Nghe Hoa Sa La nói thế, Dạ Côn cảm thấy. . . ở trong chuyện Gia Cát Thanh cùng Mộc Lưu, mình quả thật có chút giống Chu Hoài Nhân, mình thật thiếu sót cân nhắc.
- Nữ hoàng đại nhân, Chu Hoài Nhân là Chu Hoài Nhân, ta cũng không phải Chu Hoài Nhân.
Dạ Côn nghiêm túc nói.
Hoa Sa La thở dài một hơi:
- Năm đó Chu Hoài Nhân ở trước mặt ta cũng giống như ngươi.
Côn ca rất là khó chịu a, sao cứ bắt mình cõng cái nồi này, vẫn là nói sang chuyện khác thì tốt hơn.
- Đừng nói Chu Hoài Nhân nữa, hay nói ngươi là ai đi, chúng ta đều muốn hợp tác, ta hoàn toàn không biết gì về ngươi cả.
- Nghe nói qua Điện Hoàng chưa?
Dạ Côn đột nhiên đứng dậy, kinh hô nói ra:
- Ngươi chính là Điện Hoàng? ? ? Điện Hoàng là nữ, trời ạ! ! ! Sao ta lại không nghĩ tới.
- Ngươi đừng kích động, ngồi xuống.
Hoa Sa La một bộ xem hài tử, nhìn phản ứng này.
Đây cũng là chuyện thường, Điện Hoàng thần bí đến cỡ nào, ngay cả Thần tộc đều phải cẩn thận mấy phần, mà Điện Hoàng thế mà ngồi ở trước mặt mình, Côn ca rất xúc động a, phấn khởi.
- Chuẩn xác mà nói, Điện Hoàng cũng không phải một người.
Nguyên bản Dạ Côn đang rất phấn khỏi, nghe thấy Hoa Sa La nói, nhất thời liền bối rối.
- Ngươi? Ngươi nói là. . . Điện Hoàng thật ra là một đám người kết hợp lại với nhau? ? ?
Dạ Côn thì thào hỏi, đầu có hơi chập mạch.
Hoa Sa La yên lặng nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, ở phía trên Huyền Nguyệt đại lục, người người chỉ biết có Điện Hoàng, nhưng kỳ thật Điện Hoàng cũng không phải một người, mà là một cái cách gọi.
- Ngưu bức! ! !
Dạ Côn hít một hơi thật sâu, trong lòng bình phục, tin tức này thực sự quá kình bạo, một thoáng liền khó tiêu hóa được.
Hoa Sa La hơi hơi híp mắt:
- Dạ công tử, chuyện này chớ nói ra ngoài, bằng không hậu quả tự gánh lấy.
- Ta hiểu.
Dạ Côn dĩ nhiên sẽ không nói ra, đối với mình lại không có tốt chỗ gì.
Trước kia còn cảm thấy rất kinh ngạc, vì sao Thần tộc khổng lồ lại e ngại một tên Điện Hoàng, hiện tại xem như hiểu rõ. . . nguyên lai Điện Hoàng cũng không phải một người, tuyệt đối không nghĩ tới.
- Được rồi, chuyện ta cũng đã nói, hiện tại thương lượng một chút giết Chu Hoài Nhân thế nào, ta một khắc đều không muốn để y tiếp tục hô hấp!
Hoa Sa La lạnh giọng nói ra, hiện tại hận không thể uống máu Chu Hoài Nhân, như thế mới có thể khiến Hoa Sa La thoải mái.
Dạ Côn thở dài một hơi, thủ tiêu Chu Hoài Nhân. . . cũng không phải chuyện đùa.
- Nữ hoàng, Chu Hoài Nhân một mực ở trong Thiên Cung, muốn giết chết y, độ khó có chút lớn, trừ phi dẫn Chu Hoài Nhân ra ngoài.
Dạ Côn cảm thấy Thiên Cung tuyệt đối bị Thần tộc giám thị lấy, mạo muội gây chuyện, hệ số nguy hiểm sẽ phi thường lớn.
Hoa Sa La không vọt thẳng đến Thiên Cung, cũng là bởi vì thân phận không thể xuất thủ, Điện Hoàng chạy đến Thiên Cung làm thịt người, chuyện này sẽ phá vỡ sự yên tĩnh nhiều năm qua.
Cho nên Hoa Sa La mới tìm được Dạ Côn xin giúp đỡ.
- Nghe nói hiện tại ngươi là thần sứ, hơn nữa còn là gia chủ tạm thời.
Hoa Sa La nhẹ nói ra.
Dạ Côn sửng sốt một chút, tò mò hỏi:
- Điện Hoàng các ngươi cũng sắp xếp người trong Thiên Cung?
- Đương nhiên.
Hoa Sa La trực tiếp thừa nhận, khiến Dạ Côn bội phục, nữ nhân này thật trâu.
- Ngẫu nhiên lên làm.
- Mặc dù không có tiếp xúc nhiều với Dạ công tử, thế nhưng ở trước mặt Ma Thần nói như thế, ta đều có chút không tin, nhưng bất kể nói thế nào, ngươi vẫn rất thông minh.
- Ha ha ha, có thể được nữ hoàng đại nhân tán thưởng, tại hạ thật là vui vẻ.
