong lòng người Thái Kinh, vẫn rất có địa vị, thậm chí có rất nhiều thiếu niên lang hy vọng lớn lên tiến vào Thiên La Viện, hiệu trung cho Thái Kinh.


Nếu như Dạ gia mạo muội phá hủy Thiên La Viện, nhất định sẽ có âm thanh phản đối, Tiết Khánh Nguyên lần này, chính là muốn để tiếng phản đối hoàn toàn biến mất.
Cho nên thủ tiêu Thiên La Viện, nhất định phải chờ qua Tiết Khánh Nguyên.


- Chuyên này không thể nào! Hai đứa các con muốn đi ám sát, chỉ có ta và mẫu thân con biết, còn có gia gia con, chẳng lẽ là...
Dạ Minh trầm thấp một tiếng, nghĩ thầm chẳng lẽ là Thánh Hậu?
- Lúc ấy con và đại ca đã đi chất vấn.
Dạ Tần nhẹ nói ra.
- Sau đó thì sao, có phải Thánh Hậu hay không?


Đông Môn Mộng nghi ngờ hỏi.
Dạ Tần lắc đầu, nhưng ánh mắt lại nhìn Trưởng Tôn Nhị cùng Tử Yên một chút.
Chuyện này khiến Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng cảm giác rất nặng nề, chẳng lẽ là... bị con dâu bán rẻ!!!


- Hôm đó biết Ba Uyển Thanh gả cho người khác, ta lôi kéo đại ca đi Hoa Hương Lâu... ở nơi đó... ta gặp nàng.
Dạ Tần nhìn về phía Tử Yên từ tốn nói.
Dạ Côn nghe xong không nói, Hoa Hương Lâu mặc dù là hoa lâu, thế nhưng hiện tại xem ra, đây chẳng qua là một cái cứ điểm.


Trưởng Tôn Nhị nhìn về phía Tử Yên bên cạnh, có chút không thể tin được.


Nào chỉ là Trưởng Tôn Nhị, Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng cũng không thể tin được, từ khi Dạ Tần mang Tử Yên về nhà, Tử Yên biểu hiện rất thoải mái hào phóng, đặc biệt nghe lời, đối xử với Tần Tần cũng cực kì tốt, một thê tử tốt như thế, kết quả lại bán đứng phu quân
Chuyện này sao có thể


- Hoa lâu Hồng Mụ, trước kia cũng tới ám sát chúng ta, thân phận của bà ta, có lẽ chính là người của Nguyên Tôn Kiếm Đế, mà nàng cũng là Hồng Mụ đưa đến hoa lâu, hôm đó Hồng Mụ đi ngược lại con đường cũ, nói nàng là người của bọn họ, kỳ thật như thế mới có thể vững chắc thân phận của nàng.


Theo Dạ Tần nói, trong hành lang yên lặng, tâm tình nặng nề tràn ngập ở trong lòng mọi người.
- Đêm hôm đó, ta cùng đại ca thảo luận chuyện của Tào công công, nàng hẳn nghe thấy được...
- Hôm đó ta tranh chấp với phụ mẫu, hai sau khi hai nàng tới, nội dung tranh chấp hẳn không phải bí mật.


Dạ Tần thật sâu nhìn Tử Yên, âm u hỏi:
- Tại sao lại làm như vậy? Dạ Tần ta chỗ nào bạc đãi nàng? Dạ gia chỗ nào bạc đãi nàng?
Tử Yên rất bình tĩnh, trên mặt không có một chút gợn sóng, giống như là đang đối mặt với một vấn đề rất bình thường.
- Ta vì hài tử.


Tử Yên nhẹ nói ra, hai tay khẽ vuốt vuốt bụng dưới.
Đáp án này khiến cho người ta kinh ngạc.
Tử Yên thừa nhận!
Tất cả những chuyện này đều là thật! Tử Yên chính là nữ nhân Thương Minh đặt ở bên cạnh Dạ Tần.
Mọi chuyện bắt đầu vào năm đó ở An Khang châu.


Khó trách Dạ Tư Không không muốn nói ra, dù sao Tử Yên đối với Dạ Tần mà nói, vô cùng quan trọng.
Bởi vì là Tử Yên cùng Dạ Tần thật có một đoạn tình cảm, mà Trưởng Tôn Nhị chẳng qua là được ban cho cưới, người trước dĩ nhiên quan trọng hơn một chút.


Nếu nói cho Dạ Tần biết, Tử Yên lừa y, nhu vậy đả kích sẽ rất lớn.
Dạ Tần đã bị Ba Uyển Thanh lừa qua một lần, hiện tại lại bị nữ nhân mình yêu mến lừa gạt, đặt trên người bất kỳ ai đều sẽ khó chịu.


Cho nên Dạ Tư Không không muốn nói, Tố Vận cũng không muốn nói, Dạ Tần không thể đổ... Dạ Tần đổ, mọi chuyện liền tan vỡ.
Bành!
Dạ Tần hung hăng đập trên bàn quát:
- Vì hài tử? Vì hài tử hãm hại ta cùng đại ca?!
Tử Yên hít một hơi thật sâu, nhẹ nói ra:


- Mấy năm trước, cha mẹ của ta bị Hồng Mụ bắt, mà ta trở thành hoa khôi trong tay Hồng Mụ, chờ người không biết đến.


- Chờ được... kỳ thật ngay từ đầu, mục tiêu chính là đại ca, cũng không phải ngươi, nhưng nhìn ngươi thương tâm như vậy, ta liền muốn khuyên nhủ ngươi... đột nhiên phát hiện, ngươi rất thú vị, rất dễ tiếp cận, cho nên liền đề nghị đổi thành ngươi, Hồng Mụ cũng đồng ý, dù sao chỉ cần dung nhập Dạ gia.


Đọc truyện chữ Full