Lúc này Diệp Hoa hơi khẽ cau mày, hiện tại là thời điểm mấu chốt nhất, có thể lĩnh ngộ tam đoạn hay không, phải xem lúc này.
Diệp Hoa chưa từng thấy qua Thanh Hư có tâm tình như vậy, vốn là muốn cho Thanh Hư dùng bản lãnh của mình.
Thế nhưng nhìn thấy Thanh Hư khom lưng nhặt kiếm, Diệp Hoa lại ngừng lại.
- Lão tôn thượng.
Ngụy Thường cuối cùng vẫn không giữ được bình tĩnh.
- Chờ một chút.
Diệp Hoa nhẹ nói ra.
Diệp Ly hiểu rõ ý của phụ thân, thế nhưng tình huống hiện tại, đánh cược thực sự có hơi lớn.
Thanh Hư trong sân chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Chiến, khóe miệng khẽ nhếch phảng phất đang tuyên cáo thắng lợi của mình.
- Kỳ thật ta đã dùng dược liệu tốt nhất vào thanh kiếm này, thanh kiếm này cũng là tâm huyết của ta.
Chịu lấy áp lực to lớn khủng bố, Thanh Hư trầm giọng nói ra, ngữ khí đều trở nên sâm nhiên.
- Thì tính sao, không đến tam đoạn, ngươi mãi mãi không phải đối thủ của ta, ha ha ha...
Lăng Chiến cất tiếng cười to, thái độ càn rỡ làm cho cả đám nghiến răng, cái tên này tựa hồ vẫn không rõ tình cảnh lúc này nguy hiểm tới cỡ nào.
Đối mặt với vầng sáng màu lam trên đỉnh đầu, lúc này cho dù dùng độc cũng không được.
Huống hồ ở trong tâm lý Thanh Hư, đây là một trận đấu kiếm, nếu như dùng độc, đây chẳng phải gian lận rồi sao?
- Tam đoạn... mặc dù không biết có phải là tam đoạn hay không, thế nhưng ta muốn nói...
Câu nói này Thanh Hư còn chưa nói hết, nhưng trong lòng bàn tay Thanh Hư bỗng nhiên toát ra quang diệu chói mắt, khí tức bắn ra từ bên trong khe hở khiến Lăng Chiến sững sờ.
Càng khiến cho đám người Diệp Hoa sững sờ.
Cỗ khí tức mạnh mẽ này, đã thắng qua Thần Kiếm.
- Ta gọi nó là, Tà Mị phiên bản 1.1!
Thanh Hư âm u hô.
Nguyên bản toàn bộ lưỡi kiếm phá toái toát ra quang diệu, từng tia điện quang kết nối lẫn nhau.
Oanh!
Một cỗ vang trầm, tất cả tùy tiện kết hợp lại với nhau.
Mà Thanh Hư buông lỏng tay phải ra, mũi kiếm trong tay phảng phất tìm được nơi quy tụ, cả thanh kiếm dung hợp lại với nhau.
Màu tím đen lại xuất hiện ở trên thân kiếm, chẳng qua là lần này... không chỉ đơn thuần là màu tím đen.
Trên lưỡi kiếm còn tản ra ánh vàng.
- Kiếm bị đoạn, làm sao có thể lần nữa dung hợp!!!
Mặc dù Lăng Chiến không nguyện ý tin tưởng, nhưng lúc này đã choáng váng, chuyện này tựa hồ đã vượt ra khỏi nhận biết của y.
Từ xưa đến nay, đều không có nói như vậy, mà bây giờ lại xuất hiện ở trước mắt.
Làm sao không kinh ngạc cho được.
Tà Mị theo lưỡi kiếm trôi nổi xuất hiện.
Trước đó chẳng qua là một đạo hư ảnh tím đen, lần này rõ ràng đã có biến hóa về chất, có thể rõ ràng trông thấy ngũ quan, xác định, là mỹ nữ.
Theo Tà Mị vừa xuất hiện, trong nháy mắt liền tiến vào trạng thái, toàn thân bị vật chất màu đen bao bọc, trong tay cầm Ly Hàn Phá Thần.
Không khác gì lúc trước, nhưng mà ngoài ý muốn chính là... Tà Mị cái một đầu tóc hoa, thế mà biến thành màu vàng kim.
Giống Uyển Như bên cạnh như đúc, đều là mái tóc dài màu vàng óng, vô cùng thần thánh.
Chỉ thấy Tà Mị giơ lên tay phải.
Vầng sáng xanh lam đang hạ xuống thế mà bị mạnh mẽ chặn lại.
Loại tình huống này đã khiến Lăng Chiến sái cả quai hàm, cái tên mập mạp này trong lúc chiến đấu với mình lĩnh ngộ tam đoạn!
Đúng là không thể tưởng tượng được, xác suất thực sự quá thấp! Mà y tlại làm được!
Nhưng mà chuyện càng quỷ dị phát sinh, Tà Mị giơ tay phải lên thế mà đang hấp tu vầng sáng xanh lam.
Bàn tay kia như vòng xoáy, hút toàn bộ khí tức vầng sáng xanh lam khủng bố vào trong cơ thể Tà Mị.