Côn ca cũng không đi sáo lộ bình thường, trực tiếp thừa nhận.
Hoa Sa La cười khẽ một tiếng:
- Ngươi thật đúng là sẽ không khách khí.
Thấy Hoa Sa La cười, Dạ Côn thầm nghĩ, Chu Hoài Nhân có phải đang hối hận hay không, trước kia Hoa Sa La quả thật bình thường, thế nhưng Hoa Sa La sau khi thuế biến, đúng là Thiên Tiên, nhìn nụ cười này một chút, quá mê người.
Chu Hoài Nhân thật đúng là hung ác, Côn ca bội phục.
- Vận khí tốt mà thôi.
- Nhưng bằng vận khí thôi vẫn chưa đủ, trong mắt của ta, lúc này ngươi ở Thần Ma hai tộc đều có thể lên tiếng.
Hoa Sa La nhìn chằm chằm Dạ Côn hỏi, tựa hồ muốn từ trong mắt Dạ Côn đọc lên một chút gì đó.
Dạ Côn thầm nghĩ Hoa Sa La xảo quyệt, lại bắt đầu sáo lộ, mặc dù Côn ca không có sống lâu như các ngươi, nhưng cũng sẽ không bị mọi ra dễ như thế.
Chỉ thấy Dạ Côn nhíu chặt lông mày nghi hoặc hỏi:
- Ta ở Thiên Cung còn có thể nói mấy câu, nhưng Ma tộc. . . đoán chừng muốn đánh chết ta.
- Ta không tài nào hiểu được, một vị Ma Thần thoát khỏi phong ấn, cứ đi như vậy... thật không nghĩ ra. . . trực giác nói cho ta biết, vị Ma Thần này có liên hệ với ngươi.
Đậu xanh, nữ hoàng thật là lợi hại, hoặc là nói trực giác của nữ nhân rất lợi hại, giống như mẫu thân vậy, không biết tối nay cha có bị đánh ra phân không.
- Kỳ thật ta cũng nghĩ không thông, có lẽ vị Ma Thần này bị phong ấn quá lâu, sợ viện binh Thần tộc đến, cho nên lựa chọn lý trí rút lui.
Luận vô ích, Côn ca cũng không phải tay mơ.
Hoa Sa La từ tốn nói:
- Có lẽ, có lẽ vận khí ngươi thật quá tốt rồi.
Dạ Côn nhỏ nhấp một ngụm, hơi khiêm tốn một thoáng.
- Bất quá ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, Thần tộc cũng không phải ngươi có thể đùa bỡn.
Hoa Sa La dặn dò một tiếng.
Nhiều người đánh giá Thần tộc như vậy, Dạ Côn có thể kết luận, Thần tộc sáo lộ phi thường sâu.
- Đúng vậy, đừng nhìn hiện tại ta là thần sứ, thế nhưng đều là Thần tộc một câu.
- Ngươi biết liền tốt, nhưng nếu như ngươi có thế khiến cho Thần tộc lần nữa nhìn trúng, đánh vào nội bộ Thần tộc, vậy liền không nhất định.
- Đây coi như là Điện Hoàng các ngươi chiêu mộ sao?
Dạ Côn khẽ cười nói.
- Ngươi gia nhập không?
- Thật có lỗi, không.
- Không có việc gì, chúng ta có thể cùng hưởng tình báo.
- Ý nghĩ này của ngươi rất lớn mật, nhưng ta rất thích.
Dạ Côn cảm giác nói chuyện phiếm cùng nữ hoàng đại nhân vẫn rất thoải mái, đều là cục diện cả hai cùng có lợi.
- Chúng ta rất tán thưởng dũng khí của ngươi, cho dù ngươi không gia nhập, chúng ta cũng không muốn có địch nhân như vậy.
Hoa Sa La nói rất thành khẩn, hôm nay tới ngoại trừ liên thủ thủ tiêu Chu Hoài Nhân, còn lại chính là lôi kéo Dạ Côn, ranh giới cuối cùng chính là không thể biến Dạ Côn thành kẻ địch.
Không thể không nói, Điện Hoàng lựa chọn phương pháp lý trí nhất, liên thủ cùng Côn ca.
Nghe Hoa Sa La ói, Dạ Côn cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới Điện Hoàng coi trọng mình như thế, nói rõ Điện Hoàng vẫn rất tự biết, đối nghịch cùng Côn ca, hiện tại còn có thể hô hấp, thế nhưng sau này liền khó nói, lúc nào đó liền bị thiên hàng chính nghĩa.
Dạ Côn lễ phép cười cười, chắp tay nói ra:
- Nữ hoàng đại nhân, Điện Hoàng các ngươi thật là lợi hại, tò mò hỏi một câu, Điện Hoàng các ngươi đến cùng có bao nhiêu người?
- Đã ngươi không nguyện ý gia nhập, chuyện này liền không tiện nói cho ngươi biết, ngươi hẳn hiểu được.
Số lượng thành viên Điện Hoàng là bí mật, không thể để lộ ra.
Dạ Côn đều muốn gia nhập vào, muốn biết tình huống nội bộ Điện Hoàng, thế nhưng ngẫm lại vẫn thôi.