TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 772: Sáo Lộ Quá Sâu

Lão tôn thượng thế mà phái ra Thanh Hư một trong Thất Tông Tội, khiến Đấu Phù Thế không nghĩ tới, còn tưởng rằng sẽ để cho mình đi xử lý, hoặc là Lục Hồng huynh đệ.
Ra khỏi phòng, Đấu Phù Thế muốn đi tìm Thanh Hư, nhưng mà Đấu Phù Thế rất không tình nguyện đi.




Ở trong lòng Đấu Phù Thế, Thanh Hư là một tên luyện dược cuồng ma, cho đến bây giờ, cũng không biết thực lực Thanh Hư như thế nào.


Nhưng nghe nói năm đó, Thanh Hư cùng Liệt Cốt đánh một trận, đánh Liệt Cốt về bản thể, vô phương biến trở về, thời điểm đó Thanh Hư hình như mất khống chế, rất là bạo lực.
Đấu Phù Thế đi chưa được mấy bước, lại gặp phải Nguyệt Hoa.


Thấy bộ dáng lãnh nhược băng sương của Nguyệt Hoa, Đấu Phù Thế nuốt một ngụm nước bọt, gần đây Nguyệt Hoa rất táo bạo.
Bởi vì Liệt Cốt tìm tiểu tam, hơn nữa không sợ...
Rất có xu thế muốn ly hôn.
- Nghe nói có vài người tới?
Nguyệt Hoa ngăn cản đường đi của Đấu Phù Thế, nhàn nhạt hỏi.


- Đúng vậy.
Đấu Phù Thế cười nói.
Nguyệt Hoa bỗng nhiên cười duyên nói:
- Quan hệ của ta với Ly Hồn không tệ.
Vẻ mặt Đấu Phù Thế giật giật, lời này tràn đầy uy hϊế͙p͙, đám nữ nhân các ngươi, muốn biến thê tử ta thành bộ dáng gì.


- Lão tôn thượng nói, ta gọi người đi giải quyết một bọn chúng.
- Là đến gọi ta đi sao?
Nguyệt Hoa cấp bách hỏi.
Nghe nói như thế, Đấu Phù Thế đã hiểu, Nguyệt Hoa là muốn chiến một trận tới phát tiết.
- Không phải, là gọi Thanh Hư đi giải quyết.
Nguyệt Hoa biến sắc:


- Ngươi chờ, ta đi tìm lão tôn thượng.
Nói xong liền vòng qua Đấu Phù Thế, đi đến căn phòng không xa.
Rất nhanh, Đấu Phù Thế chỉ nghe thấy tiếng mắng chửi của lão tôn thượng, Nguyệt Hoa trực tiếp bị mắng lên, đỏ ngầu cả mắt.
Đấu Phù Thế thấy thế, tranh thủ thời gian chuồn đi.


Đúng là nghiệp chướng.
Lão tôn thượng làm ra quyết định, từ trước đến nay chưa từng thay đổi qua, đi không phải tìm mắng sao...


Bất quá trong lòng Đấu Phù Thế vẫn rất kính nể Liệt Cốt, quang minh chính đại mang tiểu tam trở về như thế, còn một bộ thái độ ngươi muốn thế nào, làm nam nhân phải giống như Liệt Cốt a.
Đáng tiếc mình lại không được, về số lượng Liệt Cốt đã hoàn toàn áp đảo rồi.


Rất nhanh, Đấu Phù Thế liền đến bên ngoài sân nhỏ của Thanh Hư, nói thật, Đấu Phù Thế không muốn đẩy cửa ra.
Thanh Hư rất ưa rất thích tìm người thử thuốc, nghe nói gần đây nghiên cứu ra một loại dược vật biến thái, Ngụy Thường còn muốn một phần qua.


Nghe nói là cho đệ đệ con rể lão tôn thượng, từ một người thực lực thấp, trong nháy mắt biến thành siêu cấp cao thủ.
Loại dược vật kinh khủng kia, cũng chỉ có Thanh Hư mới có thể làm ra.


Thế nhưng Đấu Phù Thế cũng không muốn lấy được loại thuốc này, bởi vì loại thuốc này khẳng định sẽ có tác dụng phụ.
Hít một hơi thật sâu, Đấu Phù Thế đẩy ra cửa gỗ.
Một cơn gió nhẹ thổi tới, đó là một cỗ mùi rất quái dị, rất gay mũi.


Mùi này khiến Đấu Phù Thế lập tức nín thở, sợ mình trúng độc.
Lớn gan, Đấu Phù Thế đi vào, bên ngoài sân nhỏ lộ ra lãnh lãnh thanh thanh, thế nhưng trong phòng...
Đó là đủ mọi màu sắc, vừa nhìn liền biết, Thanh Hư lại đang kiếm chuyện.


Trước kia y thường xuyên khiến biệt viện nổ tung, đây đều là việc nhỏ, có đôi khi đêm hôm khuya khoắt nổ đùng đùng, làm người ta giật cả mình.
Đi tới cửa, Đấu Phù Thế chỉ nghe thấy âm thanh truyền ra.


- Hừ! Để vào một thiên Trường Hồng Huyết Long Châu, lại phối hợp Kim Long Tràng, Thanh Hư ta sắp luyện chế ra phấn mạt phối dược thiên hạ vô song!
Nghe được câu này, Đấu Phù Thế có chút kinh ngạc, độc dược dạng bột...
Nhưng mà Thanh Hư lời còn chưa nói hết.


