- Thời tiết chuyển lạnh, đừng cứ ngồi ở bên ngoài.
Tố Viên Viên nhẹ giọng căn dặn, đặt hai bát canh loãng ở trên bàn đá, dáng vẻ hiền lành, thế nhưng cũng không có đả động Thánh Thiên Thành đang xem thư tịch.
Nhưng vào đúng lúc này, một cỗ khí tức kinh khủng theo từ trong phòng gia chủ truyền ra ngoài, bao phủ toàn bộ Thánh Thiên gia.
Tất cả mọi người tại lập tức lộ ra vẻ kinh hãi, Thánh Thiên Thành cùng Thánh Thiên U Tuyền quay đầu nhìn sang, trong lòng toát ra một loại cảm giác quen thuộc.
Khí tức từng thấy qua ở Đông Môn gia, đây là khí tức tam đoạn!
Thánh Thiên Chiến lĩnh ngộ tam đoạn! ! !
Toàn bộ người Thánh Thiên gia khiếp sợ, gia chủ trở về bế quan mới bao lâu, thế mà đã lĩnh ngộ tam đoạn! Đây cũng quá lợi hại rồi, thật khó có thể tin! ! !
Thực lực bản thân Thánh Thiên Chiến cũng không tệ, chỉ thiếu một tia sáng dẫn đường, Đông Môn Trí Bác phóng xuất ra tam đoạn, một màn kia kỳ thật khiến Thánh Thiên Chiến khó quên, đó chính là tia sáng y cần, giúp Thánh Thiên Chiến lĩnh ngộ được tinh túy, từ đó trong thời gian ngắn ngủi hơn một năm, liền lĩnh ngộ tam đoạn, loại thiên phú này quả thật khiến cho người kinh ngạc tán thán.
Không hổ là Thánh Thiên gia chủ.
Một đạo ánh sáng màu xanh lục phóng lên tận trời, trong đó loáng thoáng nhìn thấy được một đạo thân ảnh.
Lục quang sáng chói trùng thiên dần dần biến thành ngọn lửa màu xanh lục, phảng phất muốn thiêu cháy toàn bộ thiên địa, nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên tăng lên.
Tình cảnh này khiến cho tất cả mọi người nhìn mà than thở, càng có mấy người vui đến phát khóc, gia chủ rốt cục đột phá nhị đoạn, đi đến tam đoạn, có thực lực chống lại Đông Môn gia, cũng có thể báo thù rửa hận cho những người đã chết đi kia.
Khí tức kinh khủng dần dần hạ xuống, lục diễm trùng thiên chậm rãi tan biến ở chân trời, chỉ lưu lại một bóng người.
- Chúc mừng gia chủ, chúc mừng gia chủ, lĩnh ngộ tam đoạn! ! !
- Chúc mừng gia chủ, chúc mừng gia chủ, lĩnh ngộ tam đoạn! ! !
- Chúc mừng gia chủ, chúc mừng gia chủ, lĩnh ngộ tam đoạn! ! !
Tất cả mọi người Thánh Thiên gia hướng phía Thánh Thiên Chiến chúc mừng, kích động đến toàn thân run rẩy.
- Nghị hội!
Thánh Thiên Chiến khẽ quát một tiếng liền biến mất ở trong hư không, những thành viên nồng cốt trong tộc đều nghe được lời này, lập tức đi đến đại sảnh, khẳng định có đại sự muốn tuyên bố, hẳn là nhằm vào Đông Môn gia!
- Đi đại sảnh.
Thánh Thiên Thành thấp giọng nói ra, trước tiên rời đi.
Thánh Thiên U Tuyền hướng phía mẫu thân nói ra:
- Con cùng phụ thân đi qua nhìn một chút.
- Được.
Nhìn trượng phu cùng nhi tử rời đi, Tố Viên Viên khẽ thở dài một tiếng.
Đại sảnh hội nghị của Thánh Thiên gia nằm ở nơi cao nhất, lúc này không khí trong điện rất nghiêm nghị, mỗi người đều biết, hiện tại là thời cơ tốt nhất thẳng hướng Đông Môn gia.
- Phụ thân, ngài thật? ? ?
Thánh Thiên Phiêu đứng ở phía dưới khẩn trương hỏi, loại chuyện này phải chờ gia chủ xác nhận mới được.
Lúc này tất cả mọi người nhìn về phía Thánh Thiên Chiến, chờ y trả lời, dù sao thực lực của y quan hệ đến toàn bộ vinh quang của Thánh Thiên gia.
Sắc mặt Thánh Thiên Chiến hồng nhuận phơn phớt hơn rất nhiều, lúc này tươi cười rạng rỡ.
- Tháng ngày vinh quang của Thánh Thiên gia sắp tới!
Lúc này không cần nói nhiều, chỉ bằng câu nói này đã có thể xác minh, tam đoạn đã thành, có thể báo thù rửa hận.
Nghe thấy Thánh Thiên Chiến khẳng định, tất cả mọi người lộ ra vẻ phấn khởi, ánh mắt tán phát huyết tính, cụp đuôi làm người hơn một năm, cuối cùng đã có thể báo thù!
- Truyền lệnh của ta, hôm nay chuẩn bị, ngày mai xuất phát, huyết tẩy Đông Môn!
