TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 768: Chết Rất Kỳ Quặc

Cho dù là phía trên Kiếm Tôn, Huyền Trạch cũng sẽ có thể phản kháng một thoáng, bộc phát ra khí tức.
Chỉ cần tản mát ra khí tức, tất cả mọi người liền có thể phát giác được.




Vừa rồi Dạ Côn cũng không cảm giác được bất kỳ gợn sóng đạo lực nào, lúc này nhịn không được nhìn về phía cha vợ.
Thượng Hiên cũng nhíu chặt lông mày, bởi vì vừa rồi Thượng Hiên cũng không có phát hiện khí tức gợn sóng.


Có thể che mắt Đông U Hoàng Đế, chứng minh đối phương lợi hại đến cỡ nào.
- Đệ đệ, vừa tìm được đã như vậy?
Dạ Côn trầm giọng hỏi.
Dạ Tần nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy.


Dạ Côn tự hỏi, mình giết Huyền Trạch cũng không khó, thế nhưng muốn lặng yên vô tức như thế, chỉ sợ không được.
Ít nhất Huyền Trạch sẽ phản kháng, kém nhất, y cũng sẽ kêu to vài tiếng xin giúp đỡ.
Cường giả Kiếm Tôn, sao có thể tắt thở dễ dàng như vậy, liều mạng cũng có thể bùng nổ một phen.


- Xem ra có cao nhân ở xung quanh.
Liên Hàn trầm giọng nói ra.
Ánh sáng trên không trung rừng rậm dần dần tan biến, hắc ám lần nữa bao phủ cảnh vật xung quanh.
Một trận âm phong quét tới, Dạ Côn nhịn không được đánh run một cái.
- Nếu như là cao nhân, như vậy cao nhân này cao đến mức đáng sợ.


Mạnh Dương âm u nói ra, vô cùng cảnh giác.
Mới vừa xuất phát ngày đầu tiên, liền chết một tên Điện Chủ, lòng của mọi người trĩu nặng.


Trước tiên mang thi thể trở về, ngồi trước đống lửa, mọi người cẩn thận kiểm tra thi thể của Huyền Trạch, tựa hồ muốn từ trên thi thể đến tìm ra một chút manh mối nào đó.
Ngay cả Liên Hàn cũng ở bên cạnh quan sát, nếu quả thật có một tên cao nhân, như vậy người kia sẽ rất mạnh mẽ.


Tử Thanh nghiêm túc nói ra:
- Trên người Huyền Trạch không có vết thương dư thừa, vết thương duy nhất nằm ở ngực.
Thượng Hiên từ tốn nói:
- Từ vết thương xem ra, năm ngón tay trực tiếp tiến vào ngực, móc trái tìm của y ra, móng tay tựa hồ hơi dài, rìa vết thương này còn có vết cắt.


Quả nhiên, tại ngực có năm đạo vết cắt nhỏ xíu, có điểm giống như bị móng tay vạch phá.
Liên Hàn nói theo:
- Nếu như là quen người hạ thủ, như vậy thì có thể làm được đến mức lặng yên vô tức.
- Ngươi có ý gì?!
Mạnh Dương lập tức hướng phía Liên Hàn quát lạnh.


Thượng Hiên tiến lên trước một bước, từ trên cao nhìn xuống Mạnh Dương:
- Ý chính là một người trong số các ngươi giết y!
Mạnh Dương có thể cảm giác được Thượng Hiên mang đến uy áp, trầm giọng nói ra:
- Ngươi có chứng cớ gì?! Vu oan Thánh Điện, hậu quả ngươi gánh nổi không?


- Muốn chứng cứ? Vừa rồi ngươi cũng đi! Hơn nữa ngón tay của ngươi rất dài.
Thượng Hiên lạnh giọng nói ra, mặc dù Mạnh Dương có bộ dáng tiểu hài tử, thế nhưng móng tay cũng rất dài.
Lúc này Tử Thanh từ tốn nói:


- Sau khi chúng ta đi, hình như quý phu nhân cũng rời đi đi, vả lại móng tay của quý phu nhân cũng không ngắn.
Dạ Côn nhìn về phía của mẹ vợ, hơi dài, thế nhưng vẫn ngắn hơn Mạnh Dương muốn đoạn, thuộc về người bình thường.
Thế nhưng Dạ Côn nghĩ thầm, cha vợ nói không phải không có đạo lý.


Nào có người mạnh như vậy, đánh lén Kiếm Tôn nhất kích mất mạng, còn khiến cho y một câu cũng không có la tới, cho dù là đánh lén, cũng sẽ bộc phát ra khí tức mới phải.
Nhưng mà vừa rồi lại không có, hơn nữa địa điểm phát hiện thi thể cũng không phải rất xa.


Nhưng nếu như là người quen của Huyền Trạch, vậy liền có thể làm được điểm này.
Chẳng qua là Dạ Côn không rõ ràng, cho dù là người quen đánh lén, Huyền Trạch hẳn vẫn có thể bộc phát ra sức lực mới đúng.
Vậy nếu như Huyền Trạch cam tâm tình nguyện chết thì sao?