- Dùng vạn độ hâm nóng luyện chế gân rồng, cắt thành những phần bằng nhau, để vào trong chén! Lại phối hợp Trường Hồng Huyết Long Châu vừa mới luyện chế xong, còn có Kim Long Tràng, một bát Long Toàn Đại Bổ thơm ngào ngạt liền xong!
- Xuỵt xuỵt xuỵt... thật là thơm.
Đấu Phù Thế biểu lộ là như vậy ( ̄ - ̄)


Ngươi muội a, còn tưởng rằng ngươi đang chế độc dược, hóa ra là đang ăn mì...
Còn làm nhiều trò như vậy.
Phanh phanh phanh.
Đấu Phù Thế gõ cửa một cái:
- Thanh Hư lão đại, có ở đây không?
- Ồ? Đấu Phù Thế tiểu nhi sao?
Đấu Phù Thế:......
- Đúng vậy...


Đấu Phù Thế còn có thể làm sao.
- Vào đi, cùng một chỗ nếm thử Long Toàn Đại Bổ lão phu mới chuẩn bị, rất thơm.
Đấu Phù Thế đẩy cửa ra đi vào, chỉ thấy trong phòng bày biện rất nhiều chai lọ, bên trong có rất nhiều đồ vật hình dáng khác nhau.


Có rất nhiều chất lỏng, có rất nhiều khí thể, có cái bình trống không, nhưng Đấu Phù Thế cảm thấy, không có bất kỳ hình dáng nào, đó mới là lợi hại nhất.
Nhưng mà một cái nồi lớn lại hấp dẫn ánh mắt của Đấu Phù Thế, mà Thanh Hư ngồi ở bên cạnh nồi lớn, cầm bát đũa trong tay.


Đấu Phù Thế đi vào xem xét.
Đậu xanh.
Bên trong sền sệt, hơn nữa một mảnh huyết hồng, không phải ngươi muốn ăn sống đấy chứ...
Đấu Phù Thế ta không thích ăn như thế, đánh chết cũng không ăn.
Thanh Hư thấy ánh mắt Đấu Phù Thế, nhàn nhạt hỏi:
- Ăn mì cùng thí nghiệm thuốc, ngươi chọn một.


- Thanh Hư lão đại, nhìn ngài nói, có thể ăn món Thanh Hư lão đại làm, đó là vinh hạnh của Đấu Phù Thế ta.
- Bát đũa đều đã chuẩn bị cho ngươi.
Đấu Phù Thế cảm thấy, có lẽ lựa chọn thí nghiệm thuốc sẽ tốt hơn.


Kẹp lấy "mì sợi" huyết hồng, Đấu Phù Thế có chút buồn nôn, nhìn Thanh Hư một chút, ngươi thế nào lại béo như vậy?
Mặc dù không có khoa trương như trước, thế nhưng hiện tại, dù sao cũng ba bốn trăm cân đi.
Đặt ở lúc trước, đây chính là cấp bậc trọng tải.


- Ăn đi, thất thần làm gì, rất thơm.
Được rồi, chết thì chết vậy!
Nhắm mắt lại, Đấu Phù Thế trực tiếp bỏ vào miệng.
Vừa mới vào miệng, liền cảm giác được vị ngọt, cũng không có mùi máu tanh, tương phản, còn có hương hoa.
- Ta tăng thêm 1000 loại hương hoa.
Thanh Hư mang theo tự hào nói ra.


Đấu Phù Thế không nói gì, chẳng qua là giơ ngón tay cái lên, không nghĩ tới độc sư như ngươi, làm thức ăn, mặc dù hắc ám chút, thế nhưng khẩu vị vẫn rất ngưu bức.
Mẹ kiếp, thật là thơm!
Đấu Phù Thế đều cảm giác mình nghiện, bắt đầu mãnh liệt ăn.


Thanh Hư mang theo ý cười nhìn Đấu Phù Thế.
Rất nhanh, một nồi đều bị Đấu Phù Thế toàn bộ thủ tiêu, mà Đấu Phù Thế ăn đến mặt đỏ tới mang tai.
- Hiện tại có cảm giác gì?
Thanh Hư tò mò hỏi.
- Cảm giác?
Đấu Phù Thế nghi hoặc hỏi.


- Đúng vậy, một hơi ăn nhiều vật đại bổ như vậy, đáng tiếc hình như Ly Hồn không ở nơi này, xem ra ngươi phải đi hoa lâu giải quyết một chút, thế nhưng ta lại biết, có nên nói cho Ly Hồn hay không, ta rất băn khoăn a.
Đấu Phù Thế trợn tròn mắt nhìn Thanh Hư:
- Ngươi gài ta!!!


- Ta cũng không bảo ngươi ăn nhiều như vậy, là chính ngươi không dừng lại được.
- Ta @#!!
- Đương nhiên, ngươi cũng có thể kìm nén, nhưng nhìn trạng thái này của ngươi, chỉ sợ đã sắp nổ tung rồi.
Thanh Hư nhìn đũng quần Đấu Phù Thế một chút, quỷ dị cười nói.


Đấu Phù Thế rất hối hận, lúc ăn đều quên mất, đây đều là đồ vật trên người Long.
Y không phải ngay cả long căn cũng bỏ vào đấy chứ!!!
Ngươi là muốn hại chết ta sao!!!
- Thử dược ta liền giữ bí mật cho ngươi.


Hiện tại Thanh Hư cũng học được lươn lẹo, nói thẳng đều không có ai nguyện ý.


Đọc truyện chữ Full