Lúc này Dạ Côn nhớ tới lão đạo bán tiên thần bí kia, nói mình lần này ra ngoài cửu tử nhất sinh, lúc này mới vừa mới ra một ngày, liền chết một người.
Chẳng lẽ thật sự có cao thủ gì tồn tại?
Có chút không thực tế, xem ra Huyền Trạch Điện Chủ hẳn là bị người quen thủ tiêu, hơn nữa là cam tâm tình nguyện chết.
- Lão sư, hiện tại nên làm như thế nào?
Dạ Côn hướng phía Ngô Trì hỏi, dù sao có lão sư ở đây, hơn nữa còn là Điện Chủ.
Ngô Trì nhìn hai người Tử Thanh cùng Mạnh Dương một chút, dù sao người chết là Điện Chủ, đây cũng không phải việc nhỏ.
- Như vậy đi, chúng ta trước thương lượng một chút.
Ngô Trì thấp giọng nói ra, đều là Điện Chủ, cũng không phải mình có thể quyết định.
Ba người lập tức đi sang một bên nhỏ giọng thương lượng.
- Đại ca, ta cảm thấy bọn họ sẽ không đi.
Dạ Tần nhỏ giọng nói ra.
Dạ Côn cũng không quan tâm, kỳ thật bọn họ ở đây, còn không bằng không có.
- Mặc kệ bọn họ đi hay ở, ta đều phải đi.
Dạ Côn nhẹ nói ra, chuyện của thê tử không thể kéo dài, ít nhất phải khẳng định, thê tử của mình có ở trong Tố gia hay không.
- Ừm.
Dạ Tần nhẹ gật đầu.
Thời gian uống cạn chung trà, ba vị Điện Chủ đã có quyết định.
Dạ Côn nhìn biểu lộ của ba người, cảm thấy bọn họ hẳn sẽ trở về.
- Dạ Côn, chúng ta thương lượng một chút, bởi vì Huyền Trạch chết, chúng ta quyết định tạm thời trở về xử lý, hiện tại chết mất hai tên Điện Chủ, có lẽ chỉ có đợi đến Điện Hoàng xuất hiện mới có thể quyết định.
Ngô Trì mang theo áy náy nói ra, gọi học sinh đi, hiện tại lại không đi.
Dạ Côn nhẹ gật đầu:
- Có thể hiểu được, lão sư, vậy hiện tại các ngươi trở về sao?
- Ừm.
Ngô Trì nhẹ gật đầu.
Huyền Trạch chết khiến ba người cảnh giác lên, dù sao Điện Chủ không thể tiếp tục chết nữa.
- Được, vậy lão sư một đường nhớ chú ý an toàn.
Dạ Côn lo lắng nói ra.
Ngô Trì vỗ vỗ bả vai Dạ Côn:
- Dạ Côn, lão sư muốn cám ơn ngươi.
- Không cần, đây là chuyện học sinh phải làm
Dạ Côn cười cười, ngược lại lần này hắn muốn đi.
Ngô Trì mang theo thi thể Huyền Trạch, ba người không có dừng lại, lập tức rời đi.
Trong rừng cây yên tĩnh, cũng chỉ còn lại bốn người, không đến một canh giờ... kế hoạch ban đầu đều bị đánh vỡ.
- Tiểu hoạt đầu.
Liên Hàn cười khẽ một tiếng.
Dạ Côn lau mũi, mẹ vợ cũng thật là, đây là thuận nước đẩy thuyền có được hay không.
Thượng Hiên từ tốn nói:
- Bọn họ đi cũng tốt.
- Cha vợ, ngài nói giết Huyền Trạch đến cùng là ai?
Dạ Côn tò mò hỏi.
- Không cần nhiều lời, Huyền Trạch chết khẳng định là tự nguyện, có thể khiến cho Huyền Trạch cam tâm tình nguyện chết, nhất định là một trong ba người kia.
Thượng Hiên từ tốn nói, không tồn tại cao nhân.
- Vừa rồi Ngô Trì lão sư là người thứ nhất rời đi, sau đó tới Huyền Trạch, tiếp theo là Tử Thanh cùng Mạnh Dương.
Liên Hàn nhu hòa nói ra:
- Dạ Côn, không phải làm mẫu thân nói, vị lão sư này của ngươi, ngươi phải chú ý một chút.
- Lão sư?
Lông mày Dạ Côn hơi hơi giật.
Thượng Hiên hiểu rõ ý của Liên Hàn, âm u nói ra:
- Tình nghi lớn nhất chính là của ngươi lão sư.
- Có căn cứ gì không?
Dạ Côn không tin lão sư sẽ làm chuyện này, không có đạo lý... lại nói, lão sư vừa mới làm tới Điện Chủ, lại không quen Huyền Trạch, Huyền Trạch làm sao có thể đứng bất động để lão sư giết chứ?