Thanh Hư thấy Tà Mị như thế, cũng là yên tâm...
Đối với Tà Mị đột nhiên tiến hóa, trong cơ thể có được không gian càng lớn, trước đó không dám nhét quá nhiều đạo lực, chính là sợ thân kiếm không chịu nổi, hiện tại tốt... có thể thả càng nhiều đạo lực qua.
Bất quá vừa rồi, Thanh Hư có một cái suy nghĩ tốt.
Đó chính là lộng một cái đồ vật có thể cung cấp đạo lực cuồn cuộn, như thế Tà Mị có thể phát huy ra lực chiến đấu mạnh hơn.
- Thế mà đều hấp thu!!! Thứ kia đến cùng là quái vật gì!!!
Lăng Chiến cũng không cười nổi nữa, nét mặt bây giờ lại cuống cuồng, có kinh hoảng, phảng phất giống như trông thấy quỷ.
Thanh Hư ngẩng đầu nhìn liếc mắt Tà Mị, lập tức hướng phía Lăng Chiến từ tốn nói:
- Nàng chính là quái vật bị ta cải tạo, hơn nữa còn là quái vật đòi mạng ngươi!
Nguyên bản Thanh Hư còn dự định giữ lại Lăng Chiến, để cho mình có thể nghiên cứu tam đoạn, nhưng lúc này mình đã đạt đến tam đoạn, liền không cần dùng người khác, đến lúc đó làm rõ ràng hết thảy về tam đoạn, liền sẽ tăng vọt về chất.
- Chuyện này không có khả năng, một thanh đoạn kiếm làm sao có thể lần nữa tổ hợp lại!!!
Lăng Chiến nói xong, thế mà còn dùng tay đi dụi mắt một cái, xem ra sự tình phát sinh trước mắt, quả thật khiến cho Lăng Chiến lo lắng.
Tam đoạn đối tam đoạn, thắng bại thật đúng là khó nói, nguyên bản Lăng Chiến chiếm trước ưu thế, nhưng hiện tại đã khác.
- Ta có thể lại lần nữa ngưng tụ lại cùng nhau, vì sao kiếm của ta lại không thể, loại ý nghĩ này của ngươi quá nhỏ hẹp.
Đúng là như thế, đây cũng là một trong át chủ bài của Thanh Hư, có được năng lực trùng sinh giống như mình.
Chẳng qua là trước đó một mực không có đụng phải cao thủ, hiện tại khảo nghiệm qua, nhưng ngàn vạn không nghĩ tới trong nháy mắt lĩnh ngộ được tam đoạn.
- Ngươi thế mà biến thanh kiếm cũng giống như ngươi! Sao Kiếm Linh lại không phản ngươi?!
- Làm kiếm của ta, sẽ không thấy sỉ nhục, bởi vì đây là một loại may mắn.
- Đánh rắm! Ngươi khẳng định dùng chướng nhãn pháp! Lăng Chiến ta làm sao có thể mắc lừa ngươi?!
- Đã như vậy, ta liền chứng minh cho ngươi thấy, Tà Mị, cho bọn chúng một chút màu sắc đi.
Thanh Hư hướng phía Tà Mị bên cạnh nhẹ nói ra.
Lúc này Tà Mị thoạt nhìn vẫn có chút nhân dạng, bên trong cỗ thân thể này rốt cục có linh hồn.
- Vâng, chủ nhân.
Tà Mị cung kính đáp ứng, lập tức đi đến phía trước Thanh Hư, hai tay đột nhiên bắt đầu kết ấn.
Ấn này!
Đám người Ngụy Thường rất là kinh ngạc, một chiêu này không phải đối thủ vừa sử dụng ư, làm sao Thanh Hư lại biết?
Không biết đặc tính kiếm của Thanh Hư, đoàn người Ngụy Thường vẫn rất khiếp sợ, cảm giác kiếm của Thanh Hư quá nghịch thiên.
- Chết!
Một đạo lãnh âm từ trong miệng Tà Mị toát ra.
Thương khung lập tức bị một cỗ mây đen bao phủ, mây đen xuất hiện vòng xoáy, mà một đạo vầng sáng màu đen chậm rãi hình thành, áp lực kinh khủng lần nữa đánh về phía mặt đất.
Mặt đất: Cuối cùng vẫn là một người chống được hết thảy.
Vẻ mặt Lăng Chiến phá lệ âm trầm, cái tên mập mạp trước mặt này, rõ ràng cảm giác y sắp chết, nhưng ngay lúc này lại giống như không có việc gì.
Hiện tại kiếm của y thế mà còn có thể bắt chước kiếm của mình!
Mập mạp đáng chết!
- Cho dù như thế, vậy thì thế nào! Ngươi cho rằng ngươi có thể giết được ta sao?! Si tâm vọng tưởng!
Lăng Chiến rất kinh ngạc đối với kiếm của Thanh Hư, thế nhưng Lăng Chiến đối với thực lực của mình, vẫn còn bảo trì tự tin.
Lăng gia là một trong lục đại gia tộc ở Thiên Cung, gia chủ sẽ không bị miểu sát dễ dàng như vậy!
Dù sao Lăng Chiến ngoại trừ tam đoạn, còn có lực lượng của mình.