Thánh Thiên Chiến quát lạnh một tiếng, trong lòng thầm nghĩ, Đông Môn Trí Bác, chỉ sợ ngươi không nghĩ tới! Lão phu hơn một năm liền lĩnh ngộ tam đoạn, Đông Môn gia các ngươi sắp bất hạnh, hãy hưởng thụ sinh hoạt ngắn ngủi thật tốt, đến lúc đó Kiếm Sơn sẽ biến thành biển lửa!
- Vâng! Gia chủ!
Tất cả mọi người gầm thét một tiếng, khí thế tăng lên tới cực hạn, người ở chỗ này, đều có huynh đệ tỷ muội chết trong lần đối chiến kia, không lâu sau, sẽ có thể mở mày mở mặt báo thù!
- Tản đi!
Thánh Thiên Chiến không có nói nhiều, chuẩn bị chiến đấu.
Mọi người mang theo hy vọng quay người rời đi, một người trong đó mở cửa điện ra, vẻ mặt vui vẻ tựa hồ xuất hiện nghi hoặc.
Chỉ thấy ngoài cửa cung điện có một người đang đứng.
Người này mặc một bộ áo choàng vải bố màu đen, rất là thần bí, trên mặt mang theo mặt nạ sắt màu đen, vết rỉ loang lổ, thậm chí ngay cả con ngươi đều không thấy rõ lắm, cả người tản ra một cỗ tà ác, khiến cho người nhìn rất không thoải mái.
Sắc mặt mọi người hơi hơi trầm xuống, cảm giác lai giả bất thiện!
Thánh Thiên Chiến nhìn người này trầm giọng hỏi:
- Các hạ là ai, tới Thánh Thiên gia ta có chuyện gì?
- Giết các ngươi.
Âm thanh người áo đen khá là quái dị, khàn giọng, giống như dây thanh quản bị kẹt lại vậy.
Thánh Thiên Vân làm lão tam, lúc này đứng dậy, quát lạnh một tiếng:
- Ngươi tưởng đây là đâu, đây chính là Thánh Thiên gia! Không phải ai cũng có thể đến đây giương oai!
Người áo đen đầu chậm rãi chuyển động, cho người ta một loại cảm giác cứng ngắc, Thánh Thiên Vân nhíu chặt lông mày:
- Nhìn cái gì! Đi chết!
Một cỗ cương phong từ trên người Thánh Thiên Vân phát ra, nắm tay phải mang theo cương phong đánh úp về phía đầu người áo đen, không phải Thánh Thiên Vân y khoác lác, nếu một quyền này đánh trúng, bất luận thứ gì đều sẽ bị đánh vỡ tan!
Bịch một tiếng!
Một quyền này của Thánh Thiên Vân thật đánh vào mặt người áo đen, chính xác là đánh vào cái mặt nạ sắt.
Một cỗ sóng khí lập tức tản ra.
Thánh Thiên Vân phảng phất trông thấy người áo đen bị mình đánh vỡ, trên mặt mang theo nụ cười chiến thắng, nhưng rất nhanh! Thánh Thiên Vân liền cảm thấy không thích hợp!
Mặt nạ của người áo đen đều không chút hư tổn!
Chuyện này sao có thể? Không có khả năng!
Tất cả mọi người rất là kinh ngạc, thực lực Thánh Thiên Vân không tệ, không nên như vậy mới phải!
Trong lúc Thánh Thiên Vân thất thần, cổ tay bỗng nhiên bị người áo đen bắt lấy, sau đó liền nhìn thấy người áo đen đưa tay.
Hắc Hổ Đào Tâm?
Một trái tim còn đang đập thình thịt xuất hiện ở trong tay người áo đen, mà Thánh Thiên Vân nhìn trái tim trong tay người áo đen, có chút xuất thần.
Cảm giác ngực có hơi mát mẻ, giống như bị lọt gió.
Tất cả mọi người không thấy rõ người áo đen xuất thủ như thế nào, chỉ nhìn thấy người áo đen tay trái chế trụ Thánh Thiên Vân, sau đó tay phải liền xuất hiện trái tim, sao y có thể nhanh như vậy?
Thánh Thiên U Tuyền đứng ở bên cạnh sầm mặt lại, người áo đen lợi hại như thế, xem ra là có chuẩn bị trước.
Thánh Thiên Chiến nhìn lão tam bị móc tim, cả người từ sảng khoái lâm vào ngốc trệ thật sâu.
Lúc này toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, mãi đến bịch một tiếng, thân thể Thánh Thiên Vân ngã xuống mặt đất, hơi hơi co quắp mấy lần, liền không còn động tĩnh.
Thế nhưng ánh mắt lại nhìn phụ thân ở phía sau, Thánh Thiên Chiến, phảng phất đang nói, phụ thân, giúp con báo thù!
Người áo đen bóp nát trái tim trong tay, hướng phía mọi người nói:
- Hôm nay không chỉ các ngươi, toàn bộ Thánh Thiên gia đều phải chết! Mặc kệ nam nữ già trẻ!
- Ngươi đến cùng là ai, Thánh Thiên gia ta có cừu hận gì với ngươi?!
Thánh Thiên Thành tức giận chất vấn.
Người áo đen cũng không vội vã, từ tốn nói:
- Ta và Thánh Thiên gia các ngươi không có có cừu hận, nhưng chuyện này không hề ảnh hưởng đến việc ta diệt cả nhà các ngươi.
- Là Đông Môn gia phái ngươi tới?
Thánh Thiên Chiến chất vấn.
- Đông Môn gia nho nhỏ còn không có tư cách sai khiến ta.
Người áo đen mang theo vẻ cao ngạo.