Nghĩ tới đây, Dạ Côn lần nữa nghi ngờ... cho dù như thế, tại sao phải là Huyền Trạch, phải là hôm nay?
Xem phỏng đoán vừa rồi cũng không phải chính xác.
Nhìn người trước mắt, đến cùng là người một nhà làm, hay cái gọi là cao nhân?
Lúc này Ngô Trì trầm giọng nói ra:


- Huyền Trạch chết không phải chúng ta muốn nhìn thấy, hơn nữa vừa rồi chúng ta trên cơ bản đều đi tiểu tiện, ai cũng có tình nghi.
- Lão sư, mặc dù có tình nghi, thế nhưng muốn làm được lặng yên vô tức, chỉ sợ chúng ta không làm được.


Dạ Tần chắp tay nói ra, có thể lặng yên vô tức, chỉ sợ cũng chỉ có nội bộ các ngươi.
- Dạ Côn, ngươi có ý kiến gì không?
Ngô Trì hướng phía Dạ Côn hỏi, ở trong lòng Ngô Trì, đầu óc Dạ Côn rất nhanh nhạy, nói không chừng đã có ý nghĩ của mình.


Nhưng mà lần này, Dạ Côn đều lắc đầu, căn bản không có bất cứ manh mối nào.
- Hiện tại vấn đề quan trọng là, ai có thể khiến Huyền Trạch một câu đều không nói, lựa chọn tử vong.
Dạ Côn thấp giọng nói ra.
Lập tức tốt như nhớ tới cái gì, tiếp tục nói:


- Lần này Huyền Trạch xuất hiện, ta đã cảm thấy là lạ, rất kiệm lời, trước đó ta đã gặp Huyền Trạch Điện Chủ, y không giống như là một người ít nói.
Tử Thanh cùng Huyền Trạch tương đối quen thuộc, lúc này cũng đồng ý với lời của Dạ Côn:


- Quả thật như thế, lần này Huyền Trạch xuất hiện có chút kỳ quái.
Mạnh Dương khẽ thở dài một tiếng:
- Thánh Điện bị Đông Môn gia làm hỏng, đi trả thù, kết quả bị dọa chạy, cho dù người nói nhiều, chỉ sợ cũng sẽ bị đả kích.


- Đường đường là Thánh Điện Điện Chủ, dễ bị đả kích như vậy sao?
Thượng Hiên hừ lạnh một tiếng, ngươi đến Kiếm Tôn tâm lý còn yếu ớt như vậy?
Vẫn là đừng nói, Côn ca thật có thể đánh vỡ tâm linh của Kiếm Tôn.
Nhưng mà lời nói của Mạnh Dương lại nhắc nhở Dạ Côn.


- Mạnh Dương Điện Chủ, phá hủy Thánh Điện cũng không phải Đông Môn gia, mà là mấy người mê hoặc giá họa Đông Môn gia.
Dạ Côn trầm giọng nói ra.
Mạnh Dương hừ lạnh một tiếng:


- Dạ Côn, ngươi ta đều là người thông minh, ai không biết kiếm cớ, nếu không phải Đông Môn Trí Bác ngộ được tam đoạn, hiện tại chỉ sợ Đông Môn gia đã không còn.
- Ha ha, ngươi chắc như thế sao? Hay là ngươi đến thử xem?
Dạ Côn bắn ra một đạo ánh mắt ngươi dám đến, Côn ca liền dám tiếp.


Chuyện này khiến Mạnh Dương vô cùng nóng này, tên đầu trọc này quá phách lối.
- Những người kia có phải là Thiên Cung hay không?
Ngô Trì suy đoán nói, cũng đã được nghe nói chuyện Thiên Cương Thánh Điện bị hủy.
Dạ Côn than nhẹ một tiếng:


- Trước đó ta cũng có suy đoán như vậy, cho nên liền khảo vấn hai tên thiếu gia kia, đáng tiếc bọn họ cũng không biết.
- Hừ, nếu quả thật có thể lừa gạt Hình Kiếm của Đông Môn gia, vậy khẳng định không phải chuyện chuyện tiểu hài tử có thể làm.


Ánh mắt Mạnh Dương lộ ra vẻ khinh thị, giống như đang nói ngươi không có đầu óc.
Côn ca thật muốn đánh lão yêu tinh giả bộ nai tơ này lộ ra nguyên hình.
Thế nhưng lời này cũng không phải không có đạo lý, tại Thái Kinh bên này, tính là tiểu hài tử chơi đùa.


Thế nhưng Hình Kiếm Đông Môn gia bị người khống chế, phá hủy Thánh Điện, đây không phải chuyện tiểu hài tử có thể làm ra.
Hơn nữa hiện tại người mình hoài nghi là Thiên Cung, dù sao lúc đầu Thiên Cung đã bất hòa với Thánh Điện.
Chuyện tựa hồ thuận lý thành chương.


Thế nhưng Dạ Côn cảm thấy, chỉ sợ đây là một trận đổ thêm dầu vào lửa.
Khiến quan hệ hai phe nguyên bản không tốt đẹp, triệt để vạch mặt?
Nghĩ tới đây, Dạ Côn toát ra một loại ý nghĩ đáng sợ, làm chuyện như vậy, hơn nữa còn chỉ là mới bắt đầu.


Huyền Trạch đột nhiên chết đi, chỉ vừa mới bắt đầu!
Dạ Côn lắc lắc đầu, suy nghĩ lại có chút loạn, làm sao càng nghĩ càng xa, đều khiến mình hồ đồ rồi.


Đọc truyện chữ Full