Thượng Hiên nhìn Dạ Côn nói ra:
- Điện Chủ nào có dễ dàng làm như vậy, hà khắc trong đó không phải người thường có thể hiểu được, ngươi nhìn Mạnh Dương kia một chút, không nói vạn năm, ít nhất cũng phải mấy ngàn năm, mà lão sư của ngươi đột nhiên thay thế Đông U Điện Chủ nguyên bản, càng quan trọng hơn là, người Điện Chủ này, không có được Điện Hoàng tán thành.
Nghe cha vợ nói thế, Dạ Côn ngẫm lại thấy không sai.
Nhớ lần trước thấy nhìn thấy lão sư, đó là tại Cổ U Hải Vực, thời điểm đó lão sư nhiều nhất chỉ là Kiếm Đế.
Lúc này mới không đến hai năm, liền đạt đến Kiếm Tôn trung kỳ sao?
Tốc độ tu luyện này cũng không phải người thường có thể đạt tới.
Nghĩ như vậy, lão sư quả thật có chút hiềm nghi.
Ngô Trì lão sư trong ấn tượng, là một nam nhân ngồi ở dưới mái hiên uống rượu, vì vợ trước mà mua say, còn thích uống thiếu, Ngô Trì lão sư như thế, làm sao lại làm ra chuyện như vậy?
Dạ Côn có chút không rõ ràng.
Thượng Hiên đè lại bả vai Dạ Côn, cẩn thận nói ra:
- Ta gặp qua rất nhiều người, có vài người phiêu bạc trong dòng xoáy thời gian, đến lúc gặp lại đã không nhận ra, đây là chuyện rất bình thường, đừng để bị lừa.
- Con biết rồi.
Dạ Côn nhẹ nói ra, có lẽ Ngô Trì lão sư thật đã thay đổi đi.
Cho dù thay đổi, cũng không hy vọng đối thủ sau này là lão sư.
- Phản bội đối với ta mà nói, đó là chuyện không thể bình thường hơn được.
Thượng Hiên hơi hơi cảm khái.
Liên Hàn nhịn không được nói ra:
- Ở trước mặt con rể ngươi không cần giả bộ sâu lắng, người phản bội ngươi, có kẻ nào có kết cục tốt.
- Ở trước mặt con rể, chừa cho ta chút mặt mũi có được hay không, dù nói thế nào, nàng cũng phải cấp người chết mấy phần tình mọn, không biết người chết vi đại sao?
Dạ Côn:......
Dạ Tần:......
Lúc này dùng tới người chết vi đại, thật quá chuẩn xác.
Nhìn Liên Hàn một chút, bạch nhãn đều sắp lật ra tới, con hàng này sau khi chết, da mặt không phải dày bình thường.
Nói cho cùng, Thượng Hiên đều là học theo Dạ Minh, người không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ.
- Chúng ta tiếp tục xuất phát thôi, nơi này âm trầm.
Dạ Côn nhìn xung quanh đen kịt, thật không thích hoàn cảnh như vậy.
- Làm nam nhân, phải giống như ta vậy, không sợ trời, không sợ đất.
Liên Hàn nói lần nữa:
- Cuối cùng mất luôn thê tử.
- Đây không phải lại trở về...
- Ta cũng không có đáp ứng ngươi.
- Nàng... không phải đều đã ngủ rồi sao.
Liên Hàn hung hăng trừng một cái, thế mà ở trước mặt con rể nói loại chuyện này, ngươi không biết xấu hổ, lão nương còn cần chút mặt mũi!
Dạ Côn cùng Dạ Tần cũng rất xấu hổ, dù sao Dạ gia huynh đệ còn nhỏ, năm nay mới mười tám.
Nhưng làm chuyện, căn bản không phải người mười tám tuổi có thể làm.
Bốn người dập tắt đống lửa, lần nữa ngồi lên thảm bay, đi tới Thiên Khiếu, mục tiêu này không ai có thể ngăn cản.
Nhưng mà Dạ Côn không nghĩ tới chính là, còn có một nhóm người, hiện tại đã tới Thiên Khiếu Thiên Lý Thành.
Dẫn đầu chính là Thiên Cung Lăng Chiến.
Không thể không nói, động tác Lăng Chiến vô cùng nhanh, hôm qua mới an bài, hôm nay liền chứng thực, thậm chí người đều tới.
Nhưng mà Lăng Chiến không có ý định tìm tòi hư thật, lần này tới, chính là muốn tiêu diệt Thiên Phạt, thuận tiện định tội Tố gia.
Đến lúc đó mình khẳng định sẽ được Thần tộc ngợi khen, nói không chừng còn cho mình đi tới Thần tộc chân chính.
Dù sao đám người Thiên Phạt này là kẻ xâm lược vị diện, Lăng Chiến sẽ không làm chuyện khinh địch.
Toàn bộ cao thủ Lăng gia đều được điều động, ngoại trừ bản thân Lăng Chiến ra, còn có một vị môn khách Lăng gia, thực lực vô cùng cường hãn, tu vi sâu không thấy đáy, có xưng hào đồ tể.